Trong lúc mê man ,đầu óc quay cuống cô cảm giác người mình lơ lửng trên không trung, hoà vào cùng một giọng nói :
"Em yêu , chúng ta lên giường ngủ nhé "
Ý thức mơ hồ, cô cảm nhận dưới lưng là một thứ mềm mại.
Tần Dật đặt cô xuống giường, tay nhanh chóng cởi quân phục sột soạt , tắm xong ,trên người chỉ mặc chiếc quần thun xám dài , thân trên để trần , cơ bắp cuồn cuộn , thân hình rắn chắc ,gấp ba người cô vợ yêu của anh
Một bên giường lún xuống , cơ thể to lớn ôm lấy cô , hai màu da quá khác biệt, cô thì trắng bóc từ trên xuống dưới, còn anh nước đã ngăm đen khoẻ khoắn do dãi nắng dầm mưa trong quân đội , được Linh Lan cho biết vợ anh đang sốt , anh bối rối không biết làm sao chẳng lẽ phải nhịn sao.
Một tên cầm thú như Tần Dật cùng với mong muốn sớm có bảo bối làm sao nhịn được, anh vươn tay kéo mạnh Diệp Anh về bên mình , tay còn lại sờ xoạng sau lưng cô đủ kiểu khiến Diệp Anh giật mình ,cô mệt mỏi mở mắt thì cảm nhận váy ngủ đã trễ xuống thay vào đó là một bàn tay to lớn đầy gân cốt xoa bóp , miệng lưỡi anh không chịu để yên , cắn mút vai và cổ cô.
Diệp Anh sửng sốt , gương mặt hoang mang ,miệng lắp bắp vài chữ :
" A! a! anh về rồi sao? "
Miệng vừa nói vừa đẩy tay anh ra , anh nhíu mày cô vợ này biểu cảm như thế thật là hứng thú mà.
Lúc này ,dời khỏi bờ vai trắng nõn của cô Tần Dật mới chịu lên tiếng :
"Có mệt không?"
" Chỉ là hơi mệt thôi ạ "
" Bọn người Châu gia đã làm gì khiến em mệt sao? "
Cô nhỏ giọng :"Không có, chỉ là do váy cưới nặng quá thôi "
Tần Dật nhếch miệng cười nhẹ , chẳng qua anh phát hiện cô nói dối, anh biết rõ về cô mồn một.
Tay vẫn xoá bóp kịch liệt mặc cô đẩy mạnh , cô định lên tiếng thì bị miệng lưỡi anh ngấu nghiến hôn , nụ hôn này còn mạnh bạo hơn ở lễ đường, mang theo hơi rượu nồng nặc , cô chỉ phát ra được những âm thanh đứt quãng
" Ưm ! a ! um"
Anh rời môi cô , kéo dài sợi chỉ bạc , cô lập tức nói :
" Ch! chuyện này chúng ta có thể từ từ suy nghĩ được không ? "
Cô không dám nhìn thẳng mắt anh , đâu biết tậm trạng ai đó trở nên khó chịu , vừa nói vừa nhìn chằm chằm cô :
" Lần đầu sao ?"
Câu hỏi này khiến tim Diệp Anh ngừng một nhịp , sao thô thiển quá vậy ? Đây mà là thiếu soái cấm dục không một mối tình mà mẹ nuôi cô nói sao?Cô không ngừng suy nghĩ ,làm cho Tần Dật chờ đợi khó chịu vô cùng.
Anh không cho cô thêm thời gian , váy ngủ lần nữa bị kéo xuống một cách thô bạo, tay lại xoá bóp , nắn ngực cô đủ mọi hình dạng.
Diệp Anh đau đến phát khóc , cô nhỏ giọng cầu xin:
" Không muốn! Anh dừng lại đi mà.
.
Hức ! hức "
Những giọt nước mắt pha lê lăn dài trên hai gò má , gương mặt lúc này của cô gợi dục vô cùng , Tần Dật đáp xuống một nụ hôn ngấu nghiến.
Bên dưới ánh căng phồng ,trướng đến khó chịu, mắt nổi lên những tia máu đỏ.
" Em thấy đấy ,tôi cũng không còn trẻ , cũng nên có một đứa con"
" Nhưng em chưa thật sự sẵn sàng, xin anh ! hức"
Anh biết rằng cô vợ của anh từ bé đã bị bạo hành nên mới có cảm giác bất an , lo sợ đến vậy.
Anh dịu giọng trấn an cô:
" Ngoan nào bé con , anh sẽ thật nhẹ nhàng ,sinh con cho anh được không "
Đáp lại anh là một ánh mắt đỏ hoe lo sợ , cô kịch liệt phản đối ,lại nghĩ về việc bị nhà chồng trả về nơi đáng sợ đó nếu không thoả mãn anh , cô oà khóc
" Anh hứa với em đừng bao giờ đưa em về Châu gia được không , em rất sợ "
Anh bực bội thầm nghĩ chắc chắn phải làm cho bọn người Châu gia không ngóc đầu lên được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...