Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Hai người một đường đi tới sườn núi hoang vắng, bên dưới là nham thạch, một chút cỏ dại dài khô vàng ngoan cường.

Sau hai giờ Lý Thụy Nhiên dẫn đường, Bạch Tiểu Mễ đứng dưới chân núi cao nhất trên đảo thấy được một trang viên giống như thôn trang, chung
quanh thôn trang vậy mà cái gì cũng đều không có, thậm chí là một gốc
cây.

Bên trong trang viên là cảnh tượng cây cối xanh tươi mọc san sát nhau,
không giống với bên ngoài, giống như giữa sa mạc bỗng nhiên xuất hiện
ốc đảo khiến người cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn có chút vui sướng.

Tại nơi đất đai cằn cỗi, có thể nhìn đến địa phương như vậy, tâm tình
Bạch Tiểu Mễ nhất thời tốt lên, đương nhiên tâm tình nàng tốt không phải bởi vì trông thấy trang viên, mà là nàng nhớ lại cho dù ở tại chỗ này,
nếu phát triển nông nghiệp mà nói, có lẽ cũng không phải không có khả
năng, nếu nơi này có thể gieo trồng thực vật, như vậy không có đạo lý gì mà những địa phương khác lại không trồng được?

Tâm tình tốt, khóe miệng Bạch Tiểu Mễ không khỏi lên cao.

” Trên đảo chỉ có một hộ này thôi sao?” Hiện tại Bạch Tiểu Mễ lo lắng
đảo này đã bị một gia tộc chiếm lĩnh, như thế nàng cũng chỉ có thể tìm
một nơi khác mà thôi.

Nơi này sở dĩ không người ở, đương nhiên là vì đất đai cằn cỗi, khí hậu
nóng bức, không thích hợp người cư trú, Bạch Tiểu Mễ lựa chọn nơi này
một phần cũng vì nơi này ít người.

” Ngày hôm qua suốt bốn canh giờ ta đều đã xem qua toàn cảnh trên đảo,
lớn hơn so với phủ thành Lam Tinh đại khái gấp hai lần trái phải, mà tất cả trên đảo quả thật không có lấy một hộ gia đình, khi ta tới những

người này tuy ở mặt ngoài hiền hòa, nhưng rốt cuộc ta vẫn không yên
tâm?” Tính tình Lý Thụy nhiên tuy dễ bị kích thích, nhưng lại là người
thông minh, trên đảo hoang tàn vắng vẻ, có một hộ nhân như vậy, hắn tự
nhiên lo lắng, huống chi những người này còn có võ công thâm hậu.

”Quả thật rất kỳ quái, đi thôi! Chúng ta đi xem!”Bạch Tiểu Mễ trong lòng cũng bắt đầu có cảnh giác, chung quanh căn bản là không có bất kì cây
nông nghiệp nào, cũng không nuôi dưỡng gia súc gia cầm, vậy lương thực
của bọn họ chắc hẳn từ nơi khác chuyển đến, người có tiền bởi vì lý do
nào đó lại lựa chọn nơi hoàn cảnh ác liệt như vậy mà cư trú, bản thân
quả thật không phù hợp với lẽ thường.

Chỉ cần là kẻ có tiền, lựa chọn nơi ở cũng là lựa nơi phồn hoa, có tiền
có thế cho người kiến tạo trang viên đơn giản để hưởng thụ, mà hưởng
thụ nhất định sẽ lựa chọn nơi non xanh nước biếc.

Cho dù là người chạy nạn, hoặc là gia tộc, cũng sẽ không lựa chọn nơi
này, nơi này không gieo trồng được, cho dù như trước có tiền miệng ăn
núi lở, càng khẳng định không lựa chọn nơi này, như vậy hộ nhân gia này
tồn tại ở đây là vô cùng quỷ dị rồi.

Thời điểm Bạch Tiểu Mễ lúc trước hỏi thăm đảo nhỏ này, cho dù nhìn trúng hoàn cảnh của nó, còn cho rằng tuyệt đối không ai ở đây, ngày hôm qua
Lý Thụy Nhiên xem xét, cũng không nghĩ hắn có thể nhìn ra cái gì, không
nghĩ tới vậy mà còn có một hộ nhân gia tồn tại như vậy.

Nơi này xem như trung tâm đảo nhỏ, cho nên gió biển trên cơ bản thổi
không tới, mặt trời nắng chói treo trên bầu trời, nóng bức khiến người
ta muốn ngâm mình ngay trong nước, nếu có khối băng, liền muốn ôm không

buông tay.

Lý Thụy Nhiên dơ tay lau mồ hôi, ngẩng đầu nhìn đại môn đóng chặt, ngày
hôm qua tới hắn cũng cảm giác được, thôn trang cổ quái, bên ngoài cực kỳ nóng bức, nhưng sau khi tiến vào bên trong lại phi thường mát mẻ,
không hợp với lẽ thường.

Bạch Tiểu Mễ cũng ngẩng đầu nhìn hướng đại môn, đại môn trái lại cực kỳ
bình thường, phía trên đại môn cái gì cũng không có viết.

Lý Thụy Nhiên tiến lên gõ cửa, rất nhanh đại môn bị mở ra, mở cửa là một trung niên nam tử, nhìn thấy Lý Thụy Nhiên liền gật đầu một cái.

”Bạch lão gia có việc?” Thái độ phi thường tốt, nhìn Lý Thụy Nhiên, lập
tức dời mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, khi nhìn đến dung mạo tinh xảo
cùng tuyệt mỹ của nàng thì sửng sốt một phen, bất quá rất nhanh khôi
phục bình thường, đối với Bạch Tiểu Mễ gật gật đầu, xem như chào hỏi.

