"Tôi đã từng nói với em, tuyệt đối lúc ở một mình với một người đàn ông không được cố gắng khiêu khích anh ta!"Có lẽ để xuất hiện thật xinh đẹp trong bữa tiệc đính hôn của nhà họ Thẩm, cô đã trang điểm quyến rũ một chút, đánh nhẹ chút sắc đỏ ở khóe mắt, màu sắc mềm mại, khóe mắt giống như hoa đào nở rộ.
Khuôn mặt vô cùng sắc sảo, đẹp đến mức không thể nào rời mắt được.
"Thật sao? Nhưng tôi lại không nhớ được!"Phương Y Lan khóe mắt giật giật, hàng lông mày mềm mại, nét quyến rũ giống như một đóa hoa chớm nở đầy mê hoặc.
Ngự Cảnh Thần kiên quyết nói: "Bây giờ tôi nói lại cho em, tuyệt đối đừng chất vấn về khả năng tình dục của một người đàn ông, bởi vì em chỉ có thể trả giá bằng cơ thể mới xoa dịu được được tức giận của anh ta.
"Nói xong, nụ hôn mãnh liệt của anh đáp xuống.
Nụ hôn mạnh bạo không thể từ chối, khiến Phương Y Lan nghẹt thở"Bỏ tôi ra! ưm! "Cô cố gắng giãy giụa, cố gắng né tránh, cố gắng kháng cự nhưng vô ích.
Nụ hôn của người đàn ông quá cuồng nhiệt, không hề có chút thương hoa tiếc ngọc, từng đợt sóng dâng trào trong miệng cô.
Kí ức về hội quán Mặc Mai hiện lên trong đầu, cô chịu không nổi mà run sợ.
Suýt nữa đã quên mất, giường là thế mạnh của người đàn ông này!Và cô, chỉ có cách khuất phục.
Trong lòng tiếp tục kêu gào không cam chịu, cố gắng kháng cự.
"Nếu em đã không nhớ được cái đêm đó, vậy thì tôi sẽ vận động cơ thể khiến em nhớ lại.
"Bàn tay to ướt át men theo đường cong của cơ thể cô xuống dưới, nhưng sau khi chạm vào làn da mềm mại nõn nà của cô lại trở nên tham lam hơn, không thấy thỏa mãn.
Nhiệt độ cơ thể nóng bỏng lộ rõ sự chiếm hữu của anh mãnh liệt nhiều thế nào.
"Ngự Cảnh Thần, anh dừng tay lại cho tôi.
"Phương Y Lan kích động, tâm trạng hỗn độn hoàn toàn tỉnh táo lại, cả người vô cùng xấu hổ tức giận.
Cái tên khốn này không bằng loài cầm thú!Nhiệt độ bàn tay lành lạnh của Ngự Cảnh Thần, ngón tay có phần thô ráp, có ít vết chai mỏng, nhẹ nhàng vuốt ve làn da của cô, có chút quyến luyến không rời.
Cơ thể Phương Y Lan trắng mịn thanh cao, nõn nà mịn màng, là thứ yêu thích nhất của anh ấy!"Đồ khốn nạn!"Lúc này, cô mới nhận thức được đã xảy ra chuyện gì.
Nếu như cứ mặc kệ, sẽ có hậu quả gì.
Phương Y Lan vừa xấu hổ vừa tức giận, ngay lập tức bất chấp tất cả, đột ngột cong một chân lên đạp mạnh vào giữa hai chân của người đàn ông, động tác vừa nhanh vừa dứt khoát.
"Tên đàn ông thối tha chết tiệt, đi làm thái giám đi!"Giữa hai chân của đàn ông, là bộ phận yếu ớt nhất trên cơ thể.
Và đòn này, cô đã dồn sức lực của toàn thân, nhẫn tâm không chút lưu tình.
"Tính khí quả nhiên rất lớn, ngang ngược, đúng là rất biết khiết người ta đau đầu.
"Ngự Cảnh Thần lộ ra biểu cảm bất lực, trong nháy mắt cô cong chân, đôi chân dài đầy sức lực quấn lấy cô, hóa giải đòn tấn công tàn nhẫn.
Một loạt chuyển động, vừa nhanh vừa mạnh, gần như kết thúc trong cái chớp mắt.
Phương Y Lan một đòn không thành liền không cam lòng, giơ tay đánh vào mắt anh, hành động còn tàn nhẫn hơn trước.
"Em đã mất đi cơ hội trước rồi.
"Ngự Cảnh Thần một tay giữ lấy vai cô đè cô trên giường lớn, một tay rất nhanh đã nắm lấy cánh tay đang ra đòn của cô, một tay cô bị giơ lên đỉnh đầu để kẹp lại.
Phương Y Lan tức giận, căm phẫn nói: "Đừng chạm vào tôi, bằng không tôi nhất định khiến anh phải trả giá bằng máu.
"Mất đi một tay, cô vẫn còn một tay khác.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...