Độc Bộ Thiên Hạ

Tinh Đế có tư chất đệ nhất thiên hạ… Rất nhiều người đều nói như vậy, thậm chí đều là những cường giả như Yêu chủ hay Khoa Phụ Cảnh Văn, điều này khiến Diệp Húc càng thêm tò mò.

Có thể làm cho các thánh chủ đó tự thẹn không bằng, Tinh Đế tất có điểm đặc biệt.

Phượng Yên Nhu cũng vô cùng hiếu kỳ, nàng bèn hỏi Thánh chủ tộc Khoa Phụ: "Cảnh Văn bá phụ ơi, không phải nói thân thể ngũ hành là thể chất mạnh nhất sao? Tinh Đế tư chất đệ nhất thiên hạ, hay là ông ta có được không chỉ một loại thân thể ngũ hành?"

Diệp Húc liên tục gật đầu, theo hắn biết thì hiện nay, tư chất tốt nhất chính là thân thể ngũ hành, trên thực tế thì thân thể ngũ hành cũng không phân cao thấp, có cao thấp chỉ là do cố gắng nỗ lực của cá nhân mà thôi.

Hắn gặp qua không ít thân thể ngũ hành, tỷ như Kiều Kiều chính là thân thể Thủy Đức Cộng Công, Hầu Nhân Vực chính là thân thể Tái Đức Hậu Thổ, Đông Hoàng Mục là Hỏa Đức Chúc Dung, thậm chí là tên Úc Khánh Sơn đã chết trong tay hắn kia cũng là thân thể Mộc Đức Cú Mang.

Những người này tu vi có cao có thấp, nhưng tư chất đều là cao, đều là quần hùng có một không hai!

Tinh Đế có thể được người gọi là tư chất mạnh nhất, ngay cả thân thể ngũ hành đều bị y vượt qua, khiến cho Diệp Húc không thể không thấy kinh ngạc.

Khoa Phụ Cảnh Văn liếc Phượng Yên Nhu một cái, cười ha ha nói: "Cháu gái ngoan, cái gọi thân thể ngũ hành chỉ là thể chất của nhân tộc, thân thể ngũ hành mạnh nhất cũng chính là mạnh nhất trong phàm nhân thôi. Thế gian này những thể chất khác cũng không ít, trong đó nhiều thể chất cũng không hề kém nhân tộc, thậm chí ở trong nhân tộc cũng có thể chất không hề yếu hơn thân thể ngũ hành."

Lão giơ tay ra, chỉ thấy Phù Tang thần thụ càng lúc càng nhỏ rồi rơi vào trong tay lão, tộc nhân Khoa Phụ trên thần thụ cũng bị cấm bảo thần kỳ này thu nhỏ hình thể, vẫn sinh hoạt trên gốc thần thụ cực lớn này.

Khoa Phụ Cảnh Văn rất đắc ý, cười nói: "Tỷ như tộc Khoa Phụ ta trời sinh dũng mãnh, huyết mạch truyền lưu, vừa ra đời đã có thần lực kinh người, tư chất vô song, đây cũng là một loại thể chất vô song."

Phượng Yên Nhu le lưỡi, quả thật tộc Khoa Phụ vừa sinh ra đã có thần lực kinh người, nhưng nếu nói đó là tư chất vô song thì chính là Cảnh Văn thánh chủ đang khoác lác.


Già La Minh Tôn ồm ồm nói: "Đúng vậy. Thân thể ngũ hành chi phân chia với nhân tộc. Thí dụ như thể chất của tứ đại hoàng tộc Ma tộc ta đây, vừa sinh ra là đã có cửu đại luân hải, không hề thua kém thân thể ngũ hành chút nào, nếu không thì sao Ma Hoàng có thể trở thành Vu Hoàng?"

Diệp Húc nghe vậy không nhịn được gật đầu liên tục.

Yêu tộc cũng không có cái gọi là thân thể ngũ hành, nhưng lại có rất nhiều cao thủ, trong lịch sử cũng xuất hiện không ít Vu Hoàng. Thậm chí Thanh Đế khi sinh ra từ trong Hồng Mông khí đã có thần minh, tư chất ông lại có một không hai trong thiên hạ, thân thể ngũ hành dù có thúc ngựa đuổi theo cũng không bằng.

