Ban đêm, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn ra khỏi tòa nhà Thiên Tình của cha cô, sau khi cô kể cho Triệu Húc Hàn Tần Hạo mọi việc, Triệu Húc Hàn nói: “Cho dù có làm lại lần nữa, nhưng loại người này ác từ trong xương cốt, cuối cùng vẫn sẽ đi đến bước này.”
Tin tức về Tần Hạo trong một đêm đã thành thiên điều.
Bộ tin tức đài truyền hình Cảng Thành cực kì mừng rỡ, lại nói Vương Nguyệt tới, bộ của bọn họ đã thành bộ lợi hại nhất toàn bộ công ty.
Lão đại Lộc Hùng tự mời khách đến nhà anh ấy ăn một bữa.
Còn khen thưởng Vương Nguyệt một bút tiền thưởng.
Kỷ Hi Nguyệt tự nhiên sẽ không để ý mấy thứ này, rất hào phóng lấy ra một nửa tiện tay ban nhân tình, cho mọi người đi ca hát tiêu dao.
Ba ngày sau, Cố Du Du dựa theo Vương Nguyệt chỉ thị, đi tới tập đoàn Húc Nguyệt.
Cô ta cực kì hưng phấn, bởi vì Vương Nguyệt đã thông tri cô ta tới phỏng vấn Trần Á Nam.
Giờ phút này, Kỷ Hi Nguyệt và Trần Á Nam đang ở trong phòng hội nghị chờ Cố Du Du đến.
Cố Du Du không đến một mình, cùng cô ta tới còn có anh Hâm.
Không biết từ khi nào anh Hâm bắt đầu thân thiết nồng nhiệt với Cố Du Du, hai người cũng bắt đầu cộng sự chạy tin tức, khiến mọi người đều cảm thấy rất kỳ quái.
Anh Hâm là người làm lâu năm ở bộ tin tức, đã sắp 5 năm, Cố Du Du mới 2 năm.
Hơn nữa anh Hâm đã sớm không chạy tin tức, nhưng không nghĩ tới gần nhất lại sinh động lên.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy anh Hâm và Cố Du Du cùng tới.
Đây cũng lần đầu tiên cô thấy bọn họ cộng sự, suýt chút nữa đã hỏi.
Chẳng qua cũng may cô lập tức nghẹn lại, giờ cô chính là Kỷ Hi Nguyệt, không phải Vương Nguyệt.
“Kỷ tiểu thư, Trần tiên sinh, chúc hai người tốt lành, phi thường cảm ơn đã cho đài truyền hình Cảng Long chúng tôi lần này tới phỏng vấn.
Cảm ơn.” Cố Du Du và anh Hâm đều cực kì có lễ phép, tươi cười đầy mặt.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức nhuận yết hầu, bảo bọn họ không cần khách sáo, ngồi xuống: “Lúc trước Cố tiểu thư gửi hỏi đáp đến đây, Trần Á Nam đều đã xem qua.
Hai người có thể dựa theo vấn đề hỏi đáp.”
Anh Hâm lập tức lấy ra thiết bị nhiếp ảnh, bởi vì đây là phỏng vấn, phải ghi hình cho nên Kỷ Hi Nguyệt lập tức đi đến ngồi trên chết phía sau phòng họp.
Thật ra cô có thể không tới, nhưng Trần Á Nam cảm thấy trong lòng rát hoảng, hy vọng cô ở đây, cho nên Kỷ Hi Nguyệt đã đồng ý ở phía sau xem.
Quả nhiên, Kỷ Hi Nguyệt mỉm cười nhìn cậu ta, Trần Á Nam biểu hiện cực tốt, rất có phong độ thân sĩ, thường thường còn hài hước chút.
Đương nhiên bởi vì vấn đề đều được cho biết trước, cho nên thật ra cậu ta chỉ diễn kịch mà thôi, để Kỷ Hi Nguyệt lại lần nữa kiến thức kỹ thuật diễn của cậu ta quả thật không tồi.
Hôm nay Cố Du Du cũng cố ý trang điểm.
Tuy cô ta lên màn ảnh không nhiều lắm, đều là chụp Trần Á Nam, nhưng cô ta vẫn tỉ mỉ trang điểm, khi hỏi chuyện cũng khách sáo, lễ phép.
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Cố Du Du quả thật có bản lĩnh với công việc này.
Anh Hâm vẫn luôn nhìn màn ảnh, ngẫu nhiên nhích tới nhích lui chụp hai mặt bên của Trần Á Nam, thẳng đến 30 phút sau, phỏng vấn kết thúc.
Kỷ Hi Nguyệt cười đưa Cố Du Du và anh Hâm đi ra ngoài.
Cố Du Du và anh Hâm tựa hồ không ý thức được người này chính là đồng sự Vương Nguyệt của bọn họ, họ cũng nhanh chóng rời đi.
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm chẳng lẽ hóa trang trâu bò dữ vật, hai tên này chẳng phát hiện chút à?
Hay là bọn họ thật sự không hiểu biết cô tí gì, để cô nhịn không được méo miệng.
Rất nhanh cô đã nhận được tin nhân của Cố Du Du, nói đã xong, phi thường cảm kích cô.
Kỷ Hi Nguyệt nói cô ta thuận tiện tuyên truyền cho Húc Nguyệt luôn.
Rốt cuộc người ta không thu một phân tiền nào, để Trần Á Nam đi ra phỏng vấn.
Cố Du Du lập tức hiểu, chỉ nói được.
Sinh hoạt bắt đầu trôi qua trong lòng bàn tay của Kỷ Hi Nguyệt.
Ban ngày cô đều chạy hai bên đài truyền hình và Húc Nguyệt, buổi tối sẽ có rảnh sẽ cùng Triệu Húc Hàn đi qua chỗ Kỷ Thượng Hải ăn cơm, khiến Kỷ Thượng Hải cực kì mừng rỡ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...