“ Anh hai cứu Dao nhi, tôi không muốn kết hôn tôi đã là vợ của anh ấy rồi,...tôi không kết hôn, thả tôi ra, anh hai anh đâu rồi, cứu Dao nhi “
Ông Châu hùng hổ đi đến bóp lấy cánh tay Châu Giản Dao, lực của ông ta vô cùng lớn cánh tay nhỏ này hoàn toàn không thể nào chịu được Châu Giản Dao hét lớn lên vì quá đau cô khóc nức nở cũng không ngừng lắc đầu.
Ông Châu dữ tợn nói lớn
“ Nhanh chóng hoàn thành xong hôn lễ nếu để Châu Chấn Khiêm tìm đến mọi chuyện sẽ đổ sông đổ biển hết “
Bà Châu bóp lấy miệng ngăn chặn tiếng gào ré của Châu Giản Dao, nhìn qua chồng mình cười ngạo mạn.
“ Chỉ cần nó kết hôn cùng Hạ gia thằng bất hiếu đó có tìm đến cũng không làm được gì nữa “
Hạ Thiếu Hiền đối mặt với sự chống đối của Châu Giản Dao lại vô cùng thích thú không ngờ anh ta vẫn luôn để mắt đến Châu Giản Dao nhưng vì khi xưa Hứa gia đã nhanh hơn một bước đính ước với Châu gia nên Hạ Thiếu Hiền mới có ý định từ bỏ vừa hay Hứa gia đã không còn tồn tại nữa đây là cơ hội để hắn giành lấy cô, lần này nhất định sẽ không để Châu Giản Dao rơi vào tay người đàn ông khác nhưng có nghĩ thế nào hắn cũng không ngờ đến sự tồn tại của Châu Chấn Khiêm hắn đã vô tình đụng vào người phụ nữ của người đàn ông đứng đầu Hắc Thành này.
Châu Giản Dao đã nghe thấy cha sứ đọc lời tuyên thệ, ông ta mặc cô đang vùng vẫy chống trả vẫn làm tốt nhiệm vụ của mình.
“ Hạ Thiếu Hiền con có đồng ý nhận Châu Giản Dao làm vợ của mình dù cho nghèo khổ hay giàu có, bệnh tật hay khỏe mạnh vẫn một lòng bên cạnh chăm sóc cho người phụ nữ này “
Hạ Thiếu Hiền không chút do dự
“ Con đồng ý “
Cha sứ nhìn sang Châu Giản Dao cũng là câu hỏi đó chỉ là đổi đối tượng hỏi là cô, khi ông ta đọc lời tuyên thệ Châu Giản Dao nhắm nghiền hai mắt miệng vẫn la hét không muốn nghe, cô liều mạng lắc đầu dù hôm nay có chết cô cũng không tài nào cưới tên đàn ông này, cô đã là người có chồng, cô đã là vợ Châu Chấn Khiêm rồi.
“ Châu Chấn Khiêm, cứu em “
Tiếng thét vang dội khắp căn nhà, tất cả những người có mặt đều trừng mắt đáng sợ nhìn đến cô, bà Châu ép cô cúi đầu để Hạ Thiếu Hiền đeo vòng hoa vào cổ còn nắn ép những ngón tay cô ra để hắn nhanh chóng đeo nhẫn cho cô thời khắc chiếc nhẫn bắt đầu đeo vào ngón tay Châu Giản Dao một lần nữa hét lớn tên Châu Chấn Khiêm và rồi ông trời cũng không phụ lòng cô, Châu Chấn Khiêm đã thật sự xuất hiện sau khi tiếng hét của Châu Giản Dao vang lên chính là giọng nói lạnh lẽo thấu tim can từ ngoài kia vọng vào.
“ Đụng vào vợ của tôi, các người có chết cũng không hết tội “
Châu Giản Dao đã nhìn thấy cứu tinh của đời mình, cô nhìn anh nước mắt tuôn ra như thác tuy Châu Chấn Khiêm đến không muộn nhưng cũng không phải là sớm chỉ một chút nữa thôi cô đã bất đắc dĩ trở thành người phản bội anh rồi.