Trước đây hắn cứ cho rằng thân thể ngũ hành là mạnh nhất, chỉ là nhận thức chủ quan trước đây. Thế gian này chỉ có loài người mới đạt được thiên đạo truyền thừa, cho nên mới có phương thức phân chia thân thể ngũ hành kia. Nhưng với chủng tộc khác thì thân thể ngũ hành không được cho là mạnh nhất.

"Chẳng lẽ Tinh Đế cũng không phải là nhân loại?" Diệp Húc đột nhiên nghĩ tới chỗ mấu chốt này, nghi ngờ hỏi.

"Điều này ta cũng không biết." Khoa Phụ Cảnh Văn gãi mớ tóc rối bời, lắc đầu nói.

Yêu chủ mỉm cười: "Tinh Đế đương nhiên là nhân loại, nhưng thể chất y cực kỳ đặc thù, chính là Nhân Hà Trụ Quang thể, là thần thể trong truyền thuyết. Nghe nói khi Tinh Đế sinh ra, trời giáng trụ quang đua nhau nhập thể, ngưng tụ trong cơ thể y một tòa Trụ Quang đại trận thiên nhiên, chưởng khống thời gian, thậm chí y chỉ cần dùng ý nghĩ là có thể làm cho người ta già đi. Đây là thần thể trời sinh nên còn hơn cả thân thể ngũ hành! Loại thể chất này nhất định có thành tựu lớn, huyết mạch thần linh không phải là kém. Tinh Đế có được Ngân Hà Trụ Quang thể nên mới được công nhận là có tư chất đệ nhất thế giới Vu Hoang này, đánh nhau với y quả thật là một loại tra tấn, nếu không cũng chẳng biết sẽ chết thế nào!"

"Thần thể trời sinh sao?"

Diệp Húc ngẩn ra, lại càng thêm khâm phục Ứng Tông Đạo. Tinh Đế là thần thể trời sinh mà Ứng Tông Đạo còn có thể sánh vai với nhân vật bậc này, bất luận là tu vi hay thực lực đều chưa từng bị Tinh Đế bỏ xa!

Tư chất của Ứng Tông Đạo mà so với Tinh Đế thì chắc chắn thúc ngựa không kịp, thậm chí còn kém xa thân thể ngũ hành. Tư chất hắn ở trong các Thánh chủ chỉ có thể coi là nhân vật bậc trung, nhưng lấy được thành tựu hiện giờ khiến cho người ta không thể không bội phục.


Yêu chủ buồn bã nói: "Nghe nói Hiên Viên Như Nguyệt tiểu cô nương Hiên Viên gia kia khi sinh ra đôi mắt không thể nào mở được, vô tri vô giác. Sau bị Kỳ huynh vén mắt, lập tức thần quang chiếu rọi hư không u minh, thấu triệt đại địa, nhìn cả thế giới khác, đó chắc cũng là một loại thần thể. Đáng tiếc là đôi mắt kia mở ra quá sớm, khiến cho thần thể không thể dựng dục thành thục."

Diệp Húc từng giao hữu với Hiên Viên Như Nguyệt, cô nhóc bướng bỉnh này thích gây rắc rối khắp nơi, còn từng cùng Diệp Húc và Phượng Yên Nhu xông vào Ân Khư. Diệp Húc còn dựa vào thần nhãn của cô bé để xem phá cấm chế, sau lại mời Phượng Yên Nhu phá cấm. Chẳng qua hắn không ngờ rằng Hiên Viên Như Nguyệt cũng là một loại thần thể.

Chuyện tới bây giờ, hắn cũng đã hiểu được vì sao thần thể lại ở trên thân thể ngũ hành. Thân thể ngũ hành chủ yếu là nguyên thần, nguyên thần bọn họ chính là mảnh vỡ tinh hồn cùng nguyên thần của năm vị Thiên Đế thời thượng cổ. Vu sĩ tu luyện tới Tam Tương cảnh, công hiệu của nguyên thần sẽ bị thiên địa pháp tướng thay thế, biến thành trung tâm của thiên địa pháp tướng.

