Khóe miệng Kỷ Hi Nguyệt khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng: “Đúng vậy, cho nên chúng ta phải tạo ra một cái cớ để cảnh sát quang minh chính đại nhảy vào điều tra, đến lúc đó trưởng phòng Kim chắc chắn sẽ đứng ngồi không yên.”
“Đại tiểu thư, kế hay đấy!” Tiêu Ân hào hứng nói, “Chiếc bẫy này thiết kế rất hợp lý.
Bắt đầu từ công ty buôn bán thủy sản sẽ không ai nghi ngờ là chúng ta đang điều tra về m.a tú.y, nhưng nếu tài khoản có lỗ hỏng, Đội Kinh tế sẽ can thiệp để điều tra mà không cần đến phòng truy nã tội phạm m.a tú.y, đến lúc đó trưởng phòng Kim có muốn nhúng tay vào cũng không được.
Hơn nữa, chỉ cần ông ta dám động tay một chút thôi là sẽ lòi đuôi ngay.”
“Thông minh, tôi chính là có ý này.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức gật đầu, liếc mắt khen ngợi Tiêu Ân.
“Ừm, khả thi đấy.” Triệu Húc Hàn cũng gật đầu, “Nhưng bọn em sẽ gặp nguy hiểm.”
“Lúc nào mà chẳng nguy hiểm? Anh Hàn, chỉ có khi bọn tội phạm bị tóm gọn, mọi người mới thực sự không còn nguy hiểm nữa.
Em không muốn sau này có quá nhiều người phải chết, cho nên lần này em nhất định phải giúp cảnh sát phá án, phá vỡ ổ buôn lậu m.a tú.y với quy mô khủng ở Cảng Thành này.”
Kỷ Hi Nguyệt nói với thái độ vô cùng nghiêm túc, “Em đã bắt đầu đăng tải tin tức hàng loạt, từ vụ án của Bạch Sơn cho đến cái chết của Hà Vĩ, khuyến cáo người dân nhất định phải tránh xa m.a tú.y.
Song chuyện này cũng có thể sẽ chọc tức bọn buôn lậu m.a tú.y.
Em biết khả năng gặp nguy hiểm sẽ rất cao, nhưng anh Hàn yên tâm, em sẽ tự cẩn thận.
Với lại bên cạnh còn có La Hi, em nhất định sẽ thành công thôi.”
Triệu Húc Hàn nhìn gương mặt chính nghĩa như đang tỏa ra hào quang của Kỷ Hi Nguyệt, cô của lúc này có một vẻ đẹp kỳ diệu khiến người khác không tài nào chuyển hướng chú ý.
“Tiêu Ân, làm một chiếc áo chống đạn mang tới đây!” Triệu Húc Hàn nói với Tiêu Ân.
“Vâng, tôi sẽ đi làm ngay!” Tiêu Ân lập tức ra ngoài.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, sau đó cười nói: “Được, em sẽ mặc, vì sự an toàn của em, cũng là để anh Hàn không phải lo lắng nữa.”
Triệu Húc Hàn khẽ gật đầu, còn Kỷ Hi Nguyệt thì vui vẻ không thôi.
Cô vui mừng vì Triệu Húc Hàn không hề cản cô mà ngược lại còn ủng hộ cô.
Thím Lý thấy hai người hài hòa như vậy, trong lòng bà cũng rất vui mừng.
Nếu sau này Kỷ Hi Nguyệt chân chính trở thành chủ mẫu của Triệu gia, tuyên bố với bên ngoài cô là vị hôn thê của Triệu Húc Hàn, vậy thì những chuyện mà cô phải đối mặt e là còn nguy hiểm hơn bọn buôn lậu m.a tú.y này rất nhiều.
Nhưng nếu hai người đồng tâm hiệp lực, hy vọng chắc chắn sẽ lớn hơn.
Sau giờ cơm trưa, Kỷ Hi Nguyệt vẫn phải quay lại nơi làm việc để chỉnh sửa các tài liệu và tin tức có liên quan đến m.a tú.y.
Liễu Đông và anh Béo cũng giúp cô tìm tài liệu.
Lộc Hùng thực ra có chút phản đối loại tin tức này, nhưng thấy Vương Nguyệt nhiệt tình như vậy, còn nhận được sự hỗ trợ của cảnh sát, với lại cũng cần có một đài truyền hình chính thức để phát sóng, nên anh ta cũng không ngăn cản nữa.
Thực ra anh ta ngăn cản cũng chỉ vì một nguyên nhân duy nhất, đó là sự an toàn của Kỷ Hi Nguyệt.
Đắc tội với bọn buôn lậu m.a tú.y tức là đắc tội đến cả một tổ chức lớn.
Bạn sẽ không hề biết trong đó có bao nhiêu người và họ rốt cuộc là ai, hơn nữa những người này bất cứ lúc nào cũng muốn giết chết bạn.
Nhưng giá trị của tin tức này nằm ở vấn đề an toàn dân sinh được toàn xã hội quan tâm, và tên tuổi của Vương Nguyệt cũng mang lại cho cô niềm vinh dự là một phóng viên dũng cảm và chính trực.
Bởi vì phóng viên bình thường sẽ chẳng có ai dám đăng tải loại tin tức này.
Buổi chiều, dì Dương gọi điện thoại đến, báo là bên phía chị của dì ấy đã chuẩn bị xong mọi thứ, ngoài ra đội trưởng Trương Cường còn kêu người âm thầm giúp đỡ chị của dì ấy, cho nên hải sản trong nhà hàng tối nay sẽ xảy ra vấn đề theo đúng kế hoạch, thực khách ăn vào sẽ bị tiêu chảy, và bên phía bọn họ đã có chuẩn bị đủ loại ứng biến.
Để chất vấn các vấn đề về chất lượng của thủy sản nhập khẩu, Bộ Công thương, Bộ phận kiểm tra chất lượng, cảnh sát,vv, sẽ từng bước tiến hành vào điều tra, đến lúc đó sẽ kiểm tra đến tài khoản của công ty kinh doanh thủy hải sản do vợ trước trưởng phòng Kim đứng tên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...