“Em có hứng chụp ảnh, chẳng lẽ lại không cho phép tôi quang minh chính đại quay phim sao?”
Bắc Diệc Uy cười lạnh, giật mạnh váy của cô xuống, chỉ còn lại có một cái quần lót màu đỏ gợi cảm.....
Hạ thân phình to lên tựa hồ như muốn xé rách lớp vải quần chướng ngại xông ra ngoài.......
“Bắc Diệc Uy, anh........ Biến thái!” Tầm Thiên Hoan giận không kềm được, thừa dịp hắn đang cỡi áo, đứng bật dậy định đập nát máy quay đắt tiền kia, tay vừa đưa đến gần máy quay phim, thì một đôi tay rắn chắc đã vòng qua eo của cô, Tầm Thiên Hoan bị bế bổng lên, cô cố gắng giãy dụa.
Tầm Thiên Hoan nhìn không thấy được mặt của Bắc Diệc Uy, đành phải hét ầm lên: “Vì sao anh làm như vậy! Có phải anh muốn trả đủa bằng việc đưa lên internet lại không? Anh không biết là quá ngây thơ sao?”
“Ngây thơ?” Bắc Diệc Uy lạnh nhạt nói: “Nếu so ngây thơ, thì tôi còn thua em rất nhiều đó?”
Tầm Thiên Hoan ngẩn người, bất đắc dĩ nói:“Tôi thật không có đem đoạn video đó phát ra ngoài mà!”
Bắc Diệc Uy một tay đem Tầm Thiên Hoan ôm vào trong ngực, thuận thế vuốt ve bầu ngực sữa của cô, tay kia chậm rãi trượt đến khu vực tam giác hoa viên thần bí viên, bị một cái quần ngắn bọc, Bắc Diệc Uy không vội vã đem một tầng chướng ngại cuối cùng diệt trừ, ngón tay thon dài cố gắng tham tiến vào khu vực tam giác, cách lớp vải, nhẹ nhàng mà vuốt ve hoa cốc, đột nhiên, gãy nhẹ một cái.........
“Ưm a!”
Hai nơi mẫn cảm nhất trên thân thể đồng thời truyền đến trận trận khoái cảm, Thiên Hoan rốt cuộc khống chế không nổi chính mình, yêu kiều liên tục, theo động tác gãy nhẹ, xoa nắn lần lượt của Bắc Diệc Uy, trong hoa viên thần bí của cô chảy ra một chất lỏng ấm áp, rất nhanh liền thấm ướt lớp quần lót mỏng manh, Bắc Diệc Uy lại tiếp tục dùng ngón tay cách lớp vải khảy nhẹ hoa cốc mê người........
Mãnh liệt khoái cảm khiến cô yêu kiều rên rỉ: “Ôi ........”
Cửa huyệt trận trận co rút lại, nhưng vẫn là muốn càng nhiều, chỉ là ngón tay như trêu tức chỉ khảy nhẹ, mân mê nhè nhẹ bên ngoài, nên cô khó nhịn giãy dụa thân thể, hy vọng được lấp đầy hoa huy*t đang nóng bỏng trống rỗng kia, có thể được bỏ thêm vào .......
Thanh âm của Bắc Diệc Uy chậm rãi, tự bên tai của cô vang lên:“Thoải mái sao?”
Tầm Thiên Hoan cắn cắn môi, liều mạng không để cho mình phát ra bất kỳ thanh âm nào, không thừa nhận chính mình bởi vì hắn mà đạt đến khoái cảm........
Thấy cô không trả lời, Bắc Diệc Uy thoáng dùng sức ở bên trong hoa huy*t một ít và lại duy trì tốc độ liên tục nhanh hơn............
Từng đợt khoái cảm xoay chuyển đánh úp lại, có một thanh âm không thể nào đè nén nổi phát ra :“A ~~ a ~~”
Quá nhiều khoái cảm làm cho Tầm Thiên Hoan không khống chế nổi, vô ý thức khép lại hai chân, ý đồ không cho cái tay kia ở đó giở trò ......
Bắc Diệc Uy cười:“Em định khép lại như thế thật sao?”
Khu vực hoa viên thần bí vì khoái cảm mà đang run rẩy không ngừng,, cửa huyệt khẽ co khẽ rút, như đang mãnh liệt khao khát cái gì ......... dục vọng gần như bao phủ cả người cô, hơi thở cô, nhắm mắt lại, sau đó chậm rãi mở chân, cái tay kia, đã dính đầy dịch nhờn ....
