"Ừ đó, thế nào, bây giờ không còn cảm thấy người ta ngu xuẩn nữa chứ?" Lục Tiểu Dạ gật đầu nói.
"Nếu người ấy chỉ mới tiếp xúc được mấy ngày thì đích xác không phải ngu xuẩn mà là thiên tài, thiên tài trong thiên tài, nhưng tồn tại người như thế sao?" Liễu tiền bối cau mày, rất hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Lục Tiểu Dạ.
"Đương nhiên là tồn tại rồi, hơn nữa xa tận chân trời, gần ngay trước mắt." Lục Tiểu Dạ ngẩng đầu, hơi khinh thường sự nghi ngờ của Liễu tiền bối.
"Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt? Ngươi khẳng định không phải, phụ thân ngươi nói ngươi đã tiếp xúc với đúc kiếm từ nhỏ, là một kỳ tài, xem ra người ngươi nói chính là hắn." Liễu tiền bối nhìn về phía Bộ Tranh, đáp án này rất rõ ràng, cơ hồ chỉ thẳng vào Bộ Tranh.
"Ừm, chính là hắn." Lục Tiểu Dạ gật đầu nói.
"Ngươi xác định hắn mới học được vài ngày?" Liễu tiền bối cực kỳ nghi hoặc, vài ngày mà có thể đạt được thành tích như vậy?
"Đúng thế, chính là hai ba ngày, Tần Sương chỉ dẫn hắn đi tham quan sơ qua đúc kiếm phường của Tần gia, cũng không giảng dạy gì nhiều." Lục Tiểu Dạ nói, Tần Sương hẳn là không nói dối, với lại trước đó nàng cũng đã hỏi qua Bộ Tranh một vài thường thức nhưng hắn hoàn toàn không hiểu.
"Chỉ đứng một bên quan sát thôi sao?" Liễu tiền bối càng thêm hoài nghi, chuyện này càng khó tin hơn chuyện trước đó, nhưng nếu đã có tiền lệ của chuyện trước đó thì chuyện này cũng không khác biệt.
Dù sao cũng đều khiến người ta không thể tin nổi, khó tin ít hay khó tin nhiều thì cũng là khó tin.
"Đương nhiên không phải, có người dạy ta, giảng giải cho ta rất nhiều phương pháp đúc kiếm, ví dụ như thiên chuy bách luyện pháp phổ thông nhất, cũng có giảng qua mấy cái như nhu thủy pháp, âm dương pháp." Bộ Tranh lập tức lên tiếng.
"Mấy cái này không thể nhanh được, thực sự ngươi chỉ học trong mấy ngày sao?" Liễu tiền bối nhìn chằm chằm Bộ Tranh hỏi.
"Đúng vậy." Bộ Tranh gật gật đầu.
"Thực sự trước kia ngươi chưa từng tiếp xúc qua đúc kiếm thuật sao?" Liễu tiền bối hỏi.
"Chưa từng!" Bộ Tranh lắc đầu, trước kia nào có thời gian tiếp xúc cọ xát với đúc kiếm thuật.
"Thế ta hỏi ngươi, chỗ này trong bản vẽ, ngươi định đúc bằng phương pháp gì?" Đây là Liễu tiền bối đang khảo nghiệm Bộ Tranh, vô luận Bộ Tranh có đúng là chỉ mới tiếp xúc trong vài ngày hay không cũng không sao cả, quan trọng nhất là hắn có chân tài thực học hay không.
Chỉ cần là chân tài thực học, cho dù Bộ Tranh đã học đúc kiếm thuật lâu rồi cũng không thành vấn đề, lấy số tuổi của Bộ Tranh, có thể vẽ ra bản thiết kế đặc sắc như thế cũng đã khiến cho người ta rất kinh ngạc rồi.
"Chỗ này hả, dùng thủy văn pháp..." Bộ Tranh bắt đầu giải đáp câu hỏi của Liễu tiền bối, bản thiết kế của hắn hoàn toàn có thể thực hiện, cái chỗ đó được vẽ ra dựa trên thủ pháp đúc tạo này.
Rất nhanh, Liễu tiền bối lại thay đổi câu hỏi khác, mới đầu thì đều tương đối đơn giản, sau đó nhanh chóng gia tăng độ khó, tiếp đó càng khó...
Nhưng dường như Bộ Tranh đối đáp rất trôi chảy, kỳ thật đây cũng là lẽ dĩ nhiên, thiết kế ra bản vẽ binh khí này là do một mình hắn độc lập hoàn thành, cái hắn cần là một thanh binh khí có thể chế tạo ra chứ không phải là một thanh kiếm chỉ có trong ảo tưởng, cho nên mỗi một đặc điểm hắn vẽ ra đều căn cứ vào những thủ pháp đúc tạo hắn từng nhìn thấy qua.
Rất nhanh, hai người Liễu tiền bối và Lục Đức Thanh đều có chung một nhận định, đó là Bộ Tranh đích xác là một nhân tài, nếu cộng thêm chuyện hắn chỉ mới tiếp xúc với đúc kiếm thuật vài ngày thì quả thật là thiên tài trong thiên tài.
Hiện tại kế tiếp, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà Liễu tiền bối chỉ hỏi đến những chỗ chỉ có trong lý thuyết mà không thể tạo thành trong thực tế.
Mà khi nói tới đây, mọi người mới phát hiện suy nghĩ của mình hóa ra đã sai rồi, kể cả Lục Tiểu Dạ cũng giống như vậy, không phải bọn họ nghĩ sai chuyện Bộ Tranh là một thiên tài mà là chuyện đúc tạo binh khí trong bản vẽ của hắn. Vốn bọn họ cho rằng muốn đúc tạo ra loại binh khí đó cần dùng đến những thủ pháp cao siêu kia nhưng nguyên lai không phải vậy.
Bộ Tranh chỉ dùng những thủ pháp rất đơn giản, bởi vì hắn chỉ học được những thủ pháp này, nhưng cũng chính vì là đơn giản, cho nên đám người Lục Tiểu Dạ có phần xem nhẹ, chỉ chăm chăm cho rằng phải dùng đến thủ pháp cực kỳ cao cấp mới được, trong khi đó chỉ là thành công trên lý thuyết mà thôi.
Lấy ví dụ khi Bộ Tranh nói đến một bộ phận đi, nó chỉ cần dùng nhu thủy pháp cơ bản nhất, cộng thêm chút chiết hoa pháp, sau đó tiếp tục thêm một vài công đoạn nữa là có thể hoàn thành.
Bọn họ đều trở nên ngây dại, họ đều chưa từng nghĩ đến chuyện kết hợp các loại thủ pháp cơ bản với nhau để đạt tới một thủ pháp mới cao cấp hơn, như thế, những chỗ vốn cho rằng khó có thể thành công liền được giải quyết dễ dàng. Với lại những thủ pháp cao siêu trước đó mà bọn họ từng nghĩ đến vẫn chỉ tồn tại trên lý thuyết, chân chính bắt tay vào làm thì rất khó thực hiện, còn như theo phương pháp của Bộ Tranh, không khéo thành công thật cũng nói không chừng.
Cứ thế, bọn họ hoàn toàn mê mẩn, nhất là Liễu tiền bối, ông ta phát hiện ra mấy chục năm học tập của mình công toi rồi, sau khi học xong những thủ pháp đúc kiếm cấp cao, ông ta đã có chút quên đi những thủ pháp cơ sở kia, không nghĩ tới chính là những thủ pháp cơ sở này lại hoàn toàn có thể giải quyết các vấn đề mà bấy lâu nay ông ta vẫn còn đang tâm tư.
Đây, đây con mẹ nó thật sự là thái điểu mới học vài ngày sao? Liễu tiền bối mắng thầm trong lòng.
Mặc dù có chút không tin tưởng nhưng trong thâm tâm mọi người đều cảm thấy đây có vẻ không giả, bởi vì từ nãy đến giờ Bộ Tranh chưa hề nói đến thủ pháp cao cấp nào cả, đó toàn là các thủ pháp cơ bản mà đúc kiếm phường bình thường cũng có thể thực hiện, đúc kiếm phường của Tần gia cũng có thể chế tạo ra, chỉ cần có người hiểu được diệu dụng của bản thiết kế này.
Hiện tại Lục Đức Thanh cảm thấy may mắn nhất ở điểm này, Bộ Tranh cũng không đi nhờ người của Tần gia chế tạo mà đến tìm đúc kiếm phường của mình, cũng nhờ Liễu tiền bối nổi hứng khảo nghiệm mới phát hiện ra tiểu tử này quả nhiên là kỳ tài đúc kiếm, nếu như đặt Tiểu Dạ bên cạnh để so sánh thì quả thật không là cái gì sất.
Còn có cái bản vẽ này, giá trị của nó thật sự rất cao, nếu như mình có thể dùng những thủ pháp kia chế tạo ra binh khí như thế, vậy đúc kiếm phường của mình phát tài rồi.
Vào lúc này, Liễu tiền bối nhìn Bộ Tranh đến hai mắt tỏa sáng...
"Tiểu tử tốt, giỏi lắm giỏi lắm, ngươi tên gì?" Liễu tiền bối nhìn Bộ Tranh hỏi.
"Ta tên Bộ Tranh." Bộ Tranh trả lời.
"Ngươi có sư phụ không?" Liễu tiền bối hỏi.
"Không!" Bộ Tranh lắc lắc đầu nói, đích xác đến hiện tại hắn chưa hề có sư phụ, vô luận là võ học, luyện khí, luyện đan đều không có sư phụ, mặc dù có người chỉ dạy, nhưng vẫn không thể xem như sư phụ.
"Vậy không bằng bái ta làm thầy đi." Liễu tiền bối cười hỏi.
Kháo, đi đâu tìm được thiên tài như vậy a, lão tử gặp phải há không thu ngay lập tức, huống chi đối phương còn chưa có sư phụ.
"Không cần!" Bộ Tranh lắc đầu.
"Không cần? Có lẽ ngươi không biết ta là ai, ta là người của Đỉnh Thiên thần giáo, ngươi có thể không biết Đỉnh Thiên thần giáo, bởi vì Thần Kiếm vương triều các ngươi chẳng qua là cấp huyền thất phẩm mà thôi, Đỉnh Thiên thần giáo chúng ta là cấp huyền nhị phẩm, hơn xa thất phẩm các ngươi, nếu không phải cơ duyên xảo hợp, ta cũng sẽ không xuất hiện ở đây." Liễu tiền bối nói.
Thông thường mà nói, cấp huyền thất phẩm không có khả năng tiếp xúc với cấp huyền nhị phẩm, từ cấp huyền thất phẩm trở lên, cách biệt thực lực của mỗi một phẩm càng lúc càng lớn, khác biệt giữa cấp huyền nhị phẩm và tam phẩm có thể tương đương với cách biệt giữa cấp huyền thất phẩm và cấp huyền tam phẩm, mà chênh lệch giữa cấp huyền thất phẩm và tam phẩm cũng không phải chỉ là kém bốn phẩm trong khái niệm.
Nếu như chênh lệch giữa cấp huyền thất phẩm và lục phẩm là một thì với tam phẩm chính là mười** (A Vi: text thiếu nên ta chém đại, không biết bao nhiêu đâu, cứ mường tượng là rất nhiều đi vậy), thế lực càng lên cao thì độ khó khăn của việc vượt cấp càng cao.
Trước đây Bộ Tranh có thể trực tiếp từ cấp hoàng nhảy vèo vào cấp huyền thất phẩm chẳng qua là do sự phân chia phẩm chất bên dưới tương đối dễ dàng mà thôi, nếu như hắn tiếp tục leo lên cao hơn thì chỉ có thể leo từng phẩm cấp một, thậm chí có đôi khi phải nhờ vào một thế lực đồng phẩm cấp khác làm điểm trung chuyển.
Bởi vì sự khác biệt của phẩm cấp càng lúc càng lớn, cho nên sự khác biệt giữa một phẩm cấp càng trở nên rõ ràng, đương nhiên không nói đến cấp hoàng cũng như cấp huyền bát phẩm trở xuống bởi vì khác biệt một phẩm cấp giữa các thế lực này không lớn, bát phẩm và cửu phẩm cơ bản không xê xích gì nhiều, nhưng mà từ thất phẩm trở đi thì sự khác biệt này sẽ xuất hiện.
Sau này tới một mức độ nào đó, một thế lực cấp cao có thể dễ dàng tiêu diệt một thế lực chỉ kém hơn một phẩm cấp.
Khi đó, chênh lệch giữa một phẩm sẽ giống như chênh lệch giữa cấp hoàng và cấp huyền, không thể vượt qua được.
Có thể thấy bối cảnh của Liễu tiền bối này cường đại cỡ nào, mà bây giờ ông ta nhìn trúng Bộ Tranh, đây là một kỳ ngộ của Bộ Tranh, có thể khiến Bộ Tranh thăng liền ba cấp, không, là thăng hơn mười mấy cấp ấy chứ.
Điều này làm cho Lục Đức Thanh ở bên cạnh rất hâm mộ, vì sao không phải là Lục Tiểu Dạ mà lại là hắn chứ?
"Không, ta không muốn." Bộ Tranh lắc đầu cự tuyệt.
"Đúng thế, chuyện tốt như vậy, ai...hả, ngươi nói cái gì, không muốn?" Khi Lục Đức Thanh đang chuẩn bị chúc mừng thì đột nhiên phát hiện lời nói của Bộ Tranh không giống như suy nghĩ của mình.
Suy nghĩ của hắn chính là Bộ Tranh sẽ lập tức quỳ xuống bái lạy, cầu Liễu tiền bối gì đó.
Đây là do mình nghe lầm sao? Không có khả năng, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Liễu tiền bối thì đây là sự thật, không ngờ tiểu tử này lại cự tuyệt.
Là lạt mềm buộc chặt sao? Cũng không có khả năng, cơ hội dâng đến tận mồm như vậy, ngốc tử mới đi lạt mềm buộc chặt, đây căn bản là cầu còn không được, còn lạt mềm buộc chặt cái rắm.
Vậy tại sao tiểu tử này lại cự tuyệt nhỉ?
"Vì sao?" Liễu tiền bối nhìn Bộ Tranh hỏi.
"Ở đây ta còn có công chuyện, qua một thời gian nữa ta còn phải đi Thất Tinh quốc giải quyết một chuyện." Bộ Tranh nói.
"Thất Tinh quốc?" Đám người Lục Đức Thanh nghi ngờ nói.
"Ừ, Thất Tinh quốc, chắc các người không biết đâu, bởi vì nó ngay cả thế lực cấp hoàng cũng không đến, chỉ là một tiểu thế lực bất nhập lưu." Bộ Tranh nói.
"Nếu là thế lực bất nhập lưu, vậy ngươi đi làm gì?" Liễu tiền bối hỏi.
"Đi giải quyết một chuyện, tìm một môn phái tính sổ." Bộ Tranh lắc lắc đầu nói.
"Một môn phái của thế lực bất nhập lưu, tùy tiện tìm người nào đó cũng có thể tiêu diệt, nói đi, ta sẽ giúp ngươi giải quyết." Liễu tiền bối nói.
"Không, có một số chuyện ta muốn tự mình giải quyết." Bộ Tranh lắc đầu nói.
Bộ Tranh cũng chưa có ý định tiếp tục tiến về phía trước mà còn muốn quay đầu về, với lại hiện giờ, Thần Kiếm vương triều cũng thích hợp cho bản thân tu luyện, không cần phải đi nơi khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...