Vốn dĩ tưởng cuộc sống sẽ diễn ra tốt đẹp thì tại hoạ ập đến ,chỉ còn một ngày nữa là Tần Dật công tác trở về .Bỗng đồng đội của Tần Dật trở về báo tin xấu cả đội bị ám sát trong khi đang truy bắt tội phạm ma túy.
Chỉ còn vài người sống sót nhưng cũng đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc .
Diệp Anh có linh cảm rất xấu như sắp sửa phải nghe tin sốc hơn,cô hốt hoảng nói :
" V...vậy còn Tần Dật thì sao "
" Thưa thiếu phu nhân...."
Anh ngập ngừng nói tiếp
" Thiếu soái .....thiếu soái ...,chúng tôi chỉ tìm thấy chiếc dây chuyền có hình ảnh của thiếu phu nhân tại bờ suối dính rất nhiều máu, và một thị thể mang quân phục không còn nguyên vẹn cách đó 20m ,mất đầu và một số bộ phận.
"
Cô không dám tin vào tai mình , phu nhân và lão gia chết lặng , bà bật khóc ,chân đứng không vững ngã vào người chồng.
Cô ôm lấy mẹ nước mắt giàn dụa , tim đập mạnh .
" Chúng tôi rất xin lỗi"
Không khí trong nhà sặc mùi tặng thương ,mọi người trong biệt thự biết tin dữ thì không khỏi đau lòng, hỏi thương một người vợ trẻ thì goá chồng , một bà mẹ,một ông bố mất đi đứa con duy nhất .Một ngôi nhà đầm ấm này chỉ còn không khí lạnh lẽo .Dường như họ không còn một tia hi vọng sống tiếp.
.......
Tại Tần Gia,tăng lễ được tổ chức phạm vi rộng,đâu đâu cũng toàn quân nhân , Châu Diệp Ôn cùng Châu Tịnh và mẹ ả ta đến thăm dự lễ tang, thực chất họ đến để cười nhạo Châu Diệp Anh.Trước mắt phu nhân và lão gia họ giả vờ đau buồn , đôi mắt hốc hác của phu nhân hiện rõ sự chán ghét sự giả tạo của đám người Châu gia này .
Hôm nay ,một ngày mưa tầm tã.
Đôi mắt Diệp Anh ngước lên nhìn bầu trời hiện ra sự tuyệt vọng , đau đớn .
Tuy cô bị ép gả cho anh, nhưng từ khi trao thân cho anh cô đã không thể nghĩ đến người đàn ông khác ,chỉ một lòng một dạ với người chồng này .Ngọn lửa tình yêu mới chớm nở trong lòng thiếu nữ lại bị ông trời dập tắt một cách tàn nhẫn ,cô chạm nhẹn vào chiếc quan tài như muốn liên kết với anh ,nhưng đã không thể , không thể nữa rồi ,cô sẽ không bảo giờ được gặp lại anh.
Mọi thứ đến với cô quá nhanh ,quá đột ngột khiến cô không kịp thích ứng.
Trong đầu cô hiện lên vô số hình ảnh của anh, tuy chỉ kết hôn trong thời gian ngắn nhưng trong tim cô đã chan chứa hình ảnh của anh, lúc anh ôm cô âu yếm , đọc sách cho cô nghe , dẫn cô ra vườn hoa ngắt cho cô bông hoa xinh đẹp nhất cài lên mát tóc mềm mại của cô, lắng nghe mọi tâm sự bé nhỏ của cô .Dẫn cô về nhà mẹ nuôi cùng nhau đi dạo ,ăn ngon .Anh nhẹ nhàng băng bó vết thương do gai hoa hồng đâm đồng thời băng bó vết thương tình thần cho cô.Cô không ngờ anh biết cô thích chó lại mua một chú chó Shiba cho cô nuôi .
Cô ôm nó trên tay ,chú chó biết chủ nhân buồn mà nhỏ giọng rít lên , dựa vào vai cô thầm an ủi .Cô ôm chặt chú chó nước mắt lăn dài trên gò má ,gương mặt tiều tụy thiếu sức sống.
Cô lau nước mắt quay lại tang lễ , đầu óc trống rỗng không thể làm được gì , Châu Tịnh Ôn thấy vậy thì cười thầm trong lòng ,ghé sát vào tai cô thì thầm :
"Haha , tôi tưởng chị sống tốt lắm cơ mà , vợ chồng mặn nồng lắm mà sao giờ thảm hại thế này "
Cô nổi giân nắm tóc ả giựt
" Con tiện nhân này "
" Aaa chị bỏ ra ..đau ..đau "
Cô buông tay rồi để ả ngã xuống sàn .Ả ta dùng ánh mắt căm hận nhìn cô ,cô vẫn dửng dưng như chưa có chuyện gì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...