Thấy hắn không nói không rằng, Ciel lại bồi thêm, 'Chẳng hạn như cậu có thể gửi một tuyên ngôn tình yêu cho nhóm liên lạc mạng xã hội của hai người, không cần dùng tên, chỉ cần dùng nick name mà chỉ hai người biết, phụ nữ luôn rất thích những thứ đó.'
'Bọn tôi không có nick name.' Nhìn vẻ hào hứng của Ciel mà trong lòng Quan Dĩ Thần có một cảm giác phiền chán không nói nên lời.
'Sao có thể chứ ? Thông thường người yêu đều gọi nhau bằng tên gọi thân mật, như vợ tôi chẳng hạn, thi thoảng sẽ gọi tôi là quốc vương...!phụ nữ mà, ai chẳng thích mấy trò đó...'
Quốc vương ? Nếu được hắn cũng muốn làm quốc vương lắm, cô mà dám trái lệnh thì lập tức cầm tù chung thân.
Giờ hắn cũng đang rất muốn nhốt cô lại, chỗ nào cũng không được đi đây này.
'Bọn tôi cũng không chơi mấy trò nhàm chán đó.' Quan tổng tài sầm mặt nói.
'Vậy thì thực tế một chút, ngày sinh nhật của cô ấy, kỷ niệm kết hôn hay kỷ niệm ngày quen nhau gì đó, tặng những món quà nhỏ mà cô ấy thích, hoặc đưa cô ấy đi du lịch, ra biển ngắm sao, đi xem mặt trời mọc, gì cũng được !'
Ciel nói một mạch không ngừng khiến Quan Dĩ Thần không thể không bội phục, đàn ông nước Pháp quả nhiên lãng mạn đến không còn gì để hình dung.
Đợi khi ông đi rồi, hắn gọi điện thoại nội bộ cho Dina, 'Tôi sẽ nghỉ hai tháng, có chuyện gì, cứ tìm phó tổng.'
Nếu còn không chịu nghỉ, chẳng lẽ thực sự chờ ký giấy li hôn sao ?
****
Singapore
Trang Lâm đưa Á Á đến thăm Quan Mẫn Mẫn.
Hôm qua khi cô đến Sầm thị tìm Sầm Giai Di, muốn chính thức đề xuất từ chức mới biết Mẫn Mẫn bị nhốt ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày.
Năm đó khi cô đến Pháp đã từng gọi điện về công ty bàn chuyện hủy hợp đồng nhưng lúc đó, câu trả lời của Sầm Giai Di cho cô là công ty sẽ xử lý.
Cô cũng tưởng mình làm vậy là đã từ chức xong rồi, cũng không quá để tâm đến chuyện đó.
Ai ngờ mấy hôm trước khi cô đến ngân hàng làm thẻ tín dụng mới mới biết thẻ lương trước đây của mình đã nhiều thêm một số tiền lớn, sau khi xem cẩn thân mới biết, mỗi tháng Sầm thị đều đúng ngày phát lương cho cô.
Cũng chính là nói, mấy năm nay cô chẳng làm gì cả lại ngồi không lấy lương.
Thật sự khiến người ta dở khóc dở cười.
Vì vậy hôm qua cô mới tranh thủ thời gian đến công ty một chuyến, nói rõ chuyện đã chính thức từ chức và khoản tiền lương được trả không mấy năm qua.
Ai ngờ Sầm Giai Di lại lườm cô, 'Ờ, em muốn từ chức nhưng chị không thể tự quyết được.'
'Vậy phải có đại boss ký tên sao ?'
Chỉ một thư ký nhỏ nhoi mà thôi, thư ký trưởng không phải là thủ trưởng trực tiếp của cô sao ? Xin từ chức cần phải đến đại boss đồng ý nữa sao ?
Sầm Giai Di nghe vây, lắc đầu, 'Cũng không phải.'
'Vậy thì ai ?' Cô dè dặt hỏi.
'Đi mà hỏi ông xã của em ấy !'
Quan Dĩ Thần ? Liên quan gì đến hắn ?
Trang Lâm thấy rất đau đầu, cảm thấy lần này sau khi trở về, bất kể là chuyện gì hình như cũng đều có dây mơ rễ má tới hắn.
Vốn định gọi điện thoại cho hắn hỏi thử xem nhưng nhớ lại hai ngày trước, luật sư Ciel nói điện thoại tư nhân của hắn luôn trong tình trạng tắt máy nên suy nghĩ một hồi lại thôi.
Nói chuyện phiếm với mấy cô trong phòng thư ký một lúc, từ chỗ Sầm Giai Di nghe được Quan Mẫn Mẫn gần đây đang ở nhà nghỉ ngơi vì vậy sau khi rời khỏi Sầm thị thì đưa con gái đến đây chơi với cô.
Bởi vì lời răn đe của bác sĩ cộng thêm boss đại nhân hết lần này đến lần khác dặn dò lại thêm quản gia lúc nào cũng theo giám sát, Sầm phu nhân chỉ có thể ngoan ngoãn gặp Trang Lâm trên phòng mình.
Thấy cô xuống giường còn không được phép, Trang Lâm có chút sốt ruột hỏi, 'Rốt cuộc em làm sao vậy ?'
Sầm phu nhân cười híp mắt xoa nhẹ vùng bụng bằng phẳng của mình, 'Biết rồi hả ?'
Trang Lâm vẫn lo lắng không thôi, 'Không sao chứ ? Sao ngay cả xuống giường cũng không được phép vậy ?'
'Ờ, mấy ngày trước không cẩn thận, vân động quá độ.
'Vận động quá độ ? Vận động gì quá độ ?' Quan Mẫn Mẫn ngày thường khá là lười biếng, sở thích lớn nhất là trốn ở nhà xem truyện tranh BL, cô ấy thì có thể vận động gì chứ ?
'Vận động trên giường.' Sầm phu nhân không chút xấu hổ nói, 'Tại ông xã của em hết đó, không biết tiết chế gì cả.'
'Mẫn Mẫn, em...' Tuy đã là vợ người ta nhiều năm nhưng nghe cô nói trực tiếp như vậy, Trang Lâm vẫn không khỏi đỏ mặt.
'Xấu hổ gì chứ ? Đánh chết em cũng không tin anh hai ở trên giường là kiểu đàn ông dịu dàng.
Theo kinh nghiệm nhìn người của em, anh hai tuyệt đối là một quỷ súc công.'
'Quỷ súc công là gì ?' Nửa câu đầu Trang Lâm nghe hiểu nhưng nửa câu sau quả thực cô không hiểu cho lắm.
Sầm phu nhân thở dài một tiếng, 'Trang Lâm, rốt cuộc chị là người của thời đại nào vậy ?'
'Là sao ?'
'Nói một cách đơn giản, cái gọi là quỷ súc chính là tàn bạo vô tình, giống như ma quỷ, súc sinh vậy, gây ra sự ngược đãi về thân thể hay tinh thần.
Thường người như vậy đều là máu lạnh, tâm lý biếи ŧɦái, có khuynh hướng ngược đãi, lưu manh, bạo lực !'
'Em nói anh trai mình như vậy có được không đấy ?'
Trang Lâm nghe cô giải thích xong thì dở khóc dở cười, nhưng hình như cô nói cũng có điểm đúng.
Người đàn ông kia trên một phương diện nào đó khá là thô bạo, khụ khụ...
Lạc đề rồi ! Nhưng bất kể hắn thế nào, sau này đã không còn liên quan đến cô nữa rồi.
'Chị có dám nói anh hai em trên phương diện đó không có một chút biếи ŧɦái không ?'
'Được rồi, đừng nói mấy chuyện đó nữa.' Trang Lâm uyển chuyển chuyển đề tài, 'Hôm nay chuyện đến công ty một chuyến mới biết Tư Như cũng sắp kết hôn rồi.'
'Chị xem em nè, đứa thứ ba rồi, chẳng lẽ không cho Hà Tư Như kết hôn sao ? Mà chị đến công ty làm gì ?'
'Mấy năm nay chị nào có đi làm vậy mà công ty vẫn trả lương cho chị như thường vì vậy chị muốn qua làm rõ chuyện này, thuận tiện hoàn tất thủ tục từ chức.'
