Đường Tuyết vừa nói vừa nắm chặt lấy tay Lâm Hàn, mỉm cười hạnh phúc nhìn Đường lão gia và Lâm lão gia nói…
Mà lúc này bọn họ lại không nghĩ gì nhiều, chỉ cho rằng ngay khoảnh khắc này Đường Tuyết đã biết suy nghĩ thấu đáo, mới nói ra những lời này trưởng thành như vậy…
Nhưng họ lại đâu thể ngờ được rằng, ngay sau đây Đường Tuyết lại làm ra một chuyện vô cùng ngu ngốc, khiến cho tất cả bọn họ như bị xịt keo tại chỗ…
**Sau đó là phải cảm ơn một người nữa, nhờ sự ích kỷ của cô ấy, bởi vì quá tham mê danh vọng và sự nghiệp nên đã ra nước ngoài du học suốt mấy năm qua nên đã đánh mất Lâm Hàn…**
**Cũng nhờ như vậy nên chúng tôi mới có thể đến được với nhau như bây giờ…**
**Người đó không ai khác chính là Kiều Uyển Đình của Kiều gia, cảm ơn cô hôm nay đã đến chúc phúc cho chúng tôi, thành thật cảm ơn cô…**
Đường Tuyết mỉm cười đắc ý, cứ nghĩ làm như vậy sẽ khiến cho Kiều Uyển Đình xấu hổ, sau đó trở thành kẻ vì tham mê danh vọng mà vứt bỏ người mình yêu, cả đời này đều sẽ bị người khác mắng chửi…
Nhưng trái lại với những gì Đường Tuyết đang suy nghĩ, Kiều Uyển Đình lại bình tĩnh đến lạ, cô ấy còn nở nụ cười tươi rạng rỡ, nâng ly rượu trên tay lên chúc phúc cho bọn họ, sau đó nhấp nhẹ một ngụm vào miệng…
Bầu không khí xung quanh ngay lúc này lại bắt đầu có khá nhiều lại bàn tán, có một số trách móc Kiều Uyển Đình, nhưng lại có một số khác dành cho cô lời khen, cũng có lời oán trách Lâm Hàn…
**Cô ấy thật sự là tiểu thư Kiều gia sau, mới mấy năm không gặp mà cô ấy xinh đẹp quá…**
**Xinh đẹp thì sao chứ, vì sự nghiệp mà bỏ quên người yêu, thì có gì đáng ngưỡng mộ chứ…**
**Tôi mặc kệ, có người yêu xinh đẹp như vậy, dù bắt tôi phải đợi mười năm đi nữa tôi cũng chấp nhận…**
**Đúng vậy đấy, chúng tôi tuy con gái, nhưng vẫn cần phải có sự nghiệp trong tay, chủ động về tài chính, nếu không sau này lấy chồng về lại bảo ăn bám…**
**Đúng vậy, đối với tôi, chỉ cần xinh đẹp là đủ, tài giỏi đến mấy cũng chỉ ở nhà chăm sóc con cái mà thôi…**
Cũng trong lúc này, Vũ Liên Hách ở một bên cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu, khi có quá nhiều gã đàn ông lén nhìn cô…
Nếu không phải vì Kiều Uyển Đình muốn tự mình ra tay, thì có khi cả đám người bọn họ đã bị bắt ném xuống biển, làm mồi cho cá mập hết rồi…
Mà ở bên ngoài lúc này, nhân viên kéo vào lễ đường một hộp quà rất lớn, sau đó mang lên giao cho Đường Tuyết và Lâm Hàn…
Tất cả bọn người Đường gia và Lâm gia đều vô cùng bất ngờ với món quà này, liền hướng ánh mắt về phía nhân viên phục vụ lên tiếng…
**Đây là cái gì vậy…**
**Dạ thưa, tôi cũng không biết bên trong là cái gì, nhưng lúc nãy có một cô gái mang đến, bảo là bạn thân của cô dâu và chú rể, vì có việc rất quan trọng nên không thể ở lại dự hôn lễ này được…**
**Cô ấy có một món quà tặng hai người, chúc hai người trăm năm hòa hợp…**
Vì để cứu vãn bầu không khí vui vẻ của đám cưới, mà xém chút nữa bị Đường Tuyết làm cho tiêu tan hết…
Đường lão gia liền ra hiệu cho nam MC, tiếp tục hoàn thành hôn lễ…
**Được rồi, tiếp theo đây chúng ta sẽ cùng hướng mắt về cô dâu, chú rể, cùng xem bên trong món quà to thế này sẽ có cái gì, cũng như lời chúc phúc to đùng của người bạn kia…**
Nam MC rất nhanh đã nhận ra ý định của Đường lão gia, cậu ta nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác, để mọi người quên chuyện vừa rồi đi…
Mặc dù không biết rõ người tặng món quà này là ai, nhưng Đường Tuyết vẫn vui vẻ tiến đến mở quà ra xem…
Chỉ một cái kéo nhẹ chiếc nơ, chiếc hộp lập tức mở toang ra, bong bóng với hai màu đen trắng sau đó bay lên không trung…
Sau khi những chiếc bong bóng bay lên cao, lúc này chiếc bánh kem hình trái tim bi cắt làm đôi…
Ngay lập tức cả đám người bọn họ đều vô cùng sửng sốt, đầy tức giận, khi nhìn thấy những bức ảnh trên bề mặt bánh kem…
Bên trong có rất nhiều hình ảnh của Lâm Hàn đang ôm ấp cùng rất nhiều cô gái khác, trong có vẻ rất là thân mật…
Đường Tuyết như muốn phát điên lên, định ra tay tát cho Lâm Hàn một cái thật mạnh rồi bỏ đi khỏi đây ngay…
Nhưng dường như ý định của Đường Tuyết đã bị Đường lão gia đoán được, dù vẫn đang rất tức giận Lâm Hàn…
Nhưng Đường lão gia vẫn phải cố đè nén xuống, trước mắt vẫn nghĩ đến chuyện đại sự trước, chuyện này sau khi về nhà ông ta sẽ đích thân xử lý Lâm Hàn…
Đường lão gia rất nhanh đã kéo Đường Tuyết lại, cố cười gượng gạo nói nhỏ vào tai của cô ả hằn giọng…
**Bình tĩnh, không được phép làm loạn lúc này, cố gắng chịu đựng một chút, khi quay về ba sẽ đích thân xử lý nó…**
**Con cố chịu thiệt một chút, mỉm cười lên không được để mọi người ở dưới phát hiện rõ chưa…**
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...