Cảng Thành, tiểu khu Phong Nhã, sáng sớm hôm sau, thím Lý và lão Hôi nhìn thấy Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt, Tiêu Ân trở về đều vui mừng nghênh đón, dù sao cũng đã hơn một tuần không thấy, vẫn rất nhớ mong.
Triệu Húc Hàn căn bản không có nghỉ ngơi đã trực tiếp đi công ty.
Tháng bảy đã qua, rất nhiều việc tháng tám còn đang chờ anh xử lí, đặc biệt hiện tại anh có lệnh giết màu đen, trước tiên càng muốn chuẩn bị tốt nhất cho công ty, để ngừa vạn nhất.
Tiêu Ân cũng chỉ có thể đi theo.
Kỷ Hi Nguyệt đến, nghỉ ngơi trước một hồi rồi lại báo bình an cho cha, đổi thành hình hài Vương Nguyệt đi đài truyền hình Cảng Long.
Kỷ Hi Nguyệt đã đến, tự nhiên lại làm khu làm công bộ tin tức vang lên tiếng vui cười, bởi vì mỗi lần cô đều sẽ mang quà cho mọi người.
“Chị Nguyệt, chị cũng quá khách sáo, nhiều lần mang quà tới sẽ phá sản đó.” Liễu Đông nhìn Kỷ Hi Nguyệt cười nói, trong tay cậu là một chiếc cà vạt cao cấp, hẳn là giá trị không rẻ.
“Mọi người thích là vui rồi, có đôi khi tôi sẽ đi mua vài thứ, nếu không có thời gian thì cũng không có cách nào.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn từng khuôn mặt thân thiết tươi cười, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.
“Tiểu Nguyệt, giữa trưa ăn cơm.
Tờ mời!” Cố Du Du vội nói.
Cố Du Du nhìn một chiếc vòng cổ vàng ba màu trong tay, đôi mắt đều đỏ, đời này cô ta chưa từng nhận được món quà xinh đẹp, quý trọng như vậy.
“Chị Du Du, em có phần không?” Liễu Đông vội ba hoa nói.
“Có, còn có thể gọi Manh Manh của cậu tới.” Cố Du Du tức giận, nhìn cậu một cái.
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, sau đó trừng lớn đôi mắt, nói: “Wow, Liễu Đông, hai người công khai hả?”
“Tiểu Nguyệt, cậu không biết đó thôi, tiểu tử này rất buồn nôn, gọi điện thoại đều cười thật đê tiện, muốn không biết cũng khó.
Manh Manh cũng đã từng tới nơi này chờ cậu ta tan tầm, đây còn không phải công khai thì là gì.”
“Thì ra là thế.
Liễu Đông, thực sự là cậu, tốc độ rất mau! Chẳng qua chị cảnh cáo cậu đó, phải đối xử tốt với Manh Manh biết không? Bằng không chị sẽ đánh đến mức răng cậu rơi hết ra!” Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói.
“Đã biết, chị Nguyệt, chúng em tốt lắm.” Khuôn mặt tuấn tú của Liễu Đông hơi đỏ: “Em gọi điện thoại nói cho Manh Manh, bảo chị Du Du mời ăn cơm trưa, xem xem cô ấy có thời gian lại đây không.”
Kỷ Hi Nguyệt thấy dáng vẻ cậu ngọt ngào, cười lắc đầu, ngay sau đó hỏi đến việc công trạng của tuần này.
Anh Bàn cười báo cáo, bởi vì Vương Nguyệt không ở đây nên bọn họ càng thêm nỗ lực, bởi vì sắc mặt lão đại Lộc Hùng khó coi, đã để cho bọn họ tìm được mấy tin tức không nhỏ, ngày tháng trôi qua cũng tính không tồi.
“Đúng rồi, Tiểu Nguyệt, cậu biết Trần Á Nam không?” Cố Du Du hỏi, “Chính là tiểu thịt tươi nhắc đến lần trước, người quảng cáo dầu gội đó!”
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Biết, anh ta thì sao?”
“Giờ anh ta cực hot, chỉ cần tin tức giải trí của anh ta phát ra thì lập tức sẽ hơn cả vạn.
Lúc này ảnh đã trở thành người hot nhất tin tức giải trí!” Cố Du Du nói.
“Thật à! Vật thật tốt quá, anh ta lại làm chuyện gì?” Kỷ Hi Nguyệt tuần này cũng không nghe được Cố Cửu nhắc đến Trần Á Nam, cũng không xem tin tức giải trí, cho nên cũng không biết.
“Quảng cáo, xuất ra quảng cáo thật sự vô địch, quá đẹp trai, bây giờ anh ta chính là thần tượng của tớ!” Cố Du Du vội đưa điện thoại cho cô xem, màn hình của cô chính là ảnh chụp Trần Á Nam đang tắm.
Kỷ Hi Nguyệt vui mừng, nói: “Cái này là quảng cáo gì vậy?”
“Lần trước dầu gội, lần này đóng sữa tắm và sữa rửa mặt, còn có tuyên truyền hướng đi tương lai của công ty Húc Nguyệt, là kịch bản ma huyễn, cho nên tạo hình Hậu Nghệ của anh ta quả thực đẹp trai quá xá, cậu xem!” Cố Du Du lại mở màn hình khóa, màn hình chính là đồ Hậu Nghệ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...