Độc Hậu Ngang Tàng
Cây trái đâm chồi nãy lộc, nhà nhà vui vẻ vây quần bên nhau.
Mãn triều năm thứ bảy thái tử Mãn Vọng Triết lên ngôi tân đế theo di chiếu của tiên hoàng kế thừa hoàng vị, lấy hiệu là Thiên Long.
Thiên Long hoàng đế lên ngôi đặt xá thiên hạ, giảm thuế má,ruộng đất, nhà cửa trong vòng hai năm.
Không những vậy thái tử phi Khuynh Thành được sắc phong làm hoàng hậu trở thành mẫu nghi thiên hạ làm chủ lục cung.
Buổi lễ đang quan được tổ chức vô cùng long trọng hoàng thượng mặc long bào màu vàng và hoàng hậu mặc phụng y màu bạc sánh bước bên nhau.
" Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế!"
Khuynh Thành ngồi trên phụng vị nàng nhìn về phía Mãn Vọng Triết cảm thấy hắn rất oai phong, cả người tỏa ra khí thế của bậc quân vương.
Vị vua này nàng chọn không lầm!
" Hoàng thượng! Lương vương tài đức hơn người, túc trí đa mưu lập được công lớn. Xin hoàng thượng luận công ban thưởng phong Lương vương lên làm Nhiếp chính (*) vương gia để thuận theo lòng dân. "
(*) Nhiếp chính: Thay vua lên triều xử lý công việc.
Từ xưa đến nay làm gì có việc vương gia thay vua lên triều nhiếp chính trừ khi vị vua đó lâm trọng bệnh mới có chuyện đó xảy ra.
Bây giờ Khuynh Thành to gan nói vậy chẳng phải đang trù ẻo hoàng thượng.
Đây là tội chết!
Vương gia Mãn Vọng Xuyên thấy nàng ăn nói hàm hồ vội vã quỳ xuống. Đám trọng thần trong triều cũng đồng loạt làm theo.
" Xin hoàng hậu rút lại lời nói của mình. "
Lương vương_ Mãn Vọng Bắc nhìn nàng, thật sự không ngờ nữ nhân gan to hơn trời, y được làm đồng minh của nàng rốt cuộc là phúc hay họa liệu rằng y có vì câu nói của nàng mà liên lụy chết chung không đây.
Khuynh Thành nhìn hoành thượng ngồi trên ngai vàng không nói một câu cũng hiểu hắn đang vô cùng tức giận.
Nhưng nàng vẫn phải nói tiếp vì việc Lương vương gia lên làm nhiếp chính vương rất có lợi cho nàng.
" Nương nương là nữ nhân không được can thiệp vào chuyện triều chính. "
Mãn Vọng Xuyên lại nói, chuyện này ai cũng đồng ý với chàng.
Khuynh Thành tức giận đứng dậy chỉ tay về phía chàng.
" Im miệng! Ở đây tới lượt các ngươi nói chuyện sao?....Miệng thì lúc nào cũng nói vì tốt cho hoàng thượng nhưng khi hoàng thượng gặp nạn các ngươi đang ở đâu? Hoàng thượng vừa lên ngôi chưa có con nói dòng nói dõi lỡ như một lần nữa đất nước gặp nạn thì ai đứng ra gánh trọng trách, Lương vương là người tài lại được lòng dân nếu lên làm Nhiếp chính vương có thể giúp hoàng thượng san sẻ mọi việc. Trong số các ngươi ai còn muốn phản đối? "
Mãn Vọng Triết đứng một bên cười lạnh, xung quanh tỏa ra khí lạnh khiến người khác sợ hãi.
Khuynh Thành vì một nam nhân mà công khai làm những việc này đúng là không sợ trời cũng chẳng sợ đất.
Nhưng nàng làm vậy không thấy có lỗi với hắn sao?
Mãn Vọng Triết đứng dậy bước đi ra khỏi đại diện, khi đi chỉ để lại một câu.
" Cứ làm theo những gì hoàng hậu nói! "
Toàn triều quỳ xuống.
" Chúng thần tuân lệnh! "
Nàng biết mình lại khiến cho một người nữa đau lòng nhưng nàng tuyệt đối không hối hận.
Lương vương được phong làm Nhiếp chính vương khiến cả thành Tây đều nói rằng ngài là nam sủng của hoàng hậu, lại còn có người nói hoàng hậu to gan dám can thiệp vào chuyện triều chính nhưng vẫn không bị xử chết. Tin tức không lâu sau lan truyền ra khắp thiên hạ rộng lớn.
" Hoàng hậu tại sao ngươi lại dám làm như vậy? "
Thái hậu vì thương con trai nên tức giận kéo tới Khuynh Sắc cung la lối um sùm, còn mang theo rất nhiều người đến thị uy.
Nàng rất bình tĩnh nhìn từng người bọn họ,lại có thể thản nhiên uống ít trà hoa lài thượng hạng.
" Thái hậu tới đây rồi sao không ngồi xuống cùng con dâu thưởng thức một chút trà bánh? "
Thái hậu bị nàng chọc muốn tức điên lên.
" Người đâu bắt hoàng hậu lại cho ai gia!"
Đám nô tài theo lệnh chủ xông lên thì bị tiểu Thúy chặn lại.
Khuynh Thành đứng dậy lấy dấu ấn phượng tỷ ra đặt lên bàn.
" Ở đây bổn cung là chủ ai dám làm càng? "
Có phượng tỷ trên tay so với ngọc tỷ của hoàng thượng có uy lực như nhau. Thái hậu mặc dù lớn hơn nhưng thái hậu nhìn thấy phượng tỷ cũng phải quỳ xuống.
Thái hậu nhìn phượng tỷ trên bàn thật lòng hối hận đã trao nhầm người.
" Thái hậu thứ tội con dâu không tiếp!"
Nói xong nàng bước vào phòng ngủ của mình để mặc đám người ngoài kia.
Họ là ai chứ?
Cho dù hoàng thượng có tới nàng cũng không sợ.
Không phải ai cũng nói nàng là trân bảo,là kim bài miễn tử sao?
Cho dù có gan to bằng trời cũng không dám ngang nhiên giết nàng.
Khuynh Thành nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu rốt cuộc thì dòng máu trên cơ thể nàng có uy lực to lớn như thế nào?
Và còn người thật sự là cha ruột của nàng đang ở đâu?
Khuynh Thành nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đất bao la như vậy!
Từ giờ về sau nàng sẽ làm chủ vận mệnh của mình,thiên hạ này cũng là của nàng.
Sau này cho dù ta phụ thiên hạ cũng không để thiên hạ phụ ta.
Nàng sẽ là nữ vương trong cuộc chơi đùa với vận mệnh của chính mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...