'Không cần đi làm cũng được phát lương vậy mà chị còn chê sao ? Không thì được cho em cũng được, em không chê nhiều.' Sầm phu nhân chìa tay ra.
'Không phải vậy.' Trang Lâm đẩy tay cô trở về, 'Chị không đi làm thì không nên nhận lương, hơn nữa chị đã tìm được công việc mới, tuần sau là bắt đầu đi làm vì vậy công việc ở Sầm thị phải làm cho rõ ràng.'
'Cái gì ? Chị đi tìm việc ? Là ý gì ? Chị định về nước sống sao ? Vậy còn anh hai ?'
Trang Lâm bình tĩnh nói, 'Đúng là chị định về đây định cư.'
Con gái cũng đã đến tuổi vào mẫu giáo, tìm một công việc để làm cũng tốt.
Một tuần sau khi trở về cô đã gửi CV đến một số công ty mà mình có hứng thú, hai ngày trước đã nhận được điện thoại của bộ phận thường trú ở Châu Á của một tập đoàn xuất bản nổi tiếng của Pháp mời đến phỏng vấn.
Tuy cô nộp đơn xin chức vụ trợ lý nhưng vị trí đó đã chọn được người mà tạp chí thời trang của họ còn thiếu một nhân viên biên tập mà Susan, người chịu trách nhiệm ở đó rất có hứng thú với những kinh nghiệm sống của cô mấy năm qua ở Paris, nên đồng ý cho cô thử việc với chức vụ biên tập.
Đối với việc biên tập, Trang Lâm chưa từng có kinh nghiệm gì, may mắn là Susan rất tốt bụng, giới thiệu cho cô nội dung và cách vận hành của tạp chí của họ rất tường tận.
Tuy nói là tạp chí thời trang nhưng nội dung mỗi kỳ báo đều rất phong phú, rất nhiều chuyên đề về nhiều mặt khác nhau của cuộc sống, mỗi tuần còn có một bài phỏng vấn riêng về các nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh.
Đương nhiên cũng không thiếu mục tin tức, thông tin về các buổi trình diễn thời trang ở Milan, Paris, những trào lưu thời trang mới, những thông tin về sức khỏe, tâm tư tình cảm của phụ nữ, những mỹ phẩm được yêu thích v.v.
Nghe ra cũng rất thú vị vì vậy Trang Lâm quyết định thử sức với công việc mới này.
Một trong những nguyên nhân khác khiến cô đồng ý là vì công việc này thời gian làm việc khá thoải mái, mỗi tuần chỉ cần đi làm ba ngày, còn lại cô chỉ cần giao bản thảo qua mail là được.
Mức lương tuy rằng thấp hơn lúc làm thư ký ở Sầm thị nhưng cũng tạm ổn, quan trọng là cô có nhiều thời gian dành cho con gái.
Cô đã đồng ý với Susan tuần sau bắt đầu đi làm.
'Anh hai cũng về sao ?' Quan Mẫn Mẫn thực sự rất ngạc nhiên trước tin này, nghe nói anh trai cô đặt trọng tâm sự nghiệp ở Âu Mỹ, không quá để tâm phát triển nghiệp vụ ở Đông Nam Á.
'Chỉ có chị và Á Á về thôi.'
'Sao vậy ? Hai vợ chồng sống hai nơi sao ? Như vậy không được đâu, cẩn thận anh hai em bị mấy cô gái phóng khoáng của nước Pháp quyến rũ thì phiền đấy.'
'Bọn chị chuẩn bị làm thủ tục li hôn.'
Tuy rằng chuyện này chẳng có gì hay ho để rêu rao nhưng dù sao Quan Mẫn Mẫn cũng là em gái hắn.
Nhưng nói không chừng trong suy nghĩ của hắn, chỉ có Viện Viện mới là em gái cũng không chừng.
Cái gì ? Li hôn ?
Dung Cần và Hoa Lôi vừa mới li hôn, giờ anh hai và Trang Lâm cũng muốn li hôn ?
Có nhầm lẫn hay không vậy ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...