Độc Sủng Băng Phi

Sự việc mặc dù đã qua rồi, thế nhưng gần đây nàng vẫn buồn buồn, không được vui. Thời gian này, Tuyên Dương cũng đến thăm nàng không ít lần, chỉ là, ta bây giờ rất tin bọn họ, nhìn thấy Nguyệt nhi vô tình lộ một nụ cười, trong lòng ta cũng cảm thấy ngọt ngào lắm rồi.Mặc dù mỗi lần nhìn thấy bọn họ ở bên nhau,cũng có chút khó chịu, thế nhưng đã hiểu nỗi lòng của Nguyệt nhi, ta hà tất phải...

Hôm nay, cũng giống như những ngày bình thường khác cùng nàng tới Ngự Hoa viên đi dạo. Thái y đã nói nàng cần phải có những vận động phù hợp để điều chỉnh là cơ thể. Hơn nữa, thời gian này công việc cũng không bận, ta cũng hay dắt nàng đi. Lại có cả Yên nhi, kỳ thực cũng vui.

Chỉ có điều ta có rất nhiều việc không hiểu, Hoàng tổ mẫu và Thái hậu yêu thích Nguyệt nhi, ta có thể giải thích được. Còn có rất nhiều hành vi cùa Nguyệt nhi biểu hiện nàng rất độ lượng. Lại nói, nàng lại là con gái của Lãnh Phong vì để tiết chế Lãnh Phong, nàng cũng đã làm vài việc. Thế nhưng gần đây biểu hiện của Lãnh Phong làm ta rất hài lòng, có lẽ cũng là do công của Nguyệt nhi đi.

Chỉ là Yên nhi vì sao lại thích nàng đến vậy? Trước tới nay chưa bao giờ thấy qua Yên nhi đối đãi như thế với người khác, ngay cả trẫm, cũng không thân thiết bằng. Hơn nữa hiện nay, nhìn thấy hai người bọn họ cứ như tỷ muội ruột thịt vậy. Lại có lúc lạnh lùng với ta, cùng nhau bắt nạt ta.....Ngày trước mình Yên nhi ta đã chịu đủ rồi, giờ còn thêm Nguyệt nhi, mà Nguyệt nhi này, lúc muốn làm ầm lên còn hơn cả Yên nhi. Thật không biết sao nàng lại có nhiều mặt đến thế, lúc nghiêm khắc ngay cả ta cũng sợ nàng vài phần, lúc vui đùa, còn nghịch hơn đứa trẻ con. Hai người này là người trẫm thương yêu nhất, cũng là không dám động đến nhất.

"Hoàng huynh, muội thấy dạo này tẩu tẩu không vui, để muội đưa tẩu tẩu đi chơi được không?" Người không yên phận kia lại bắt đầu sáng kiến làm loạn. Yên nhi này, từ sáng tới tối chả thèm nghĩ việc gì khác. Thật không tưởng nổi sau này xuất giá có làm mất mặt Hoàng gia hay không nữa, cả ngày chỉ nghĩ đến việc đi chơi....

Nghĩ một lúc, trẫm cũng lâu rồi không ra ngoài, nhìn thấy Nguyệt nhi mặt tràn đầy hi vọng, không nhẫn tâm mà cự tuyệt. Có lẽ ra ngoài một chút, Nguyệt nhi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.


"Được, trẫm chuẩn!" "Tạ ơn Hoàng huynh" Yên nhi vui tới mức chân nhảy tay múa.

"Trẫm vẫn chưa nói xong a"

"Hoàng huynh có gì phân phó a?"

"Nha đầu ngươi" Sủng nịnh đập đập Yên nhi " Trẫm lần này cùng với hai người ra ngoài, được không?" Cứ tưởng rằng muội muội sẽ rất vui, mọi lần trước chỉ cần ta nói đi chơi cùng Yên nhi đều vui mừng khôn xiết. Còn hôm nay lại có trạng thái ngược lại.

"Hoàng huynh, người có thể không đi không? Muội và tẩu tẩu đi là được rồi" Yên nhi dò hỏi.

Nha đầu này nghĩ gì đây?

"Uhm? Yên nhi không muốn trẫm đi cùng? Sao trẫm lại nhớ ngày trước Yên nhi thích nhất có trẫm đi cùng a?" Tôi gạn hỏi.

"Hoàng huynh, Yên nhi chứ không phải là sợ làm lỡ việc của Hoàng huynh sao? Lại nói, bây giờ có tẩu tẩu chơi cùng với muội rồi, Yên nhi đâu dám làm phiền tới Hoàng huynh. Việc quốc sự của Hoàng huynh là trên hết mà!" Nhìn thấy Yên nhi nụng nịu thế nhưng biểu hiện cơ hồ có vài phần gì đó.....

Thấy ta không lên tiếng, Yên nhi lại tiếp tục qua Nguyệt nhi:" Tẩu tẩu, người nói đúng không a?"


"UHm? Cái gì?" Nguyệt nhi ngẩn người một lúc, không biết nàng vừa nghĩ cái gì, lại như người mất hồn rồi. Hài, thật mong nàng sớm khỏe lại, từ lúc bị sảy thai, nàng thường xuyên thất thần như vậy.

"Tẩu tẩu, chúng ta tự mình đi chơi, không cần Hoàng thượng vì chúng ta mà phân tâm, đúng không?"

"Đúng a, Hoàng thượng. Quốc sự mới là quan trọng, không cần cùng bọn ta đi đâu. Có tùy tùng bảo vệ mà" Nhìn thấy nàng định thần lại, thật không ngờ nàng cũng cự tuyệt làm trẫm cảm thấy rất hiếu kỳ. Lẽ nào, thật sự không thích trẫm, hay là giữa bọn họ có bí mật gì đó không cho trẫm biết.

Nhìn cả hai người bọn họ, ta hỏi đùa:

"Lẽ nào hai người có gì bí mật không muốn cho ta biết? Hay là?"

"Không có, không có...." liên tục xua tay


"Thế thì trẫm đi cùng hai người, còn có ý kiến gì không?" Ta thực sự muốn xem rút cuộc hai người chơi trò gì.

"Mặc dù Hoàng huynh muốn cùng đi với bọn muội, bọn muội đương nhiên là vui rồi, chỉ là, chỉ là........"

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là thời gian đó Hoàng huynh không được khống chế tự do của chúng ta, phải nghe lời chúng ta, cùng chúng ta đi dạo a!"

"Được, trẫm đồng ý!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui