Đảo mắt đã là trung tuần tháng năm, thời tiết cũng càng ngày càng nóng bức.
Hứa Lạc buồn rầu cúi đầu, suy nghĩ phiêu đến thật xa.
Bằng hữu cậu rất ít, có thể tính là không có, mà Mục Dương xuất hiện vừa lúc bổ khuyết chỗ trống này cho tới nay.
Chính là Mục Dương bên người luôn là quay chung quanh các loại người, mà cậu lại chỉ có Mục Dương, ý thức được tình huống này, cậu đột nhiên có chút chán ghét Mục Dương, dần dần bắt đầu mọi chuyện lảng tránh Mục Dương.
Có ai nguyện ý cùng người khác chia sẻ hảo bằng hữu đâu? Cũng không phải không có, nhưng người đều là ích kỷ. Nhưng chân chính làm Hứa Lạc quyết định rời xa Mục Dương nguyên nhân lại là cậu phát hiện Mục Dương đối cậu cũng không phải đơn thuần là tình cảm quan hệ bằng hữu bình thường.
Mục Dương đối cậu rất tốt, cậu cho dù có trì độn đến mấy cũng đã nhận ra Mục Dương thích cậu.
Thời gian thi đại học chỉ còn cách hai tháng, nhóm cao trung mỗi ngày đều vội vàng xoát đề, đương nhiên không có thời gian đi ra ngoài chơi.
Hứa Lạc lợi dụng cái lý do tốt này cự tuyệt y, bị cự tuyệt Mục Dương đành phải hậm hực mà về.
Chẳng qua có một ngày, Hứa Lạc bị Mục Dương lôi kéo lên sân thượng. Hứa Lạc tự nhiên là không nghĩ sẽ đi, nhưng bất đắc dĩ Mục Dương sức lực quá lớn, Hứa Lạc về điểm này phản kháng lực lượng quả thực có thể xem nhẹ bất kể.
Tới sân thượng rồi, Mục Dương cũng không có buông ra tay Hứa Lạc, ngược lại lại chặt chẽ bắt lấy.
Nhận thấy được Hứa Lạc tránh y, tuy rằng không biết là bởi vì nguyên nhân gì, Mục Dương sốt ruột nghĩ biện pháp bổ cứu, chính là Hứa Lạc không chút nào cho y cơ hội.
Vì cái gì không có lý do gì liền xa cách y? Ít nhất phải có nguyên nhân gì đó chứ.
Hứa Lạc mặt vô biểu tình nhìn Mục Dương, một chút cũng không giống ngày đó bộ dáng nhát gan, nhưng thân thể lại run nhè nhẹ vẫn là bán đứng cậu đang bất an cùng sợ hãi.
"A Lạc, tớ thích cậu."
Mục Dương lôi kéo tay Hứa Lạc, trong mắt tràn ngập hi vọng nhìn Hứa Lạc, lại không có nhận thấy được một người đột nhiên xuất hiện ở phía sau y.
Vốn dĩ định dùng thủ đoạn lôi kéo cái tay kia của Hứa Lạc bị người dùng lực nắm, tay y lại trong nháy mắt liền không có sức lực buông ra Hứa Lạc.
Làn da tiểu mạch sắc thanh một khối to, mà làm cho hết thảy đầu sỏ gây tội, ôm cậu thông báo với đối tượng, không đợi cậu nói chuyện, người đối diện liền bắt đầu liên tiếp đặt câu hỏi.
"Vị đồng học này, là thích bảo bối của tôi sao?"
Đôi mắt đen không mang theo một tia cảm xúc trong lúc vô tình đảo qua y, khiến cho Mục Dương cảm nhận được một trận áp lực, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, nhưng y vẫn là đứng vững áp lực trả lời nói: "Là tôi."
"Ha hả, cậu chỉ là học sinh cao trung, cậu rất được học sinh hoan nghênh, thì thế nào? Trường học này cũng là tôi đầu tư. Cha cậu là tổng tài công ty WJ thì thế nào? Nhưng công ty kia Boss chân chính là tôi. Đây đều không quan trọng, quan trọng là bảo bối nhà tôi cũng không thích cậu."
...Mục Dương có chút đã chịu đả kích đứng ở một bên, không có phản bác, lại nghe đến người nọ đến không đâu vào đâu.
"Bảo bối, con thích rau hay là thích ba ba?"
"Ba ba."
"Bảo bối, con thích ăn cá hay là ăn ba ba?"
"Ba ba."
"Bảo bối, con cảm thấy con thích thao y hay là thao ba ba?"
???
Hứa Lạc có chút mộng bức nhưng vẫn là với Hứa Thịnh dâm uy, nói ra đáp án hắn muốn, "Ba ba."
Mục Dương: WTF!
Tuy rằng rất không phục, nhưng là hiện tại y thật sự quá yếu, đành phải phát động thần công trừng mắt, hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Thịnh liếc mắt một cái. Mà Hứa Thịnh nhìn Mục Dương liền cảm thấy mình nhìn một người thiểu năng trí tuệ đang nhảy nhót.
"Tôi nhất định sẽ đoạt lại A Lạc!" Thời điểm nói lời này Mục Dương rất muốn nỗ lực công tác đi lên đỉnh cao nhân sinh sau đó bộ dáng nghênh thú bạch phú mỹ, nhưng kỳ thật cũng không trứng dùng, Hứa Thịnh sẽ không làm hết thảy phát sinh, chỉ biết đem y trưởng thành lên phía trước bóp chết từ trong trứng nước.
Cùng Hứa Thịnh đối diện không bao lâu, Mục Dương liền chạy trối chết.
Giải quyết Mục Dương, Hứa Thịnh cúi đầu ở trán Hứa Lạc rơi xuống một nụ hôn.
"Bảo bối vừa mới nói thích ba ba, phải không?"
Đối mặt vấn đề của Hứa Thịnh, Hứa Lạc rất muốn trả lời không phải, nhưng là Hứa Thịnh thật đáng sợ, hảo tưởng niệm cái bộ dạng thiểu năng trí tuệ kia, cậu không nên ghét bỏ Hứa Thịnh thiểu năng trí tuệ QAQ Hứa Thịnh thiểu năng trí tuệ anh mau trở lại a!
...
Hứa Lạc gần nhất thực ưu thương, bởi vì cậu phát hiện dì nhỏ thật sự đem cậu bán, vẫn là bán cho một lão nam nhân kiêm lão bà.
Nói làm con trai tốt đâu? Eo cậu hảo toang QAQ
Người kia dùng cặp chân dài kẹp eo cậu, giam cầm cậu bắt đầu hành động, một lần lại một lần hướng cậu muốn. Cứ cho rằng người nọ vẫn là một khuôn mặt lạnh lùng, nhưng lại luôn là một bộ dáng muốn đem cậu hủy đi tư thế ăn nhập bụng.
Hứa Thịnh làm người lạnh nhạt, ngày thường trên mặt chỉ hận không thể viết lên bốn chữ người sống chớ gần, lại có được diện mạo tuấn mỹ, thêm vào đó lại có được mấy công ty niêm yết nhiều kim tuổi trẻ tổng tài, cho nên muốn kết thân với hắn cả trai lẫn gái vẫn là nối liền không dứt.
Vô số soái ca mỹ nữ đều bị cự chi ngoài cửa, tại ngoại giới về Hứa Thịnh không cử nghe đồn càng diễn càng liệt, Hứa Thịnh lại đột nhiên tuyên bố hắn cùng Hứa Lạc đính hôn, dẫn tới ngoại giới một mảnh ồ lên.
Mọi người đều không có từ việc tổng tài lãnh khốc đã đính hôn trong hiện thực phản ứng lại, Hứa Thịnh đã cùng Hứa Lạc đi H quốc lãnh giấy kết hôn.
Năm ấy Hứa Thịnh 34 tuổi, Hứa Lạc 17 tuổi.
.Chính Văn Hoàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...