”Ngày hôm qua có tới thăm hỏi gia chủ, thỉnh ông bẩm báo lại.”Lý Thụy Nhiên chắp tay nói.

”Nguyên lai đã hẹn trước với chủ nhân, vậy mời hai vị vào!” Nam tử trung niên vừa nghe, lập tức mời Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên tiến vào,
sau đó đóng cửa lại rồi dẫn hai người đi vào bên trong.

Chân vừa mới bước vào thôn trang, Bạch Tiểu Mễ lập tức cảm giác được chỗ bất đồng, nghi hoặc nhìn về phía Lý Thụy Nhiên, Lý Thụy Nhiên nhún
vai, bày tỏ chính mình cũng không minh bạch lắm.

Hai người được dẫn tới đại sảnh, nha hoàn bưng tới nước trà, mà trung

niên nam tử kia đã bước nhanh ra ngoài, nói là đi bẩm báo tộc trưởng bọn họ đã đến.

”Hiện tại biết nơi này không đơn giản rồi chứ!”Lý Thụy Nhiên đợi sau khi nha hoàn rời đi, nhỏ giọng ngồi đối diện ở bên cạnh Bạch Tiểu Mễ nói.

”Quả thật có chút khác thường!”Bạch Tiểu Mễ tinh tế quan sát đại sảnh,
bên ngoài đại sảnh cũng có hạ nhân đi lại, hướng vào trong đại sảnh nhìn người vừa mới tới, nhưng lại không dám quá mức trắng trợn, nhìn lén rồi bỏ chạy

Cảm giác bị nhìn ngó thật vô cùng không tốt.

Hơn nữa ánh mắt của những người này, giống như chưa từng gặp người lạ bao giờ.

Chẳng lẽ lần này thật sự không thể định cư ở đây, Bạch Tiểu Mễ vốn muốn
tìm một địa phương ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng lại không
muốn đặt mình vào trong hoàn cảnh nguy hiểm, nếu những người này thật sự không ổn, vậy thì tìm một nơi tốt hơn thôi.

Thời gian chừng nửa chén trà nhỏ qua đi, Bạch Tiểu Mễ nghe được tiếng
bước chân trầm ổn, nghe như tiếng bước chân ba người, trong đó một
người vừa vặn là nam tử trung niên dẫn đường.

Bạch Tiểu Mễ nâng mắt nhìn về phía cửa đại sảnh, Lý Thụy Nhiên hiển
nhiên cũng nghe được tiếng bước chân, cũng nhìn về phía cửa đại sảnh,
quả nhiên một hồi cửa đại sảnh xuất hiện hai bóng người, mà nam tử
trung niên dẫn đường kia ở cửa đại sảnh liếc nhìn vào trong rồi rời đi.

”Bạch lão gia đến đây, không có từ xa tiếp đón, thỉnh trách tội!”Người đến tiếng đến.

Quần áo lam sắc, thân hình cao lớn, tóc đen dài như mực thả sau lưng,
ngũ quan tuyệt mỹ, đôi mắt như hai viên hắc diệu thạch, phi mi như họa,
độ cung mũi cao thẳng hoàn mỹ, môi có chút bạc, nhưng màu môi tốt vô
cùng, đây là một mỹ nam tử, mà còn là mỹ nam tử khó gặp, nhìn người này
Bạch Tiểu Mễ cảm giác có chút quen thuộc.


Quan sát tỉ mỉ, trong nháy mắt đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra, người này
chí ít có năm phần giống Mạc Tư, nếu không phải lúc trước nhìn qua Mạc
Tư tuyệt mỹ, hơn nữa bên người còn có mỹ nam tử khó gặp Lý Thụy Nhiên,
Bạch Tiểu Mễ có khả năng đã bị nam tử trước mắt mê hoặc.

”Là Bạch mỗ quấy rầy tộc trưởng mới đúng!”Vừa rồi giọng Lý Thụy Nhiên
còn non mềm, ngay lập tức biến thành thanh âm lão khí hoàng thu, nồng
hậu cương nghị.

Đây là hiệu quả trong khoảng thời gian trước Bạch Tiểu Mễ huấn luyện.

Bạch Tiểu Mễ có vẻ đăm chiêu nhìn thoáng qua nam tử, lập tức nhìn về
phía nữ tử bên người nam tử, diện mạo nữ tử coi như là mỹ, nhưng đứng ở
bên người tuyệt mỹ nam tử hiển nhiên là ảm đạm rất nhiều, bất quá khí
chất cũng rất tốt, cái gì gọi là đoan trang hiền lành, cái gì gọi là
phóng khoáng tiêu sái, cái gì tên là ung dung mềm mại, Bạch Tiểu Mễ xem
như biết rõ.

”Đâu nào, đâu nào, Bạch huynh có thể tới, Mạc mỗ cao hứng còn không kịp, ngồi một chút, đừng đứng, ai ~ Bạch huynh, vị này chính là lệnh thiên
kim đi! Bộ dáng thật đúng là xinh đẹp, phu nhân,nàng nói xem có đúng
không?”Mỹ nam tử lúc này mới nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, bỗng nhiên kinh
ngạc một phen, lập tức nhìn về phía nữ tử bên cạnh nói.

”Phu quân nói đúng lắm, bản phu nhân chưa từng thấy qua cô nương nào
xinh đẹp như vậy nha?”Giọng nói nữ tử dị thường dễ nghe, ôn nhu, nhưng
không giả tạo, khiến người nghe thấy hảo cảm.

”Ha ha ha, tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân chê cười, tới tới, Tiểu
Mễ qua đây gặp mặt Mạc tộc trưởng cùng Mạc phu nhân!”Lý Thụy nhiên vui
tươi hớn hở đem Bạch Tiểu Mễ kéo qua giới thiệu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui