Đường lão gia không khỏi lo lắng, nếu Kiều thị thật sự liên minh với tập đoàn Khuynh Thế, thì Lâm gia và Đường gia sẽ là mục tiêu đầu tiên mà họ muốn trả thù…
Phải nghĩ ra cách phá vỡ mối quan hệ này, không thể để mọi chuyện diễn ra có lợi cho Kiều thị được…
**Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây ạ…**
Lâm Hàn ngồi một bên lắng nghe, lúc này mới dám lên tiếng…
**Chuyện này bọn ta cũng đang suy nghĩ đây…**
Không biết đã nghĩ ra cách gì, nhưng chỉ thấy Đường lão gia nhìn chằm chằm về phía Đường Tuyết…
Ánh mắt của Đường lão gia thật sự quá đáng sợ, Đường Tuyết lo lắng ông Đường sẽ bắt ép cô ả, dùng mỹ nhân kế để tiếp cận Vũ Liên Hách…
Mà đối với Đường Tuyết đâu phải chưa nghe qua, những lời đồn đại từ bên ngoài của Vũ Liên Hách, có chết cô ả cũng không đồng ý, liền lên tiếng từ chối ngay…
**Ba à đừng nói người muốn con dụ dỗ cái tên Vũ Liên Hách đó nha, con không đồng ý đâu đấy…**
**Không phải ba không biết, cái tên Vũ Liên Hách đó tiếng xấu đồn xa, nếu ở gần hắn ta, con chắc sẽ sống không được lâu đâu…**
Đường Tuyết luôn miệng từ chối, ôm chặt lấy cánh tay của Lâm Hàn giả vờ khóc lóc…
Ngay lập tức Đường Tuyết ăn ngay một gáo nước lạnh vào người, Đường lão gia vô cùng tức giận khi thấy cô ả làm loạn như vậy…
**Được rồi, con im lặng một chút đi…**
**Không thấy mọi người đang tìm cách hay sao, còn ở đấy làm loạn thêm nữa…**
**Nhưng không phải…**
Đường Tuyết nghe thấy Đường lão gia đang mắng mình, thì vô cùng uất ức, liền lên tiếng đáp lại ngay…
Nhưng lời chưa nói hết câu đã bị Đường lão gia chặn lại…
**Còn ở đó gồng gân lên cãi…**
**Sao con không tự nhìn lại mình đi, đang bụng mang dạ chửa thế kia, Vũ tổng đến ngay cả cái liếc nhìn còn chẳng thèm nữa là…**
**Ở đấy mà lo sợ, ta ép con đến dụ dỗ Vũ tổng, thật không biết tự lượng sức mình…**
**Ta bắt đầu cảm thấy xấu hổ về con rồi đấy…**
Ngay lúc này Đường lão gia thật sự vô cùng tức giận, trong khi ông ta đang đau đầu giải quyết rắc rối, thì đứa con gái ăn hại này lại luôn xen ngang phá hoại…
**Được rồi ba à, là Đường Tuyết không hiểu chuyện, ba đừng giận, em ấy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, còn sẽ quay về đóng cửa phòng dạy lại ạ…**
Lâm Hàn cảm thấy bầu không khí có chút căng thẳng, liền lên tiếng khuyên ngăn, quay lại vấn đề chính…
**Vậy ba đã nghĩ ra cách gì chưa ạ…**
**Chỉ có con là hiểu chuyện thôi… đúng là đẻ con gái chẳng làm nên trò trống gì cả…**
**Trước mắt chúng ta chỉ còn một cách, bằng mọi giá phải lấy được lòng tin của Vũ Liên Hách, sau đó từ từ tiếp cận, rồi bắt đầu chia rẽ bọn họ…**
Quay lại vấn đề đang thảo luận, Đường lão gia liền nở nụ cười gian xảo, lên tiếng nói…
**Ông có thể nói rõ ràng hơn không…**
Lâm lão gia ở một bên vẫn chưa hiểu rõ ý của Đường lão gia cho lắm…
**Chúng ta sẽ lợi dụng đám cưới của Lâm Hàn và Đường Tuyết để làm thân với Vũ tổng…**
**Ý ba là chúng ta sẽ mời ngài ấy đến dự đám cưới của bọn con, sau đó sẽ tính kế làm thân đúng không ạ…**
Lâm Hàn nhanh chóng hiểu ý của Đường lão gia, nhưng hắn ta vẫn còn lo lắng một chuyện…
**Nhưng con sợ ngài ấy sẽ không đến, như vậy thì kế hoạch của chúng ta sẽ khó mà thực hiện thành công…**
**Cái đó con không cần quá lo lắng, ta sẽ tìm cách liên lạc với một số nhà báo, nhờ bọn họ tung một số tin tức về hôn lễ, cũng như một số khách mời quan trọng, Vũ tổng không muốn đến cũng không được…**
Đúng là lão cáo già, mọi thứ đều được Đường lão gia suy nghĩ rất chu đáo…
**Đúng là ba suy nghĩ rất chu đáo…**
Lâm Hàn luôn là như vậy, vì Đường gia lớn mạnh hơn nên hắn ta luôn nhún nhường, khép mình mặc kệ đám người Đường gia sai khiến…
Tập đoàn Khuynh Thế…
Bên trong phòng chủ tịch, trợ lý Mã đưa đến cho Vũ Liên Hách một tấm thiệp mời của Đường thị…
**Chủ tịch, đây là thiệp mời của Đường thị đưa đến, ngài định thế nào…**
Vũ Liên Hách cầm tấm thiệp trên tay, cứ thế gõ nhẹ lên bàn, ánh mắt đầy toan tính nhìn ra ngoài cửa…
Không phải là anh không biết bọn họ đang muốn làm gì, lần này thật sự muốn từ chối cũng không được…
Nếu họ thật sự đã muốn như vậy, thì được thôi Vũ Liên Hách chắc chắn sẽ đến, sẽ tặng cho bọn họ một món quà thật lớn…
**Bọn họ đã tốn công tình kế như vậy, nếu tôi không đến thì có lỗi với bọn họ quá…**
**Giúp tôi chuẩn bị một món quà thật lớn, nhưng phải thật ý nghĩa đấy, để dành tặng cho đôi gian phu kia, chúc cho bọn họ nhanh chóng chia lìa…**
**Những kẻ đã khiến cho phu nhân của tôi phải đau lòng một, tôi sẽ khiến cho bọn họ đau đớn, nhục nhã gấp trăm lần…**
Vũ Liên Hách giọng đầy thích thú khi nhắc đến món quà cưới lần này đem tặng đám người kia…
**Được chủ tịch, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi làm ngay đây ạ…**
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...