Triệu Húc Hàn để hai người ở tầng hầm ngầm, còn gọi bác sĩ gia đình tới băng bó gãy chân cho bọn họ, bởi vì anh tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ chết dễ dàng.
Sau khi sắp xếp xong tất cả mọi việc, Triệu Phiên Vân trao đổi không ít chuyện với hai người.
Quốc tế Úy Lam mất đi Thiết Thiên Hoa, quyền lợi rất nhanh sẽ đến tay Úy Tư Lý.
Những việc này Triệu Húc Hàn không lo lắng, có chú hai và Thiết Quý Hoành trợ giúp, Châu Âu sẽ không xảy ra chuyện.
Hơn nữa tháng mười hai tháng một anh cũng sẽ dùng hết biện pháp tăng việc làm ăn của sáu khu lên, thua lỗ một triệu tỷ cũng sẽ được bù đắp lại.
“Húc Hàn, Triệu Hoành Tài như vậy, phía Nhật Hàn lập tức đã không có chủ, vậy phải làm sao đây?” Triệu Phiên Vân nhíu mày hỏi.
Triệu Húc Hàn cười nói: “Đã sớm sắp xếp xong, nếu không cháu cũng sẽ không ra tay ngay lúc này.
Cho cháu thời gian hai tháng sắp xếp tất cả, cháu tự nhiên không thể để mọi người thất vọng.”
“Nếu vậy chẳng phải các nguyên lão sẽ lập tức đi ra?” Triệu Phiên Vân vội la lên.
“Tôn gia đã chết một nguyên lão, còn có một người bị cháu giam giữ, cháu sắp sửa chuẩn bị cho mọi người kinh hỉ ở cuộc họp thường niên của Triệu gia, hai vị nguyên lão bên chúng ta đi giết Thiết Quý Hoành cũng không có được ích lợi gì, hiện tại bọn họ hẳn là cũng nóng nảy.”
“Kia có thể chó cùng rứt giậu không?” Triệu Phiên Vân hỏi.
“Nếu thế thì tốt nhất.
Chẳng qua cháu cảm thấy sẽ không, bọn họ sẽ phân tích rõ ràng, không hề cứng đối cứng với cháu mà là trực tiếp buộc tội cháu trong buổi họp thường niên.” Triệu Húc Hàn lạnh giọng.
“Đó cũng không phải chuyện tốt, cháu đã có chuẩn bị chưa?”
“Hiển nhiên là có.
Họp thường niên sẽ cực kì xuất sắc, chú hai có thể lau mắt mong chờ.” Ánh mắt Triệu Húc Hàn đều là ánh sáng âm u, tất cả đều đã ở trong lòng bàn tay của anh.
Hai ngày sau, Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt trở lại Cảng Thành.
Kỷ Hi Nguyệt đang gọi điện thoại với lão Thôi, yêu cầu ngày 3 tháng tám lại mượn lão Vương lần nữa.
Lão Thôi tự nhiên rất vui lòng, hỏi cô có chỗ lợi gì, Kỷ Hi Nguyệt nói trước bán cái nhân tình.
Một tháng tiếp theo, Húc Nguyệt đưa ra thị trường, tức khắc nhân bản lên vài lần, rốt cuộc tài sản đạt tới 500 trăm triệu.
Lúc Kỷ Hi Nguyệt nói cho Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn cười ha ha.
“Tiểu Nguyệt, em thật sự là phúc tinh của anh.
Vốn anh còn nghĩ bù đắp vẫn kém tầm 4%, nhưng có bên em rót vào, đến khi họp thường niên, việc kinh doanh của Triệu gia vẫn kiếm tiền như cũ.
Anh nhìn xem mấy nguyên lão kia còn buộc tội anh thế nào.” Triệu Húc Hàn vui mừng bế cô lên xoay một vòng.
“Có phải em rất lợi hại, rất biết kiếm tiền không?” Kỷ Hi Nguyệt cười khanh khách, nói.
“Đúng vậy, việc gì em cũng rất lợi hại.
Anh cũng cảm thấy bản thân không xứng với em, phải làm sao đây?” Triệu Húc Hàn quả thật có loại cảm giác này, Kỷ Hi Nguyệt quá ưu tú.
“Vậy em sửa lại bớt tốt, bớt ưu tú hơn chút nữa.” Kỷ Hi Nguyệt gãi đầu.
Triệu Húc Hàn dịu dàng sờ đầu cô, nói: “Chỉ cần em không chê anh, anh sẽ cả đời không rời không bỏ.”
Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói: “Cho dù không thể sinh con hả?”
“Đúng vậy, cho dù không thể sinh, anh cũng quyết không phụ em.” Sau khi Triệu Húc Hàn sửng sốt thì lập tức nói.
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc ôm lấy anh, nói: “Yên tâm, anh sẽ khắc phục.
Sau khi chuyện này kết thúc, chúng ta phải thả lỏng ra, chuyên tâm khắc phục bệnh tâm lý của em.
Mặc kệ là biện pháp gì cũng đều có thể thử.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Được, đều nghe theo em.”
Thật ra trong mấy tháng này hai người đã lại thử qua vài lần, nhưng kết quả Triệu Húc Hàn đều rất bi kịch.
Anh cảm thấy sớm muộn gì mình cũng mất đi công năng của đàn ông, thật sự là quá đáng giận.
Ông trời trừng phạt anh cũng hơi quá nặng.
Chẳng qua mỗi lần nhìn khuôn mặt nhỏ mềm mại xinh đẹp của Kỷ Hi Nguyệt, trong lòng anh lại vô cùng thỏa mãn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...