Tất cả những người đến dự đều cảm thấy vô cùng kinh tởm, không muốn ở lại đây tiếp tục xem một màn phóng khoáng này nữa, lần lượt ra về hết …
Còn về phía Kiều Uyển Đình cũng cảm thấy như vậy đã quá đủ rồi, không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa…
Ngay sau đó cả hai cùng nhau lên xe về nhà, lúc này mọi người đều đang để ý chuyện vừa rồi, đâu ai còn tâm trí mà để ý đến hai người nữa…
Cũng sau ngày hôm đó, cổ phiếu của Đường thị và Lâm thị liên tục tuột dốc không phanh, Đường lão gia và Lâm lão gia đã nhờ rất nhiều mối quan hệ, nhưng vẫn không thể cứu vãn được gì cả…
Vài ngày sau đó, bên phía cảnh sát cũng đã đến gõ cửa nhà Đường gia và Lâm gia, chứng cứ phạm tội những năm qua của bọn họ lần lượt được phơi bày…
Hai lão cáo già cuối cùng cũng bị tống cổ vào tù, không biết ngày nào mới có thể ra ngoài…
Về phần Đường Tuyết và Lâm Hàn sau ngày hôm đó, cả hai liên tục xảy ra xung đột, cô ả ngày ngày đến quán bar ăn chơi hoang phí.
Cô ả còn mặc kệ Đường gia đang gặp khó khăn, ngay cả Đường lão gia bị cảnh sát bắt giữ mà cô ả cũng chẳng hề hay biết gì…
Còn về Lâm Hàn, sau khi Lâm lão gia bị cảnh sát bắt giữ, hắn ta cố gắng cứu vãn Lâm thị nhưng không thành…
Với một kẻ bất tài vô dụng lại háo sắc như Lâm Hàn, thì có thể làm được gì kia chứ, Lâm thị và Đường thị rất nhanh đã tuyên bố phá sản…
Tất cả tài sản đều lần lượt bị niêm phong, nhưng đối với Lâm Hàn hắn ta lại chẳng lo lắng một chút nào…
Bởi vì suốt thời gian qua, hắn ta âm thầm chiếm đoạt một khoản tiền lớn của công ty, mang đi cất giấu với một tên khác, bao nhiêu đây có thể đủ cho hắn sống sung sướng một thời gian…
Hắn ta ngày đêm tiêu sài hoang phí ở những quán bar lớn, cặp kè với không biết bao nhiêu cô gái sống một cách đầy buông thả…
Về phần Đường Tuyết sau khi biết Đường lão gia bị cảnh sát bắt giữ thì vô cùng hối hận, ngày ngày tìm cách giúp ông ấy kháng án nhưng không được…
Tất cả tài sản đều đã bị tịch thu hết, bây giờ cô ả đã chẳng còn gì nữa, đến ngay cả một chỗ ở cũng không có…
Đường Tuyết chỉ có thể dùng số tiền còn lại thuê một phòng trọ nhỏ để ở tạm, sau đó cô ả sẽ đi tìm việc làm, kiếm thật nhiều tiền để cứu ba mình…
Nhưng đời thật sự không như mơ, Đường Tuyết đến nơi nào xin việc, nơi đó cũng từ chối, đâu phải họ không biết những chuyện kinh tởm mà trước đây cô ả làm chứ…
Hết cách Đường Tuyết chỉ có thể đến tìm người tình của mình, nhưng hắn ta sau khi biết Đường gia phá sản thì tránh cô như tránh tà…
Ở Giang Thành này thật sự không còn chỗ cho Đường Tuyết nữa rồi, hết đường lui cô ả chỉ có thể đến thành phố bên cạnh để tìm việc làm…
Ở một nơi khác không ai biết cô là ai hết, ở nơi đó Đường Tuyết chắc chắn sẽ tìm được việc làm, có như vậy thì cô ả mới có thể cứu được ba ra ngoài…
Đường Tuyết quyến luyến đến gặp ba một lần nữa rồi mới rời khỏi Giang Thành, chỉ mới có mấy ngày mà nhìn ông ấy gầy gò xanh xao, khiến cô ả rất đau lòng mà khóc nấc…
**Ba con sẽ tìm cách cứu ba ra khỏi đây, ba nhớ giữ gìn sức khỏe đấy, con đi một thời gian sẽ quay về cứu ba ra ngoài…**
Mấy tháng sau đó…
Kiều Uyển Đình lúc này đang thực tập ở bệnh viện, tuy mang danh nghĩa là sinh viên thực tập, nhưng công việc của cô không khác gì một bác sĩ chính…
Sau một thời gian dài có lẽ Kiều Uyển Đình cũng đã quên hết chuyện đau lòng trước kia, cô dần quay lại với cuộc sống vui vẻ bên gia đình người thân, đặc biệt là có Vũ Liên Hách bên cạnh…
Kiều Uyển Đình đã tự hứa với bản thân, sẽ không vì một tên cặn bã mà mà khép kín trái tim mình lại, ngược lại cô sẽ mở lòng thật to, chắc chắn ông trời sẽ thương tình để cô tìm được một người yêu thương cô hết lòng…
Mà hình như Kiều Uyển Đình cũng đã nhận ra người đó đang ở bên cạnh mình, chỉ là anh đang âm thầm yêu cô, không quá vội vàng mà nhẹ nhàng quan tâm, bảo vệ cô…
Có lẽ Kiều Uyển Đình thật sự đã rung động rồi, chỉ là cô vẫn chưa biết nên mở lời thế nào mà thôi…
Hằng ngày sau mỗi giờ tan làm sớm, Kiều Uyển Đình sẽ quay về Kiều gia trò chuyện với mẹ Kiều…
Còn ba Kiều bây giờ lại khá bận rộn quản lý việc ở công ty, vì Vũ Liên Hách đã giữ đúng lời hứa ban đầu, lấy Đường gia và Lâm gia sát nhập vào Kiều thị…
Ba Kiều và Vũ Liên Hách ngày càng trở nên thân thiết, nếu không phải vì khuôn mặt anh mang chiếc mặt nạ đáng sợ, thì có khi ông đã gả Kiều Uyển Đình cho anh rồi…
Không phải vì ba Kiều tham mê giàu sang, mà bởi vì sau một thời gian tiếp xúc trực tiếp với Vũ Liên Hách, ông có thể cảm nhận được anh là một câu thanh niên tốt bụng, tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại khá ấm áp…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...