"Rõ ràng chảy nhiều như vậy? Xem ra em rất muốn nhỉ, mấy ngày nay sinh bệnh đều không có cùng đàn ông trên giường có phải là đói lắm rồi không?"
Bắc Diệc Uy tà ác nói, bên cạnh giật xuống cái quần lót ướt đẫm, sau đó, đem nửa người trên của cô dựa vào đầu giường, đem hai chân của cô vặn bung ra chút ít, hoa cốc thu hết đáy mắt, ẩn ẩn còn có sợi sợi dịch nhờn từ bên trong chảy ra, Bắc Diệc Uy tà ác cong môi, cúi người nghiêng sát hoa cốc, vươn lưỡi liếm liếm mật hoa, liếm láp một làn rồi lại một lần........
Tầm Thiên Hoan vô ý thức xiết chặt cửa huyệt, ướn cong người, ngón tay nắm chặt ga giường, rốt cục lại rên rỉ một lần lại một lần........
Đem mật hoa liếm mút một lát, sau đó lại bắt đầu liếm láp hoa tâm, liếm mút rất cẩn thận, đầu lưỡi quyển vòng quanh hoa tâm.....
Tầm Thiên Hoan làm sao cũng không nghĩ đến, kỹ xảo khiêu khích của Bắc Diệc Uy lại sẽ cao như thế, hai lần trước mình còn tự tin trêu đùa hắn như vậy, cứ ngỡ mình có thể sẽ chế phục dục vọng của đưa hắn, nhưng tuyệt đối thật không ngờ, khiêu khích của hắn tuyệt không kém hơn Âu Dương Tịch, dưới sự khiêu khích của hắn, cô gần như không thể nào khống chế nổi bản thân.........
Bắc Diệc Uy lần lượt trêu đùa điểm mẫn cảm của cô, làm cho cô không khỏi buộc chặc dưới bụng, thân thể cũng không tự giác nhích dần về bên trong, lại luôn bị Bắc Diệc Uy nắm lại, sau đó kiềm chế thân thể của cô, tiếp tục trêu đùa.
Mật hoa đã được liếm khô lại lần lượt chảy xuống..........
Quá nhiều khoái cảm đổi lấy chỉ là chưa đủ càng lớn cùng khao khát càng nhiều.............
Tầm Thiên Hoan gắt gao cắn răng, người này, rõ rang muốn trêu chọc cô không khác gì Âu Dương Tịch chậm chạp cũng không tiến vào chính đề, cô biết rõ hắn là cố ý, nhưng lại không hề có cách gì với hắn....
“Ưm ~~~~~~~~”
Bắc Diệc Uy tà ác nói:“Muốn sao?”
Thấy cô thật lâu không trả lời, Bắc Diệc Uy ác ý ở trên hoa tâm của cô ngắt nhẹ, Tầm Thiên Hoan đột nhiên nhắm mắt lại, thở hào hển, cơn rung mình lan tràn khắp toàn thân, mật hoa lần nữa tràn lan.........
Thanh âm run rẩy nói:“Muốn, tôi muốn......”
Bắc Diệc Uy mỉm cười thoả mãn, nhanh chóng cởi sạch chướng ngại trên người mình, nam căn cực đại hùng dũng oai vệ ở trước hoa cốc, cũng không đi vào, chỉ nghe Bắc Diệc Uy nói:“Tốt lắm, vậy giờ đến lượt em tới thỏa mãn tôi.”
Trong lúc Tầm Thiên Hoan vẫn còn đang nhíu mày, Bắc Diệc Uy đã đem nam căn đưa vào trong miệng của cô, Tầm Thiên Hoan rất không vui, dứt khoát cương quyết không động đậy.
“Không phải em nói muốn sao? Nếu muốn hãy thỏa mãn tôi trước!” Bắc Diệc Uy không quan tâm đến tâm tư của Tầm Thiên Hoan, ở trong miệng của cô, cứ như vậy kéo ra đưa vào......
Ở trong miệng của cô kéo ra đút vào nhiều lần, biên độ mỗi lúc một nhanh, tựa hồ muốn tại trong miệng của cô nổ mạnh!
Mặc kệ khó chịu đến cỡ nào, Tầm Thiên Hoan vẫn quật cường trừng mắt, bất động!
