“Bằng lòng.
Thả cậu ấy đi đi.
Tôi ở đây với các cậu.” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên kéo phần áo trước ngực ra, làm lộ ra một phần da thịt trắng như tuyết.
Mái tóc dài xõa xuống hai cánh tay, có chút lòa xòa nhưng nhìn rất phong tình.
Thoáng chốc, đôi đồng tử của bốn người nam sinh như chực rớt ra ngoài.
Mẹ kiếp, đúng là cực phẩm mỹ nhân.
“Thả cậu ta đi.
Chúng ta chơi cô bé này sẽ thoải mái hơn!” Tên nam sinh ở giữa bèn nói với hai người anh em.
“Bạn học nữ, cậu ngốc à? Đi nhanh đi.
Tôi không cần cậu cứu!” Trần Á Nam nhìn gương mặt xinh đẹp thanh thoát của Kỷ Hi Nguyệt, không hiểu tại sao cô gái này lại ngốc như vậy, hay căn bản cô là kiểu phụ nữ lẳng lơ, không hề quan tâm đến danh tiết?
Nhưng dù sao thì cô cũng vì cứu cậu.
Cậu không thể để cô làm vật thay thế được.
La Hi ở bên ngoài đợi khá lâu nhưng vẫn chưa thấy Kỷ Hi Nguyệt đi vệ sinh ra.
Anh ta có chút lo lắng, lật đật chạy vào bên trong.
Lúc đến cửa phòng vệ sinh, anh ta cũng nghe thấy âm thanh ở chỗ cầu thang.
Anh ta lập tức chạy đến xem thì nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đang đứng trước mặt bốn người nam sinh, quần áo có chút lộn xộn, tóc tai thì hơi rối bù.
Tim của La Hi như ngừng đập đến nơi.
“Đại tiểu thư, cô?” La Hi vừa bước tới cửa đã bị dọa hết hồn.
“La Hi, chụp ảnh lại làm bằng chứng.
Ba tên nam sinh này đang có hành động khiếm nhã với tôi.” Kỷ Hi Nguyệt liền nói.
La Hi ngơ ngác vài giây, sau đó hoàn hồn lại, lật đật lấy di động ra bắt đầu chụp ảnh.
“Con thối, mày dám chơi bọn tao!” Ba tên nam sinh đến lúc này mới có phản ứng, đúng là quá ngu ngốc.
Tên nam sinh ở giữa xông thẳng vào Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt liền ngã ra tay vịn cầu thang, đồng thời duỗi chân ra, tên nam sinh đó lập tức ngã nhào về phía Kỷ Hi Nguyệt.
Bức ảnh mà La Hi chụp được là hình ảnh tên nam sinh đó đang lao vào cưỡng hiếp Kỷ Hi Nguyệt, còn vẻ mặt của Kỷ Hi Nguyệt thì đau khổ vùng vẫy, kỹ năng diễn xuất này ai nhìn thấy cũng phải cho cô một trăm điểm.
“Chạy mau!” Hai tên nam sinh còn lại lập tức tháo chạy.
La Hi liền đưa chân đá một phát, làm một tên ngã sấp mặt, tên còn lại cũng bị hụt chân, ngã thành một đống.
Trần Á Nam nhìn thấy cảnh này mà sợ đến ngây người.
Ngay sau đó, tên nam sinh đang ngã trên người Kỷ Hi Nguyệt bỗng la lên thảm thiết.
Cậu ta vừa bị Kỷ Hi Nguyệt đá cho một cú, hình như đã bị trúng bộ vị then chốt nên tiếng thét y như lợn bị chọc tiết.
Kỷ Hi Nguyệt đứng thẳng người dậy, kéo lại phần áo trước ngực, vuốt lại đầu tóc rồi quay sang nói với La Hi: “Báo cảnh sát đi, ba tên lưu manh này không thể để bọn chúng tiếp tục hại người được.”
“Vâng.” La Hi lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Trần Á Nam nhìn Kỷ Hi Nguyệt chụp mấy bức ảnh với hành động tra tấn mà không thể tin nổi.
Nếu ba tên nam sinh này không hợp tác, cô sẽ đá vào bộ vị quan trọng.
Cả ba người đều la hét rất hảm thiết.
Kỷ Hi Nguyệt ngước đầu lên nhìn Trần Á Nam: “Lát nữa sẽ cần lấy khẩu cung của cậu để làm chứng, cậu không bị bọn họ nắm thóp gì đấy chứ?”
Trần Á Nam nhìn Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu nguầy nguậy, nhưng đôi mắt xinh đẹp đó không hề rời khỏi khuôn mặt của Kỷ Hi Nguyệt.
Cậu cảm thấy cô vô cùng điềm tĩnh, hơn nữa còn rất thông minh và biết đánh nhau.
Nếu vừa nãy thả ba tên này đi, rất có thể lần sau cậu sẽ tiếp tục bị quấy rối, nhưng nếu báo cảnh sát thì có thể sẽ bị buộc thôi học, đương nhiên nếu tình tiết nghiêm trọng hơn thì có thể bị ngồi tù nữa.
“Chào cậu, tôi là Kỷ Hi Nguyệt, là sinh viên năm ba ở đây.
Hôm nay tôi quay về để nộp báo cáo luận văn.” Kỷ Hi Nguyệt rõ ràng biết cậu ấy là ai, nhưng vẫn làm như chưa quen biết.
“Chào, chào chị.
Tôi là Trần Á Nam, là sinh viên mới, vừa báo danh được một tuần.” Mặt Trần Á Nam có chút phiếm hồng.
Kỷ Hi Nguyệt quan sát cậu ấy, hình như người này không hề quen với cái tên của cô.
Hôm nay trước khi đến đây cô đã trang điểm thành một sinh viên giản dị, nên không được lộng lẫy như trên tin tức, cậu không nhận ra cũng là chuyện rất bình thường.
Có điều, cô phát hiện Trần Á Nam rất đẹp trai, ngũ quan tinh xảo, vô cùng ưa nhìn, còn có chút mắc cỡ, thân thể thì tương đối mảnh khảnh, nhìn tổng thể thì hơi ẻo lả, nhưng may là vùng giữa lông mày còn có chút hương vị đàn ông..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...