Uy năng mà thiên địa pháp tướng chất chứa gấp nguyên thần trăm ngàn lần, cho nên thân thể ngũ hành tuy mạnh nhưng không mạnh đến mức làm cho người ta khó có thể kháng cự.

Nhưng thần thể trời sinh đã dị thường khủng bố, người như thế vừa ra đời đã có được thần thông kinh thiên động địa, tu vi tăng trưởng thì thần thông cũng tăng lên, tốc độ tu luyện không hề thua kém thân thể ngũ hành!

"Ta còn nghe nói Hiên Viên Vô Khuyết hình như cũng là một loại thần thể, chỉ không biết đó là loại thần thể nào."

Yêu chủ nói với vẻ hâm mộ: "Hiên Viên thế gia là huyết mạch của Thiên Đế, thế hệ này lại sinh ra hai thần thể, làm cho người ta không thể không hâm mộ. Chẳng qua, điều khiến ta tò mò là ngươi là thần thể gì?" Tại

Ánh mắt hắn sáng ngời nhìn thẳng Diệp Húc, cười nói: "Tu vi của ngươi đột nhiên tăng vọt chỉ trong một thời gian ngắn, từ một tên tiểu bối vô danh không chút tiếng tăm biến thành cường giả có thể tranh cao thấp cùng Nhân Hoàng bây giờ, chen chân vào trong rừng cao thủ thiên hạ, nếu là thể chất bình thường thì sao có thể có được thành tựu này?"

Diệp Húc chớp chớp mắt, thành thật nói: "Thể chất của ta chỉ tốt hơn vu sĩ bình thường một chút, tạm coi là thiên tài, nhưng so với những thiên tài tuyệt đỉnh kia thì chỉ là một nhân loại bình thường mà thôi."


Yêu chủ lắc lắc đầu, thở dài nói: "Ta vốn định để ngươi sinh cho ta một đứa cháu ngoại có thể chất đặc thù, giờ xem ra hy vọng xa vời rồi."

Phượng Yên Nhu đỏ bừng hết cả mặt lên, thẹn thùng không thôi. Diệp Húc cũng hơi ngượng ngùng.

"Yêu chủ, đem con gái của ngài đến tộc Khoa Phụ ta đi, đảm bảo có thể sinh cho ngài một thằng cháu có thể chất của Khoa Phụ."

Khoa Phụ Cảnh Văn cười ha ha, thanh âm vang dội: "Sinh cho ngài một đám cháu trai có thể chất Khoa Phụ cũng đều được hết!"

Tốc độ bọn họ cực nhanh, một bước là đi được cả ngàn dặm, rất nhanh liền đi ra ngoài thế giới Vu Hoang, hướng đến Chu Thiên Tinh Cung. Diệp Húc nháy nháy mắt với Phượng Yên Nhu rồi lập tức tế ngọc lâu của mình lên treo ở trên đỉnh đầu Già La Minh Tôn, sau đó hắn lại nắm lấy bàn tay Phượng Yên Nhu rồi cất bước đi vào trong ngọc lâu.

"Sư huynh, làm vậy không tốt đâu. Cha muội còn đang ở ngoài, hơn nữa…"

Phượng Yên Nhu định giãy tay hắn ra nhưng không được, cũng không giãy giụa nữa. Nàng cúi đầu xuống, sắc mặt ửng đỏ, thấp giọng nói: "Hơn nữa chúng ta chỉ mới đính hôn, còn chưa thành thân xuất giả, giờ sinh thần thể có phải…"

Nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng kia, nhẹ giọng nói: "Có phải quá sớm hay không…"

Diệp Húc lảo đảo một cái, chợt nhớ tới chuyện hoang đường trong Thang Hoàng lăng kia, trong lòng không khỏi dâng lên tâm tư. Hắn vội vứt bỏ cảm xúc khác thường, cười nói: "Sư muội à, ta để muội vào là muốn cho muội xem thứ tốt. Muội nhìn này!"

Phượng Yên Nhu nhìn theo hướng tay hắn chỉ thì thấy tiên linh khí mù mịt, mây mù lượn lờ trông như tiên cảnh. Trong tiên cảnh, một gốc ngọc thụ mọc thẳng hướng trời cao, nhìn không thấy tán cây.

"Lần trước ở trong Thang Hoàng lăng, sư muội lấy được một ít tiên linh khí, chắc đã dùng hết rồi nhỉ?"

Diệp Húc đánh giá Phượng Yên Nhu thì thấy tu vi nàng đã gần thân thể bất diệt, hiển nhiên là dùng tiên linh khí tu luyện nên tu vi tiến cảnh của nàng nhanh thần tốc, không hề chậm hơn mình.


Hắn cười nói: "Tiên linh khí này của ta tuy không nhiều lắm, nhưng luôn có tiên linh khí tuôn tới, cũng đủ cho muội tu luyện."

Lúc này đây thì Phượng Yên Nhu mới biết là mình hiểu lầm, sắc mặt càng thêm đỏ.

Diệp Húc cười như không cười nói: "Sư muội, vừa rồi muội bảo không tốt, rốt cuộc là loại không tốt nào vậy? Là như thế này sao…"

Hắn lấn lên trước rồi ôm lấy eo Phượng Yên Nhu khiến nàng cả kinh, vội vàng nói: "Sư huynh… ưm… đừng sờ, thân thể muội mềm nhũn ra rồi, sắp không đứng nổi nữa…"

Sau một lúc lâu Diệp Húc mới lưu luyến thu hồi hai tay. Hiện giờ Yêu chủ đang ở bên ngoài, hắn cũng không dám làm xằng làm bậy ở trước mặt cha vợ, cười nói: "Sư muội, muội có thể tu luyện ở đây bất cứ lúc nào, chuyện bên ngoài đã có ta xử lý."

Hai người chơi đùa một trận rồi mới thôi, nhưng vẫn không hề vượt qua ranh giới cuối cùng.

Diệp Húc tế Di La Thiên Địa Tháp lên, lấy ra Đại Chu Thiên Tinh Đấu đại trận của Đặng Lâm và Ngân Hà Trụ Quang đại trận của Đinh Dần rồi dung nhập chúng vào trong Di La Thiên Địa Tháp.

Hắn khẽ động tâm niệm, từng đạo Ngũ Hành kim khí bay tới từ sâu trong ngọc lâu, tuôn vào trong bảo tháp. Đám Ngũ Hành kim khí đó chính là hắn đoạt được ở trong Thang Hoàng lăng, lúc ấy hắn cùng với Phượng Yên Nhu càn quét hơn một nửa ngôi sao do Ngũ Hành kim khí hóa thành, mỗi người đều thu được nhiều đến mức đủ để luyện chế một món cấm bảo!

Diệp Húc vẫn giữ đám Ngũ Hành kim khí đó mà không sử dụng, để luyện chế Di La Thiên Địa Tháp của mình. Lúc này kim khí liên tục nhập vào trong tháp, lại thêm hai tòa đại trận cơ cấu thế giới bảo tháp, lập tức tòa bảo tháp này bắt đầu ù ù sinh trưởng, từ mười một tầng tăng lên tới mười bốn tầng mới ngừng.

Uy năng tòa bảo tháp này đã tăng lên gấp mấy trăm lần chỉ trong thời gian ngắn, khiến cảm ứng giữa hắn với chứng đạo chi bảo của Nguyên Thủy Thiên Vương kia càng thêm mạnh. Tuy nhiên Diệp Húc vẫn thấy hơi thất vọng, uy năng Di La Thiên Địa Tháp tuy mạnh nhưng so với ngọc lâu thì vẫn kém cỏi hơn rất nhiều.

"Xem ra chỉ có cướp thêm vài tòa Chu Thiên trận đồ cùng Trụ Quang đại trận, tốt nhất là lấy được hai bộ cấm bảo của Chu Thiên Tinh Cung kia thì uy năng Di La Thiên Địa Tháp sẽ vượt được ngọc lâu!"

Hắn thầm nghĩ: "Nhưng với thực lực hiện giờ thì ta chỉ có thể triệu tập được ảo ảnh của món Thiên Đế chứng đạo chi bảo đó!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui