Dừng chân lại, lặng lẽ cảm nhận tình yêu đậm mùi ngọt bùi, lại không thể thiếu một phần đắng cay.
Hạ Vy cười nhẹ, bàn tay cô vuốt mái tóc đen của Mạc Cao Kì, âm thầm ngắm nhìn dáng vẻ đăm chiêu làm việc của hắn, đôi lúc hắn cầm tay cô, hôn vào lòng bàn tay hoặc mu bàn tay.
Chẳng cần những lời nói ngọt ngào như mật, chẳng cần lời thề non hẹn biển, tình yêu vốn đơn giản như vậy, nó sẽ không phải là thứ xa xỉ nếu như bạn gặp được người yêu mình vô điều kiện, yêu điều xinh đẹp, yêu cả điều xấu, yêu mọi thứ của đối phương.
Hạ Vy vuốt cằm của hắn, đã xuất nhưng sợ râu gai gai tiếp xúc da tay mềm mịn, lại thêm quầng thâm dưới mắt khiến cô không khỏi đau lòng.
- " Mấy hôm không gặp trông anh có khác gì ông cụ non không?"
Giọng cô có chút giận dỗi, lại có chút thương, nhưng có lẽ là thương nhiều hơn.
Thương lắm thương đến mức những lúc như này chỉ muốn bắt hắn dốt vào nhà mà chăm sóc.
- " Sao vậy?"
- " Vụ án kia sao rồi?"
- " Đừng lo, chỉ dựa vào lời tên kia,không có bằng chứng họ sẽ không kết tội được anh"
- " Thật không?"
- " Thật"
- " Mạc Cao Kì, anh rất biết cách khiến người khác lo lắng đấy"
- " Nếu anh có làm sao, em sẽ thế nào"
- " Em tin anh, anh không làm nhất định là không làm, với cả em cũng nghe Lucy nói, trước đó công ty có ấn định mảnh đất đó nhưng khi mà tổ trưởng tổ kế hoạch thông qua anh thì lại không được đồng ý"
- " Đúng vậy, Hạ Vy ý kiến của em thế nào?"
- " Em nghĩ là nếu đúng là nhân viên Mạc Thị, anh nên tra hỏi từ người thân cận của anh ta, hoàn cảnh chính là cái tác động nhiều đến suy nghĩ hành động của con người, dù không hỏi được nguyên nhân,nhưng kết luận từ những gì anh ta đang trải qua, chúng ta sẽ rút được kết luận theo ý kiến bản thân, hơn nữa, đã qua bao nhiêu dự án, tại sao bây giờ anh ta mới hành động, em chắc chắn là có vấn đề thật sự"
Càng nghe Hạ Vy nói, Mạc Cao Kì phải công nhận chiều hướng trong suy nghĩ của cô rất khớp với biện pháp mà hắn nghĩ đến.
- " Đây là đoạn băng tra khảo kẻ phóng hỏa em xem đi"
Hạ Vy gật đầu, cô chăm chú nhìn đoạn video,người đàn ông này đã hơn 30, nhưng gương mặt lại mang đậm nét khí chất của một thư sinh, mỗi câu hỏi, anh ta chỉ nhếch miệng, câu trả lời, câu không trả lời, để ý có câu.
- " Miễn sao là được" hay " có gì quan trọng nữa sao"
Được anh ta lẩm bẩm nhắc lại đi rất nhiều lần.
- " Khoan đã"
Một giây chột dạ, Hạ Vy tua lại đoạn anh ta nhìn thẳng lên camera.
- " Thủ phạm biết chúng ta sẽ xem video này, nhìn anh ta mà xem, không chút sợ hãy, như thể anh ta đã đoán trước được mọi chuyện vậy"
- " Chư Mộc, nhân viên tổ kế hoạch chịu trách nhiệm đi khám xét nơi xây dựng, đã có vợ nhưng mà hiện tại không tìm được tung tích của vợ hắn ta,người dân bảo do sợ mang tai tiếng nên vợ anh ta đã ẩn trú ở đâu đó"
- " Khám xét nơi xây dựng, anh nói xem anh ta có phải là đang bất bình gì không?"
- " Theo nhân viên, Chư Mộc rất thân thiện, anh ta không gây hấn với các đồng nghiệp khác"
- " Nếu không phải bất bình chuyện công ty, vậy là..."
- " Có kẻ giật dây"
- " Đúng vậy, khám xét nơi xây dựng là đã biết rõ lối ra vào tòa chung cư đó, nhưng lại chọn cách nán lại là cố ý để cảnh sát bắt vì anh ta vốn không có ý định chạy trốn"
- " Đúng vậy"
Phải công nhận một điều mọi suy đoán của Hạ Vy rất trùng khớp với ý của hắn.
- " điểm chốt là chúng ta phải tìm thấy vợ của anh ta"
- " Không sai, theo suy đoán chỉ cần tìm ra người vợ là người thân cận nhất sẽ có khả năng có đáp án"
- " dù đúng hay sai, hãy đánh vào tâm anh ta, hãy coi như chúng ta đã gặp người vợ và nếu trúng điểm yếu, anh ta sẽ tự mình khai, con người vốn dĩ lương thiện sẽ không thể tha hóa nhanh như vậy được"
- " Được rồi Hạ Vy, em căng thẳng quá rồi, đến nỗi nắm tay anh chặt như vậy, chúng ta sẽ cho người đi tra, được không?"
Mạc Cao Kì cười nhẹ, trong cái xoa đầu và vỗ lưng đầy sự yêu chiều và dịu dàng, hắn là không muốn Hạ Vy dính đến chuyện này, bản thân hắn không muốn cô dính dáng đến bất cứ chuyện nào cả, nếu như có bất trắc hãy để hắn tự gánh, cô gái của hắn nhỏ bé, kiều diễm như bông hoa trong sương sớm mày hắn chỉ mong cô được nở rộ chứ không phải héo tàn.
- " Nhưng..."
- " Lại đây, hôn cái"
- " Anh là đang đánh trống lảng đấy"
Môi chạm môi, hương thanh vị sữa ngút ngàn đậm vị quyện vào mùi hương bồ két, hắn cảm giác mỗi lần hít vào là cơ thể thoải mái lại lâng lâng như đang trên chín tầng mây, sự mềm mại nhúc nhích trong lòng tựa dải lụa ma lực quấn lấy hắn thật chặt.
Hắn vùi sự chú ý của mình trên đôi môi hồng phấn, rồi đến ánh mắt mơ màng trong veo tựa làn nữa nước mùa thu mang chút sương sớm của mùa đông.
- " Nếu em là anh ngay lúc này, em sẽ thấy mình xinh đẹp đến nhường nào"
- " Kìa, chẳng phải đang bàn chuyện kia sao"
- " Anh thích bàn chuyện hai chúng ta hơn cơ"
Giữ chặt chiếc cằm nhỏ bé, bắt cô đối diện với mình không một chút trốn tránh.
- " Hạ Vy, sau chuyện này, chúng ta đi du lịch đi, chỉ hai đứa mình thôi"
- " Mạc Cao Kì, em cũng có chuyện muốn nói, sau chuyện này, em muốn anh cùng em về Bạch Sa để thưa chuyện với vú nuôi"
- "..."
- " Với cả đã lâu không gặp bọn trẻ, anh đưa em về nha"
- " Được, anh về thưa chuyện với em.
Hạ Vy em đã nghĩ đến chuyện của hai đứa chưa"
- " Em..."
- " Em chỉ cần đồng ý, anh lập tức hành động"
- " Hành động gì?"
Hạ Vy vội bật cười, cô lấy tay che nụ cười khả ái của mình,khuôn mặt hắn hiện rất nghiêm trọng nha, cộng thêm lòng bàn tay đã chút thấm mồ hôi.
- " Ấn định tên em vào sổ hộ khẩu nhà anh"
Có ai nói răng hắn là kẻ rất ngốc trong tình yêu không, không chút lãng mạn gì cả, nhưng Hạ Vy thích, cô càng im lặng mở to mắt nhìn hắn,Mạc Cao Kì càng luống cuống, yết hầu không yên mà di chuyển lên xuống.
- " Na, nếu em không đồng ý thì sao?"
- " Anh không biết, em phải đồng ý"
- " Mạc Cao Kì anh bá đạo vậy sao?"
- "..."
- " Em không hiểu ý anh cho lắm"
- " Em hiểu"
- " Em nói không hiểu là em không hiểu"
- " Là ấn định tên vào sổ hộ khẩu đó"
- " Không hiểu"
- " Giường anh thừa một chỗ không ai nằm, anh nghĩ em là thích hợp nhất"
- "..."
- " Anh - Mạc Cao Kì cầu hôn em"
- " Vậy sao, sao ngón tay em trống không thế này, lạ nha"
- " Đây"
Hắn vừa quay lưng đi lấy đồ, Hạ Vy liền bụp miệng cười, biểu cảm vừa rồi quá hắn thật quá là đáng yêu mà, câu nói sau có thể đanh thép mà trang trọng như vậy, thử tượng tượng mặt hắn lúc nói câu "Anh- Mạc Cao Kì..." là cô không thể ngừng cười được rồi.
Tại sao hắn có thể đáng yêu như vậy?.
Ngay trước mắt, cô thấy hắn đang tìm kiếm thứ gì đó, không biết có phải là quá lo lắng hay không mà trông hắn rất ngờ nghệch, vụng về mà làm đổ chiếc đèn, chồng tài liệu, đi qua đi lại,hắn liên tục xoa tay vào quần.
Chủ tịch một công ty cũng có lúc như thế sao.
- " Sao vậy? Cái gì cũng có thời hạn nha"
- " Em bình tĩnh"
- "..."
- " Đây"
Vừa dứt câu, hắn đã cầm ra một chiếc bút dạ, hí hửng cầm tay cô vẽ lên hình nhẫn lại còn ghi chữ Marry me, Hạ Vy chăm chú nhìn hắn, vừa ngước lên mắt chăm mắt, hắn liền cụng đầu cô.
- " Vậy là có nhẫn rồi "
- " Để xem xét"
- " nhà anh giàu"
- " Em biết"
- " Anh có công ty riêng"
- " Vâng em biết mà"
- " Anh đẹp trai, người ta nói nhìn trai đẹp bổ mắt, lấy anh mắt em sẽ cực kì tốt"
- " Nghe cũng hay nha"
- " Trước kia anh có không tốt nhưng mà tuyệt đối vì em mà thay đổi"
- "..."
- " Anh không phải kẻ chỉ biết nói"
- "..."
- " Anh biết nấu ăn, anh biết dọn nhà, anh biết chăm cây hoa trà, anh có thể làm một vườn cây rẻ quạt"
- "..."
- " Anh yêu trẻ con"
- " Và"
- " Anh yêu em Hạ Vy"
- " Kĩ năng Marketing của anh đỉnh lắm đó"
- " Anh..."
- " Lại đây"
Tương tự điều hắn đã làm, cô nắm chặt tay hắn, miệng lại không kìm được liền nở nụ cười như hoa.
- " tại sao em lại yêu anh không?"
- "..."
- " Câu hỏi này, em không trả lời được, nhưng chỉ cần biết đó là anh em nguyệt ý bước tới"
- "..."
- " Chúng ta sẽ yêu nhau bao lâu"
- "..."
- " Không ai biết"
- "..."
- " Nhưng em nghĩ mình sẽ yêu anh cho đến lúc mặt trời mọc đằng Tây"
- " Vậy là..."
- " Vẽ một nét trên tay mang chữ Marry me, hét lên rằng em đồng ý"
Không hẹn mà gặp, bất giác nụ cười nở rộ mamg nhưng tia nắng chói chang, môi chạm môi, một lần nữa vị ngọt hòa quyện làm si mê đối phương, hai thân thể hòa quyện cùng tan chảy dòng suối êm dịu, nhịp tim dồn dập đập cùng vẽ lên một bản hòa ca, vang lên hai chữ Marry Me.
*******
- Vote và Follow mình nha????
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...