Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời


Triệu Húc Hàn gật đầu, sau đó vươn tay ra, nói: “Ok, vậy chúng ta hợp tác vui vẻ!”
Thiết Quý Hoành nhếch miệng cười, cũng đưa tay ra nắm tay anh, sau đó hai người buông tay ra.
Thiết Quý Hoành lại nhìn Kỷ Hi Nguyệt một cái, sau đó nói với Triệu Húc Hàn: “Chuyện tôi biết cũng không phải nhiều, nhưng tôi biết mẹ của anh chết có liên quan đến mẹ của Úy Mẫn Nhi.”
Con ngươi Triệu Húc Hàn lập tức bắn ra sát khí, nói: “Thiết Thiên Hoa?”
Thiết Quý Hoành nghiêm túc gật đầu: “Có lẽ anh không tin, suy cho cùng Thiết Thiên Hoa và Thiết gia quan hệ máu mủ khá xa.

Có thể nói nếu không phải họ Thiết thì bà ta cũng chưa tính là người Thiết gia chúng tôi.”
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Tại sao bà ta làm vậy?”

“Tôi nói có liên quan đến người phụ nữ này chứ không có nói là bà ta giết.” Thiết Quý Hoành nhíu mày, nói.
“Quan hệ thế nào? Anh Thiết, anh nói rõ ra đi.” Kỷ Hi Nguyệt cũng nóng vội, hỏi.
Thiết Quý Hoành nhìn cô, lại nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Khoảng chừng năm năm trước, tôi đã ngồi lên vị trí Thiết gia chủ.

Triệu gia chủ, anh có biết tôi tương đối chú ý anh, bởi vì khi đó mặc dù anh không lên làm Triệu gia chủ, nhưng đã là nhân vật rất lợi hại, thế nên tôi rất chú ý anh, muốn so cao thấp với anh.”
Triệu Húc Hàn nhướng mày, Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Bởi vì chú ý, tôi lập tức điều tra anh.

Khụ khụ, biết anh đang tìm kiếm nguyên nhân cái chết của mẹ anh, tôi vô cùng kinh ngạc, cũng lần đầu tiên tôi biết mẹ anh chết e rằng không phải ngoài ý muốn, mà thật sự có người thiết kế sát hại.”
“Làm sao anh biết?” Triệu Húc Hàn hỏi.
Thiết Quý Hoành nói: “Hôm đó tôi cũng đi Úy gia bàn chuyện làm ăn, là Thiết Thiên Hoa gọi tôi tới, bởi vì bà ta muốn giúp Úy gia kéo người làm ăn lớn như Thiết gia chúng tôi, thế nên sẽ phải khoản đãi gia chủ mới là tôi.

Mà tôi với tư cách là gia chủ mới, đương nhiên có làm ăn lớn nhất định phải đi.”
“Không phải là Thiết Thiên Hoa nói cho tôi biết, mà là lúc bà ta đang nói chuyện thì nhận được điện thoại.


Lúc nghe cuộc điện thoại này, bà ta tránh tôi đi đến phòng sách.” Vẻ mặt Thiết Quý Hoành âm trầm, nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Anh cũng biết thính lực của chúng ta khá lợi hại mà.

Tôi cảm thấy Thiết Thiên Hoa khá gấp gáp, thế nên lập tức dựng tai lên.”
Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, Thiết Quý Hoành là người tu luyện khí công, dưới tình huống thực lực còn không yếu thì muốn nghe lén âm thanh nói điện thoại cách vách hẳn sẽ không thành vấn đề.
Thiết Quý Hoành tiếp tục nói: “Tôi nghe bà ta ở cách vách nhắc đến tên của anh, sau đó là tên Hạ Vịnh Hà của mẹ anh, đại khái là anh đang điều tra nguyên nhân cái chết của mẹ anh.

Tôi chỉ nghe được một câu rất quan trọng, chính là Thiết Thiên Hoa nói cho đối phương nghe, nói là: “Gấp cái gì, nó sẽ tra không được gì cả!””
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt đại biến, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thiết Quý Hoành cũng không giống nói láo.
“Tiểu Nguyệt, em từng gặp Thiết Thiên Hoa chưa? Có phải cảm thấy bà ta là người rất thân thiết hiền lành, một người đàn bà xinh đẹp rất ôn hòa?” Thiết Quý Hoành hỏi Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, sau đó nói: “Đúng.


Lần đầu tiên em cảm thấy bà ta rất đẹp, mặc dù khá lớn tuổi nhưng vẫn còn dáng vẻ thùy mị, khí chất rất uyển chuyển, rất đẹp.”
Khóe miệng Thiết Quý Hoành lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Người phụ nữ này lợi hại hơn Uý Mẫn Nhi, gương mặt đó không biết đã lừa gạt biết bao nhiêu người.

Giọng bà ta lúc gọi điện thoại, em biết không? Anh nghe xong cũng cảm thấy sợ nổi da gà! Tuyệt đối không phải là người đàn bà xinh đẹp dịu dàng gì!”
Vẻ mặt Triệu Húc Hàn lạnh vô cùng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thiết Quý Hoành, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển không ngừng.
“Anh Thiết, anh nói thật không? Bà ta thật sự nói câu nói kia?” Kỷ Hi Nguyệt sợ Thiết Quý Hoành nói dối..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui