Độc Hậu Ngang Tàng
Hạ Lan đến tham thăm nàng, muội muội của Tạ Hải Duyên cũng đòi theo cùng.
Nàng sai cung nhân dọn lên rất nhiều món ăn.Bản thân nàng ăn không nhiều nhưng tiếp khách phải làm sao cho đàng hoàng.
Tạ Hải Nguyên múc cho nàng chén canh.
" Nương nương ăn nhiều một chút. "
Tiểu Thúy thay nàng nhận lấy.
Khuynh Thành khẽ cười.
" Quý Phi bị hư thai bổn cung cũng chưa thấy muội nhiệt tình như lúc này. "
Hạ Lan gấp cho Hải Nguyên một ít cá.Vừa nhìn đã biết quan hệ của hai người họ rất tốt. Nàng có cho người hỏi thăm biết được Ninh diễn quận hầu là một người rất biết cách cân bằng hai bên. Mặc dù vẫn thiên vị Hạ Lan nhưng cũng không khiến Hải Nguyên khó sử.
Tạ Hải Duyên thở dài.
" Tỷ tỷ đó của thiếp bây giờ không còn như trước nữa rồi. Mới mấy hôm trước gọi thiếp vào cung nói chuyện. Cuối cùng lại hỏi Hầu gia nhà thiếp dạo này có động tĩnh gì, có qua lại với ai không. Tỷ ấy muốn lôi kéo Hầu gia về phía mình. "
Hạ Nguyên có ngốc nghếch như nào thì đến cuối cùng vẫn là một cô nương chưa từng trải sự đời.
Lúc gã đi rồi cũng vẫn không biết thế nào là đấu đá tranh giành.
Hạ Lan nhìn cô ấy cảm thấy rất hài lòng vì ít ra cũng biết phận biệt người tốt kẻ xấu.
Hơn nữa Hạ Nguyên là thật lòng yêu Hầu gia. Cô ấy đối với hầu gia chỉ cần thấy ngài ấy vui thôi đã đủ mãn nguyện.
Khuynh Thành nói với Hạ Lan.
" Muội bây giờ cũng đã có thai không cần thiết vào cung thăm bổn cung. Chuyện Hạ gia của muội ta cũng đã nghe qua rồi. Khi nào đó bổn cung sẽ giúp phu thê muội giải quyết chuyện này. "
Hạ Lan nói với nàng:
" Từ sau khi thành thần đại nương tử Hạ gia cứ liên tục đến Ninh phủ tìm hầu gia.
Tìm ngài ấy để giới thiệu cho Ninh Quân một vài cô nương, muốn hầu gia nạp thiếp. Hầu gia nhà muội đã từ chối rất nhiều lần nhưng bên kia lại nói với người ngoài là muội ích kỷ hẹp hòi không cho phu quân nạp thiếp. Hầu gia đối với muội quả thật rất tốt, có điều muội vẫn luôn có chút sợ ngài ấy. Nếu hầu gia muốn nạp thiếp muội cũng đâu dám cản."
Nghe Hạ Lan nói vậy nàng nhớ có lần đại nương tử nhà muội ấy tới nói với Ninh Quân đủ điều xấu về Hạ Lan.
Muội ấy liền sinh khí tức giận mấy ngày liền. Sao lúc đó nàng không thấy muội ấy sợ?
Sau hôm nay Ninh Quân còn ghé chỗ nàng hỏi xem nên làm sao để dỗ dành nương tử.
Khi đó nàng nói:
" Nam nhân không xấu xa, nữ nhân không yêu. Chỉ cần Hạ Lan mang thai muội ấy sẽ không như vậy nữa. "
Thế là Ninh Quân về phủ lập tức thực hiện chiến lược ba năm hai đứa. Quả thật từ khi mang thai Hạ Lan giống như đổi tính. Không những vui vẻ hơn mà còn không sợ hầu gia như trước nữa. Ở trước mặt người ngoài đều là giả bộ thục nữ.
Tạ Hải Nguyên che miệng cười.
" Hoàng hậu nương nương đừng tin tỷ ấy. Tỷ ấy sợ người ta nói ra nói vào mới tới đây nhờ nương nương. Mấy hôm nay Hầu gia còn bị tỷ ấy đuổi qua phòng muội. Hầu phu nhân đây không có sợ hầu gia đâu. "
Hạ Lan ngại ngùng đá nhẹ vào chân cô ấy..
Nhìn hai người họ như vậy nàng cũng ướt gì trong hậu cung được một phần nhỏ thôi cũng đủ rồi.
" Bổn cung sức khỏe không tốt không thể tiếp hai người được rồi."
Đợi lúc hai người họ rời đi nàng sai tiểu Thúy cho thái giám xuất cung đưa thư cho Lưu Ly nhờ nha đầu đó giúp nàng giải quyết một chuyện.
Khuynh Thành có chút không hài lòng.
" Tiểu An dễ thương như vậy cứ nhất thiết đổi tên làm gì!"
Lưu Ly nhận được thư của nàng lén đi ra từ phía cửa sau Vương phủ.
Để tránh nhị muội của nàng nói cho Mãn Vọng Xuyên biết.
Tiểu Thúy đi vào nói với nàng.
" Nương nương, nhiếp chính vương muốn gặp người! "
Mãn Vọng Bắc?
Cũng đã lâu chưa gặp huynh ấy rồi.
" Bảo huynh ấy về đi bổn cung hiện tại không khỏe, không muốn tiếp khách! "
Tiểu Thúy đi ra ngoài nói với Mãn Vọng Bắc.
" Hoàng hậu nương nương không khỏe không tiện ngài. Xin nhiếp chính vương đừng giận nương nương. "
Nương nương nhà nàng từ khi ở trường đua ngựa về thì tránh người khác như tránh tà.
Tình cảm của nhiếp chính vương, Tiểu Thúy biết rõ nương nương là người thông minh sẽ biết phải giải quyết như thế nào.
Mãn Vọng Bắc hiểu nàng đang nghĩ gì.
Đã một năm trôi qua nàng dù sao cũng là người của hoàng thượng. Nếu suốt ngày cứ qua lại với nam nhân khác thì không hay.
Mãn Vọng Bắc cũng từng nghĩ sẽ buông tay cho hai người họ được hạnh phúc bên nhau.Có điều nói thì dễ mà làm thì rất khó.
Có những chuyện cưỡng cầu không được. Càng trông ngóng càng khiến cho hi vọng từ từ bị dập tắt.
" Ngươi đi nói với nàng ấy giữ gìn sức khỏe cho tốt. Sau mùa thu bổn vương phải cùng Ninh diễn quận hầu đi đến biên thùy đánh trận. Chuyện của Khuynh gia,bổn vương và hoàng thượng đang cùng nhau điều tra. Nói nàng ấy ráng nhịn, đừng làm chuyện dại dột gì nữa."
Lúc đi còn đưa cho Tiểu Thúy một lọ thuốc trị thương.
Nắm lọ được trạm khắc giống hệt với hoa mẫu đơn mẫu nương nương thích nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...