Bắc Diệc Uy ảo não nhíu mày, từ trong miệng của cô rút nam căn ra, lui một ít, sau đó giơ một chân của cô lên cái, gác ở trên vai của mình, điều chỉnh tốt vị trí, nhắm ngay miệng hoa tâm, đâm một cái thật sâu........
Một cú trượt mạnh vào như thế này, đem cô cả thân thể đều lắc lư, bởi vì vừa rồi tác dụng của mật hoa, trong hoa kính sớm đã ẩm ướt, nam căn một đường thẳng vào đến tận cùng.
“A.....”/“A ~~~~~~”
Rốt cục đã chờ được thỏa mãn, giống như trèo lên thiên đường.
Tuy hắn đã đâm đến điểm sâu nhất trong cơ thể cô, nhưng cảm giác chật hẹp ấm áp, giống như muốn kẹp chặt nam căn, cực độ mất hồn, nhắm mắt lại hưởng thụ một lát…. Đương nhiên lần nữa mở mắt ra, hắn giống như con báo vừa tỉnh giấc, mạnh bạo từ hoa kính rút ra, lần nữa cuồng dã đánh sâu vào, nhiều lần như thế, khoái cảm tầng tầng lớp lớp, mỗi một lần đều đụng đến điểm sâu nhất, mỗi lần đều chấn động thân thể của cô, làm cho khuôn ngực đẫy đà như con thỏ nhảy lên, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, từng âm thanh sung sướng rên rỉ nhẹ nhàng phát ra…..
Sắc trời dần dần muộn, đã không biết tại trong cơ thể của cô đâm vào rút ra bao lâu, thay đổi vô số tư thế, lần lượt co lại mãnh liệt tấn công, đem hai người dẫn nhập từng cơn cao trào…….
Tầm Thiên Hoan nằm ở trên giường, thân thể trần truồng, toàn thân vô lực, lần này có thể nói là lần hoan ái kích thích nhất cũng là mệt nhất từ trước tới nay của cô, Bắc Diệc Uy tựa như mất đi lý tính, dã thú, điên cuồng tung hoành dục vọng của mình, mặc kệ cô nói như thế nào, vân không chịu dừng lại.
Thường thường lúc này, cô sẽ nghĩ đến Tịch, nếu là Tịch, cô mệt mỏi như thế, hắn tuyệt đối không đành lòng lại muốn cô, Tịch là ôn nhu nhất.
Bắc Diệc Uy đã mặc quần áo xong, nhìn dáng vẻ của hắn, dáng vẻ này vừa rồi là trải qua lần lượt mây mưa thất thường mà một chút cảm giác mỏi mệt đều không có, giống như còn có thể đi ra ngoài tiến hành chạy Ma-ra-tông, đem hạ thể Tầm Thiên Hoan chà lau sạch sẽ, rồi đến trong tủ lấy ra một bộ quần áo đặt ở bên cạnh cô, chỉ nói: “Hiện tại em nghỉ ngơi thật tốt, sau khi thân thể khôi phục, tôi sẽ đưa em đi xem một thứ, xem tôi rốt cuộc có oan uổng cho em hay không!”
Hắn nói chính là đoạn video kia.
Tầm Thiên Hoan nghe tiếng đột nhiên mở to mắt, cũng không quản thân thể có bao nhiêu mềm nhũn, bao nhiêu đau nhức, đơn giản chỉ muốn từ trên giường đứng lên, chính là, vừa đứng lên lại té xuống.
Bắc Diệc Uy nhíu mày: “Em làm cái gì vậy?”
Tầm Thiên Hoan lần nữa muốn từ trên giường đứng lên, cắn răng quật cường: “Tôi muốn xem!”
Cô nhất định phải xem, thật sự là gặp quỷ, điện thoại di động rõ ràng không có cho bất luận kẻ nào tiếp xúc qua, đoạn video đặt ở trong điện thoại di động có thể bay sao?
Bắc Diệc Uy lạnh lùng: “Hiện tại em ngay cả đứng cũng không được!”
Tầm Thiên Hoan trừng mắt liếc hắn, còn không phải vừa rồi hắn làm hại! Tám trăm năm không có chạm qua người phụ nữ sao?
