Mọi người lần lượt gật đầu.
Đội trưởng Biên sau một hồi trầm mặc thì lên tiếng: “Tôi với Lý Đỉnh cũng có chút giao tình, để chiều nay tôi ghé thăm cậu ấy một chuyến.”
“Hai khu vực của chúng ta đều đã xuất hiện m.a tú.y, chỉ e là cho dù chúng ta không đi thì phòng truy nã tội phạm m.a tú.y bên đó cũng sẽ tìm đến cửa.” Đội trưởng Trương nói.
“Đúng vậy, nhưng chúng ta nên chủ động đến báo cáo, tiện thể gặp thử trưởng phòng Kim luôn.”
Đội trưởng Biên liền đáp: “Được, vậy chiều này chúng ta cùng đi nhé.”
Kỷ Hi Nguyệt rất vui mừng.
Cô tin đội trưởng Biên và đội trưởng Trương, bây giờ hai người họ còn kết hợp với nhau, cộng thêm Lý Đỉnh, cùng nhau thảo luận và bàn bạc chắc chắn sẽ góp gió thành bão.
“À phải rồi, tối qua khu vực của các anh có người báo cảnh sát, nhưng có hình ảnh hay gì đó không? Tôi muốn xem thử coi có manh mối nào không.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
“Có, để tôi gửi video qua cho cô ngay!” Ngô Phương Châu đáp.
Trương Cường nói: “Bên tôi cũng có, tôi sẽ kêu Tôn Hào gửi cho cô một bản.”
Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó mọi người cùng nhau thảo luận về một số tình tiết trong vụ án.
Trước khi bữa trưa kết thúc, Kỷ Hi Nguyệt nhận được điện thoại của Hạ Tâm Lan.
“Tiểu Nguyệt!” Giọng nói của Hạ Tâm Lan truyền đến từ đầu dây bên kia.
“Tâm Lan, nhanh vậy sao?” Kỷ Hi Nguyệt vừa ngạc nhiên và vui mừng.
“Tôi là ai chứ.
Chuyện của cô giao phó, tôi đâu dám chậm trễ.” Hạ Tâm Lan cười ha ha.
Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt thoáng ấm áp, có một số người là như vậy, mặc dù chưa quen bao lâu, nhưng chỉ cần gặp nhau vài lần là đã biết người đó chính là bạn tốt cả đời, còn có một số người dù ngày nào cũng gặp, nhưng vẫn bằng mặt mà không bằng lòng.
Sau đó Hạ Tâm Lan liền thay đổi giọng điệu: “Vị trương phòng Kim này đúng là có chút vấn đề, có điều ông ta che giấu rất kỹ.
Vợ trước của ông ta có một tài khoản ở nước ngoài, rất bí mật.
Nếu bên tôi không có tổ chức đặc biệt và kết hợp với cảnh sát quốc tế, có lẽ sẽ không điều tra ra được.”
“Lợi hại thế cơ à?” Tim Kỷ Hi Nguyệt đập dữ dội.
“Phải đấy, mà sao cô lại dính vào mấy vụ án như vậy? Nguy hiểm lắm đấy.” Hạ Tâm Lan lo lắng cho bạn tốt.
“Đây không phải là lời mà một người quân nhân như chị nên nói, chính vì nguy hiểm nên mới phải nhanh chóng tóm gọn bọn xấu, nếu không sẽ chết rất nhiều người.
Chị nói nhanh đi mà.” Kỷ Hi Nguyệt đáp.
“Tiểu Nguyệt, không ngờ tính giác ngộ của cô cũng cao thật, quả nhiên là bạn tốt của Hạ Tâm Lan tôi.” Hạ Tâm Lan bật cười.
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nhưng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Tiểu Nguyệt, vợ trước của trưởng phòng Kim tên là Tô Tình, ly hôn từ năm năm trước, nhưng tài khoản này sau khi ly hôn mới mở, mỗi lần tiền chuyển vào đều là mấy mươi vạn euro, con số cực khủng.” Hạ Tâm Lan nghiêm túc nói.
“Nhiều thế sao? Vậy vị Tô Tình này làm công việc gì?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
“Là sếp của một công ty kinh doanh thủy sản, nhập hàng từ Châu Âu và Úc về bán lại trong nước, dòng tiền quả thực không nhỏ.
Vốn dĩ là không có vấn đề gì, nhưng số tiền trên tài khoản trong nước của bà ta rõ ràng là thấp hơn tài khoản nước ngoài rất nhiều, trong này vừa xem là đã thấy phi lý, nhưng cụ thể thế nào thì còn cần phải kiểm chứng.” Hạ Tâm Lan đáp.
Kỷ Hi Nguyệt vui mừng gật đầu: “Cảm ơn chị, Tâm Lan.
Điều này chứng tỏ là suy đoán của tôi không sai.
Vị trưởng phòng Kim này quả nhiên không phải phường gì tốt đẹp.
Chỉ có điều, mấy thứ như tài khoản nước ngoài này chị có thể làm rõ được không?”
“Đương nhiên không thể.” Hạ Tâm Lan cười khổ, “Mấy chuyện này là tôi lén lút giúp đỡ cô, nếu bị đồn ra ngoài, chắc chắn tôi sẽ bị phê bình, trừ phi cảnh sát bên cô tự điều tra.”
“Vậy là bên tôi có thể điều tra được sao?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi Hạ Tâm Lan.
Cô có chút lo lắng, vì một khi điều tra, trưởng phòng Kim chắc chắn sẽ biết đầu tiên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...