Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời


Kỷ Hi Nguyệt cũng rất hạnh phúc, không nghĩ đến Triệu Húc Hàn lại biểu hiện tốt như vậy.

Cô liền nhìn sang Kỷ Thượng Hải, nói: “Bố, bố thấy rồi chứ? Anh Hàn đối xử với con rất tốt đúng không?”
“Con thiếu tiền lắm à? Bộ bố không cho con tiền tiêu sao?” Mặc dù Kỷ Thượng Hải đã nhận ra tình cảm của Triệu Húc Hàn dành cho Kỷ Hi Nguyệt, nhưng ông vẫn có chút ghen tị khi nhìn thấy cô con gái bảo bối của mình thích một người đàn ông khác đến vậy.
Kỷ Hi Nguyệt liền cười khổ nói: “Bố, con đâu phải có ý này.

Người đối xử với con tốt nhất tất nhiên phải là bố chứ.

Nào nào nào, cạn ly thôi! Rượu vang này mùi vị rất khá, bố uống thêm chút đi.”
“Đúng vậy, bác trai, cháu mời bác.” Triệu Húc Hàn cũng cầm ly rượu lên.
Kỷ Thượng Hải đành phải nâng ly chạm cốc, từ từ nhấm nháp hương vị của chai rượu vang này.

Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đưa mắt nhìn nhau, hai người đều mỉm cười đẩy ẩn ý.
Bữa ăn cuối cùng cũng kết thúc trong không khí vui vẻ và hòa thuận, sau đó Kỷ Hi Nguyệt được thím Lý gọi vào bếp phụ việc, còn Kỷ Thượng Hải và Triệu Húc Hàn thì ngồi trong phòng khách uống trà.
Triệu Húc Hàn biết Kỷ Thượng Hải chắc chắn có lời muốn nói, vì vậy lại trở nên căng thẳng.
“Đây là Mang Sơn Tiểu Chủng, cậu uống thử xem, mùi vị cũng không tệ lắm đâu.” Kỷ Thượng Hải kêu Triệu Húc Hàn uống trà.
Triệu Húc Hàn lập tức cầm lên nhấp một ngụm: “Quả thực rất ngon.

Nếu bác trai thích uống trà, bữa sau cháu sẽ bảo thím Lý mang sang đây một ít.”
Kỷ Thượng Hải lắc đầu: “Cậu đừng khách sáo, mấy thứ này nhà ai cũng có mà.

Húc Hàn à, xem ra con gái của tôi rất thích cậu.”
Triệu Húc Hàn liền đáp: “Bác trai, cháu cũng rất thích Tiểu Nguyệt.”
“Tôi nhận ra được, nên tôi cũng không có ý định chia rẽ uyên ương, nhưng cậu phải hứa với tôi một chuyện.” Khuôn mặt già nua của Kỷ Thượng Hải lập tức trở nên nghiêm túc.
Triệu Húc Hàn nói: “Bác trai, bác nói đi ạ, chuyện cháu có thể làm được cháu nhất định sẽ làm.”
“Tôi muốn cậu bảo đảm sự an toàn cho Tiểu Nguyệt.

Cậu cũng biết hoàn cảnh gia đình tôi rồi đấy, tôi không thể chịu thêm sự đả kích nòa nữa.” Kỷ Thượng Hải nói thẳng.
Triệu Húc Hàn lập tức gật đầu: “Bác trai, cháu nhất định sẽ bảo vệ Tiểu Nguyệt bằng tất cả khả năng.

Bác yên tâm, nếu Tiểu Nguyệt có mệnh hệ gì, cháu sẽ đi theo cô ấy, đây là lời hứa cháu dành cho bác.”
“Đừng nói linh tinh.


Tôi không hề hy vọng các cậu sẽ xảy ra chuyện.

Để người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh là một chuyện tàn nhẫn nhất trên thế giới này, cậu biết không? Cha mẹ không hy vọng xa vời con cái sẽ thành long thành phượng, điều họ hy vọng duy nhất là con cái được bình an và khỏe mạnh, cậu hiểu được tâm trạng của tôi chứ?” Kỷ Thượng Hải nhìn anh, nói.
“Bác trai, cháu hiểu.

Bác yên tâm, chúng cháu sẽ chăm sóc bác an hưởng tuổi già.” Lời nói của Triệu Húc Hàn có chút sến sẩm.
Kỷ Thượng Hải rất hài lòng: “Tốt tốt tốt.

Vậy cậu định khi nào cưới Tiểu Nguyệt?”
Triệu Húc Hàn sửng sốt, không ngờ câu hỏi này lại đến nhanh như vậy.
“Tiểu Nguyệt theo cậu cũng đã lâu rồi đúng không? Hai đứa còn sống chung với nhau, để người khác nhìn thấy sẽ đánh giá con bé thế nào.

Cho nên, nếu cậu đã nghiêm túc với Tiểu Nguyệt, vậy thì sớm cưới con bé về nhà đi.” Kỷ Thượng Hải thấy Triệu Húc Hàn do dự, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
“Bác trai, cháu biết, chỉ là có chút vấn đề nhỏ.” Triệu Húc Hàn không muốn che giấu, không mất công ấn tượng của Kỷ Thượng Hải về anh sẽ xấu đi.

Quả nhiên sắc mặt của Kỷ Thượng Hải càng lúc càng khó coi.

Triệu Húc Hàn lật đật nói: “Cháu với Tiểu Nguyệt đã bàn với nhau là trong vòng ba năm tới sẽ kết hôn.

Không phải là cháu không muốn cưới sớm, mà là vì có một quy tắc của Triệu gia Tiểu Nguyệt chưa đáp ứng được.”
Kỷ Thượng Hải tức giận: “Cậu cưới vợ mà còn cần quy tắc à?”
“Không phải không phải.

Bác trai, bác đừng tức giận, nghe cháu giải thích đã.” Triệu Húc Hàn trán vã đầy mồ hôi.
“Giải thích cái gì! Tiểu Nguyệt nhà tôi không xuất sắc sao? Còn cần quy tắc? Có phải Triệu gia các cậu khinh thường con gái tôi không!” Kỷ Thượng Hải nổi đóa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui