"Nhưng mà......"
‘Nhưng mà cái gì? Một đám ngu xuẩn? Muốn bị thay người phải không? Sao trong lúc này mà thủ hạ của ta cũng chỉ có những người như vầy thôi hả?" Tôn Phỉ Phỉ nói xong hoàn toàn không cảm thấy câu nói của mình có vấn đề gì.
“Dạ, nô tỳ đi an bài ngay."
Tôn Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng người rời đi, bĩu môi, cảm thấy không vừa ý lắm đối với những người này, nhưng cũng biết hiện tại hoàng thượng đang rất để ý xem xét nguyên nhân chuyện xảy ra ở Vĩnh Ninh cung, người trong tay của nàng ta muốn đi vào Vĩnh Ninh cung cũng không phải là chuyện đơn giản.
“Người đâu."
“Nương nương."
“Bên nữ nhân Hàn Ngọc Cầm kia có động tĩnh gì chưa?"
“Dạ Quý Phi bên kia rất yên tĩnh."
Trong Hoa vũ cung
“Chủ nhân, người của Hiền phi mới vừa rồi lại đi dò hỏi chuyện trong Hoa Vũ cung."
“Ừ, cứ để cho nhưng người đó tìm hiểu, chớ để ý. Đi chuẩn bị thuốc màu, Bổn cung muốn vẽ tranh." Hàn Ngọc Cầm mặt nở nụ cười nói.
“Chủ tử trông rất vui mừng?"
“Thế nào? Chẳng lẽ chỉ có lúc vui mừng bổn cung mới có thể vẽ tranh hay sao?"
“Dĩ nhiên là lúc nào chủ nhân cũng có thể vẽ tranh ạ, chỉ là nô tỳ cảm thấy hôm nay chủ nhân thật sự rất vui vẻ, nụ cười trên mặt trông cũng thật đẹp." Nhạc Phàm nghiêm túc nói với chủ nhân nhà mình.
“Cái con nha đầu này miệng thật là ngọt, Nhạc Tịnh cho nàng ta tiền thưởng." Hàn Ngọc Cầm cười nói, nàng ta tất nhiên là vui vẻ.
Bên trong Vĩnh Ninh cung Trương Vân Nguyệt bị chuyện trúng cổ trùng làm cho kính sợ khiến cho lòng nàng rất khẩn trương, nhưng cái vật cổ trùng này ở kiếp trước cũng chỉ là đồ trong truyền thuyết, thậm chí hành động này nhiều lúc còn bị xem là một loại mê tín nữa, nhưng ai mà biết được khi đổi lại là một thời không khác thì lại trở thành sự thật chứ, điều này làm cho Trương Vân Nguyệt thật sự có chút khó để có thể tiếp nhận được, nếu có ngươi nói đến chuyện nội công, nàng còn có thể tiếp nhận, vì sao ư? Vì nàng không cần lo phải tiếp xúc với nó!
Mặc dù bên cạnh có ám vệ gì đó, thế nhưng không phải dùng để bảo vệ nàng sao? Hơn nữa cái nội công gì đó, nếu có lúc người nào đó muốn dùng để đối phó với nàng thì nàng có thể ứng biến lại được, còn cái vật cổ trùng này nếu có người dùng đối phó nàng..., nàng căn bản không thể phòng ngừa hay ứng phó được, có khi nào không biết cái gì mà bị trúng một chiêu hay không?
“Nương nương, hiện tại người đã được đưa đi, ngài có muốn tìm cung nữ mới đưa tới không?" Lý Ma Ma tìm được Trương Vân Nguyệt thì hỏi. Chuyện lần này so với những chuyện hạ độc trước kia nghiêm trọng hơn nhiều.
Hạ độc gì đó thì họ còn có thể phòng bị, nhưng còn cổ trùng này, mấy thứ đó Lý Ma Ma một chút nghiên cứu cũng không có.
“Chuyện này, ma ma. Chúng ta cũng không biết cổ trùng này làm thế nào mà xâm nhập được vào trong cơ thể của ba người các nàng, vậy chúng ta có thể làm gì được đây? Nhất định phải tìm một người đối với cổ trùng có chút nghiên cứu, nếu không chỉ sợ chúng ta chỉ có thể bị động mà đánh trả thôi." Trương Vân Nguyệt cau mày, phải có một người chuyên nghiệp tới đây xử lý mới được, nếu không nàng hoài nghi trong hoàng cung này chắc chắn không còn có chỗ an toàn rồi.
“Hoàng thượng sẽ phải phái người tới." Lý Ma Ma cảm thấy Triệu Khải Hâm sẽ không để cho chuyện như vậy tiếp túc phát sinh, vốn dĩ nếu như chỉ là một chút tính toán nho nhỏ, rất có thể Triệu Khải Hâm sẽ giống như lúc Trương Vân Nguyệt chưa mang thai để cho nàng chính mình tự đi xử lý, nhưng Trương Vân Nguyệt đang mang thai do đó Triệu Khải Hâm sẽ không để cho những thứ đó đến gần nàng, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà trách phạt nữ nhân hậu cung.
Có lẽ Triệu Khải Hâm cũng nắm rất rõ ràng, nữ nhân hậu cung đều là những người như vậy, chỉ cần một ngày hắn vẫn còn không muốn đem tất cả nữ nhân hậu cung đều triệt tiêu hết, thì những chuyện tranh đấu này vẫn là không thể tránh khỏi, vậy thay vì nghĩ tới chuyện giết sạch này, không bằng Trương Vân Nguyệt khiến mình phải trưởng thành lên.
“Chỉ có thể đợi hoàng thượng phái người." Trương Vân Nguyệt bất đắc dĩ, nàng phát hiện ở trong hậu cung này thật sự là một chút khả năng nàng cũng không có.
Quả nhiên sau giữa trưa, Triệu Khải Hâm liền phái tới một cung nữ, vị cung nữ này rất là xinh đẹp. Trương Vân Nguyệt nhìn thấy vị cung nữ mới đến kia trong nháy mắt trong đầu chỉ nghĩ tới một từ yêu nữ, không phải là lời mắng người, nhưng mà nữ nhân này lại cực kỳ xinh đẹp rất mê hoặc lòng người, chỉ có từ yêu nữ này mới có thể một xứng với nàng ta.
“Trong khoản thời gian sắp tới nàng ta sẽ ở bên cạnh nàng." Triệu Khải Hâm chỉ vào cái cung nữ kia nói.
“Về sau Thuần chiêu nghi nương nương có thể gọi tại hạ là Yêu Yêu." Yêu Yêu cười nói với Trương Vân Nguyệt.
Trương Vân Nguyệt ngẩng đầu nhìn Triệu Khải Hâm một cái, “Nàng cứ gọi nàng ta như vậy đi, Lục Yêu là tên của nàng ta, về sau nàng ta chính là đại cung nữ bên cạnh nàng."
“Vậy bên Hoàng thượng phải làm thế nào?" Trương Vân Nguyệt đột nhiên nghĩ đến chuyện nếu người kia đem cổ dùng trên người của Triệu Khải Hâm thì làm thế nào?
“Ái phi không cần lo lắng, bên cạnh trẫm tất nhiên cũng đã có phòng bị." Triệu Khải Hâm cười nói, hành vi quan tâm của Trương Vân Nguyệt đối với mình bày tỏ rất hài lòng.
“Thuần chiêu nghi nương nương sự lo lắng của ngài rất dư thừa a, bên cạnh hoàng thượng tại sao không có người được chứ? Nếu thật bên cạnh hoàng thượng không có ai giải cổ, bản cô nương cũng sẽ không tới bên cạnh ngươi mà là sống ở bên cạnh hoàng thượng rồi." Lục Yêu rất là khinh thường nhìn Trương Vân Nguyệt, mắt có một chút ghen tỵ.
Trương Vân Nguyệt nhướng mày, để cho một người ghen tỵ với nàng đến bảo vệ nàng sao? Vậy thật sự có thể bảo vệ tốt cho mình sao? Sẽ không thừa dịp rồi lợi dụng chức vụ trực tiếp gây rắc rối cho nàng chứ?. Trong lòng Trương Vân Nguyệt rất hoài nghi!
“Hoàng thượng, thân thiếp thấy là Lục Yêu cô nương hình như cũng không muốn làm cung nữ hầu hạ bên người, có thể đổi lại được không? Coi như năng lực không mạnh bằng Lục Yêu cô nương cũng không sao." Trương Vân Nguyệt trực tiếp nói ngay trước mặt Lục Yêu, Triệu Khải Hâm cũng không phải đồ đần, tất nhiên cũng nhìn thấy nét mặt mới vừa rồi của Lục Yêu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...