Tầm Thiên Hoan ở trên giường nhặt lên bộ quần áo Bắc Diệc Uy đã chuẩn bị. Bắc Diệc Uy thấy động tác của cô thật chậm,bước lên giúp cô mặc, sau đó đem cô bế lên, ra khỏi phòng, đi về hướng thư phòng. Trên đường đi, đụng phải không ít người hầu, những người hầu kia vừa thấy Bắc Diệc Uy ôm Tầm Thiên Hoan đi tới, mặt lập tức đỏ, tuy ở cách xa nhưng vừa rồi bọn họ lại ngầm trộm nghe từ trong phòng truyền đến thanh âm hết sức mập mờ……
Tầm Thiên Hoan đương nhiên cũng phát giác được những người kia lạ thường, lập tức xấu hổ cúi đầu, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.
Cuối cùng đã tới thư phòng, Bắc Diệc Uy cẩn thận đem Tầm Thiên Hoan đặt tại trên ghế, sau đó mặt không biểu tình mở ra máy tính…..
Gian phòng yên tĩnh lạ lùng.
Tầm Thiên Hoan cố giữ bình tình chăm chú xem qua đoạn phim ngắn một lần. Lắc đầu, lại lắc đầu…….
Bắc Diệc Uy lạnh như băng nói: “Bây giờ em còn gì để nói?”
Tầm Thiên Hoan lắc đầu, nói: “Không……”
Bắc Diệc Uy cắt ngang: “Nói cho tôi biết, em đem đoạn video này giao cho ai?”
Tầm Thiên Hoan quả quyết: “Tôi không có!”
Bắc Diệc Uy chăm chú nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan: “Mặc kệ em có hay không, dù sao chuyện này em cũng không thoát được có liên quan, người kia cầm vật này áp chế tôi, em cho rằng chuyện này sẽ không cùng em có vấn đề sao?”
Tầm Thiên Hoan ngây ngẩn cả người, đây chẳng phải là có người muốn hãm hại cô sao?
Tầm Thiên Hoan suy nghĩ hỗn loạn, cô lại hoàn toàn không cách nào làm rõ: “…..”
Bắc Diệc Uy ngồi xổm xuống bên cạnh Tầm Thiên Hoan, nhìn vào mắt Tầm Thiên Hoan, nói: “Nói cho tôi biết, chỉ cần em nói cho tôi biết, phim ngắn này giao cho ai, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết tốt!”
Tầm Thiên Hoan mờ mịt nhìn Bắc Diệc Uy: “Tôi nói tôi không có.”
Bắc Diệc Uy giận dữ: “Tầm Thiên Hoan, đến bây giờ em còn muốn nói xạo!”
Tầm Thiên Hoan cũng giận dữ: “Tôi nói tôi không có, hơn nữa, đoạn video này cũng không phải tôi quay!”
Bắc Diệc Uy nghe vậy sững sờ.
“Được rồi, theo tôi tới đây!”
Tầm Thiên Hoan thấy hắn không tin, cố gắng khôi phục chút thân thể, lảo đảo rời khỏi gian phòng, tránh khỏi rất nhiều người hầu, quay lại phòng ngủ của mình, bối rối tìm ra điện thoại di động của mình, sau đó mở ra, đưa điện thoại di động vào phòng Bắc Diệc Uy.
Bắc Diệc Uy mang theo hồ nghi, ánh mắt chuyển tới màn hình điện thoại di động………
Một lát sau, Bắc Diệc Uy đột nhiên đóng lại điện thoại, vẻ mặt càng phức tạp, ánh mắt trở nên sâu không thấy đáy.
Tầm Thiên Hoan xụi lơ ngồi ở trên giường, nhàn nhạt nói: “Hiện tại anh đã tin tôi chưa? Anh cũng không nghĩ đoạn video kia quay anh ở góc độ gần vậy, nếu là tôi quay chẳng lẽ lại không bị anh phát hiện sao?”
Tầm Thiên Hoan cô sao lại gặp phải việc xui xẻo như vậy, thiếu chút nữa thay người khác chịu tội!
Bắc Diệc Uy nhắm mắt lại, hít thật sâu, hắn thật sự là tức đến ngất mất……. Mở mắt ra lần nữa, ánh mắt Bắc Diệc Uy thâm thúy, nhìn chằm chằm vào Tầm Thiên Hoan, nói: “Nhưng chuyện này vẫn có liên quan với cô.”
Tầm Thiên Hoan thật sự mệt mỏi!
Tầm Thiên Hoan cô dù có yêu tiền đến thế nào đi nữa, cũng sẽ không có lòng tham đến một nửa tài sản của Bắc gia như vậy, trời ạ! Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhớ lại chuyện cũ của ba người
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...