“ Khiêm, cứu em “
Lần đầu tiên Châu Giản Dao gọi thẳng tên anh, cái tên phát ra từ miệng của cô trong lúc này lại khiến tim anh như bị siết lấy, nhìn người phụ nữ của mình nước mắt dàn dụa anh đau đớn biết bao. Châu Chấn Khiêm ngoắc tay ra hiệu lập tức một đoàn vệ sĩ chạy đến tất cả người của Châu gia và Hạ gia đều bị bọn họ áp đảo còn bà Châu vẫn một mực giữ chặt lấy tay Châu Giản Dao đến khi bị chính Châu Chấn Khiêm dùng lực bẻ cổ tay bà ta một tiếng rắc vang lên cũng là lúc bà ta gục xuống gào lên đau đớn, Châu Giản Dao lao vào lòng anh ôm chặt người đàn ông, cảm giác như bản thân vừa từ cõi chết trở về, cô không muốn buông lỏng anh vì sợ sẽ một lần nữa bị bắt rời khỏi anh, càng lúc càng ôm chặt lấy Châu Chấn Khiêm, cơ thể run lên như giật điện hoàn toàn không còn kiềm chế được bản thân vì quá sợ.
“ Bé con, đừng sợ, anh đến đưa em về nhà “
“ Khiêm, Khiêm, giết bà ta, giết bà ta...”
Giọng người phụ nữ ngắt đoạn không rõ, bây giờ trong mắt Châu Giản Dao chỉ có hận cô muốn Châu Chấn Khiêm thay mình giết người, cô muốn trừng phạt hai con ác quỷ này nhưng không thể nào có can đảm tự mình ra tay, có hận ông bà Châu thế nào đi nữa cô cũng không đủ mạnh mẽ để ra tay với bọn họ, cô vẫn còn nghĩ đến công nuôi dưỡng của bọn họ.
Nhưng chuyện đến mức này dù bây giờ Châu Chấn Khiêm có trừng phạt bọn họ thế nào cô cũng sẽ không mềm lòng nữa, Châu Giản Dao đã không còn là cô gái một tiếng cũng gật hai tiếng cũng dạ như trước nữa rồi, là bọn họ đã ép cô trở nên tàn nhẫn, Châu Giản Dao siết lấy cổ áo Châu Chấn Khiêm đôi mắt cô rực lửa, gằng giọng như đang ra lệnh cho anh.
“ Khiêm, trừng phạt bọn họ, em không muốn một kẻ nào được sống yên,...vì em được không?, trừng phạt bọn họ “
Vừa nói cô vừa khóc ánh mắt đã ngập sự hận thù, Châu Chấn Khiêm nhìn cô chính anh cũng kinh ngạc cô em gái nhỏ yếu đuối trước đây của anh thời khắc này đã không còn tồn tại nữa rồi, cô như biến thành một người khác chưa bao giờ anh nhìn thấy nỗi hận bao lấy ánh mắt rực rỡ kia, sự ngây thơ của cô hoàn toàn biến mất nó đã hóa thành cơn phẫn nộ dồn nén bao lâu hôm nay mới có cơ hội bùng phát.
Anh hôn lên trán cô đương nhiên Châu Chấn Khiêm phải trừng phạt đám người này rồi, đụng vào vợ của anh làm sao có chuyện sẽ được sống yên ổn, thù cũ chồng chất thù mới hôm nay Châu Chấn Khiêm sẽ giải quyết luôn một thể.
Anh ngoắc đầu ra hiệu cho A Từ bên ngoài cũng rất nhanh đã nhận được lệnh một đám người như giặc đã đứng chật cả căn biệt thự Châu gia này, Hạ Thiếu Hiền cùng tất cả người Hạ gia chính là bắt đầu cho sự trả thù của Châu Chấn Khiêm, lần này đến Châu Chấn Khiêm không chỉ đưa người đến anh còn đưa cả vũ khí đến, súng, kiếm, dao gâm, thuốc độc,...tất cả những dụng cụ dụng hình đều có đủ, Châu Chấn Khiêm trừng phạt người trong thế giới ngầm thế nào hôm nay cũng sẽ sử dụng lên bọn họ nhưng anh lại không muốn để Châu Giản Dao nhìn thấy những cảnh tượng khủng khiếp sắp xảy ra nên đã quyết định để chuyện ở đây lại cho A Từ còn mình thì nhanh chóng đưa cô trở về.
“ Bé con cùng anh về nhà “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...