Tuy luyện hóa tiên quang sẽ khiến cho một phần năng lượng mất đi, nhưng gần trăm đạo tiên quang chất chứa năng lượng nhiều cỡ nào, luyện hóa hết chúng thì chỉ trong chớp mắt sẽ điền đầy số năng lượng mà Diệp Húc cần để tăng lên Tam Bất Diệt cảnh, còn số tu vi vô biên còn lại thì được Diệp Húc dùng chân linh bất diệt dẫn dắt vào trong tòa ngọc lâu ba tầng do thần niệm tạo thành kia!
Chân linh bất diệt tập trung năng lượng trong nháy mắt liền tràn đầy không gian khổng lồ trong ngọc lâu ba tầng kia!
Luồng năng lượng này đủ để cho Diệp Húc bị hủy diệt thân thể trăm lần vẫn có thể tái sinh, hơn nữa lần nào tái sinh cũng đều ở trạng thái toàn thịnh.
"Tốt! Giờ khiếm khuyết mà ta còn chỉ là cấm pháp Tam Bất Diệt cảnh, không tu thành thân thể bất tử, cho dù chân linh bất diệt có chứa được nhiều năng lượng đi chăng nữa thì cũng không có chút tác dụng nào."
Tu thành chân linh bất diệt mới chỉ là bước đầu tiên đi vào Tam Bất Diệt cảnh, sau đó còn cần phải tu luyện cấm pháp Tam Bất Diệt cảnh thì mới tu thành tam bất diệt chân chính, chỉ có chân linh bất diệt lại chưa đạt tới tu vi cảnh giới thì cũng là vô dụng.
"Tu luyện Tam Bất Diệt cảnh không thể quá vội vàng. Lúc này ta còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ ra cấm pháp của thập đại ma điện, Bàn Vương Khai Thiên Kinh còn viên mãn, nếu cứ cố tu luyện thì lại tăng thêm những khiếm khuyết khác…"
Diệp Húc lấy Càn Khôn đỉnh ra, bên trong đó còn có một đoàn máu Vu Tổ cùng với ý chí bất tử Hải Đông Thanh của Đại Kim Quốc. Hai thứ đặc thù này là phiền toái mà lúc trước hắn không thể giải quyết được, nên hắn đem trấn áp chúng trong đỉnh.
Lúc này thực lực Diệp Húc tăng lớn, tu vi tăng cao, trở thành kẻ có thể chống lại được Nhân Hoàng Thánh chủ, đối phó với hai thứ sinh mạng kỳ lạ này cũng không khó khăn.
"Ý chí bất tử vỡ nát là có thể trùng sinh, có hiệu quả như Tam Bất Diệt cảnh, nhưng bản chất thì lại dũng mãnh hơn rất nhiều. Loại sinh linh kỳ lạ này gần như có thể trường sinh bất tử, tỷ như Phách Hạ lão tổ kia, đã sống từ thời thượng cổ hoàng triều Đại Thương kia đến tận ngày nay, ngay cả Nghệ Hoàng cũng không thể lộng chết lão…"
Diệp Húc rất muốn nghiên cứu ra sự ảo diệu của ý chí bất tử trường sinh kia, nếu có thể ứng dụng nó lên người vu sĩ thì chẳng phải có nghĩa là vu sĩ cũng có thể trường sinh bất lão, trở thành những người như tiên nhân viễn cổ sao?
Hắn lôi con Hải Đông Thanh bị trấn áp trong đỉnh kia ra, khẽ động tâm niệm, trong chớp mắt liền đem ý niệm lan tràn ra toàn thân Hải Đông Thanh. Sau một lúc lâu, hắn đã nắm giữ hết sự ảo diệu của sự bất tử mà con ý chí bất tử này có, không khỏi nhíu nhíu mày.
Hắn tra xét thì phát hiện thân thể và pháp lực của Hải Đông Thanh hoàn toàn khác với vu sĩ đại vu, tạo nên con ý chí bất tử này chính là linh khí thuần túy cùng với vô số chấp niệm phức tạp. Số lượng những chấp niệm đó cực kỳ khổng lồ, đến từ những chấp niệm điên cuồng của hàng tỉ phàm nhân, vu sĩ, đại vu xây dựng nên thân thể Hải Đông Thanh.
Đây là chấp niệm hình thành từ tín ngưỡng cuồng nhiệt của con dân với chính quốc gia của mình, tạo nên ý chí bất tử của đế quốc.
Những chấp niệm tín ngưỡng đó chỉ một cái riêng lẻ thì không hề hùng mạnh, mà thậm chí là cực kỳ mỏng manh, nhưng hàng tỉ con dân đế quốc, thậm chí là tín ngưỡng của vạn năm, trăm ngàn năm cùng tập kết lại một chỗ thì lại khủng bố, gần như không thể hủy diệt được!
Đây là nguyên do giải thích tại sao ý chí bất tử lại có thể bất tử!
Nhưng Diệp Húc dù có hiểu hết biết hết về mấy thứ này thì chúng cũng không hề có tác dụng gì với mình.
Đầu tiên là thân thể của vu sĩ, đại vu cũng không phải do tín ngưỡng chấp niệm tạo thành, tiếp theo là ý chí bất tử không có thân thể chân chính, cùng lắm thì chỉ có thể luyện thành thân thể sau này. Bạn đang đọc tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Còn có, pháp lực của ý chí bất tử chính là linh khí mà không phải tu vi chân chính, chỉ là dùng linh khí tẩm bổ rồi sinh ra pháp lực, cùng là pháp lực, vu sĩ có thể phát huy ra mười phần mà ý chí bất tử thì chỉ phát huy được bảy tám phần.
Ba điểm này khiến cho vu sĩ không thể tu luyện giống như ý chí bất tử, không thể đạt được bất tử, trường sinh bất lão như ý chí đó.
"Có lẽ ta có thể sáng tạo ra một loại tâm pháp có khả năng hấp thu tín ngưỡng cuồng nhiệt của người khác…"
Trong lòng Diệp Húc đột nhiên hiện ra một ý tưởng, nếu một môn tâm pháp có thể hấp thu được tín ngưỡng cuồng nhiệt của người khác, tuy rằng thân thể vẫn già đi, thậm chí là chết, nhưng hồn phách và nguyên thần của hắn sẽ có thể trường sinh bất tử như ý chí bất tử!
Hắn lập tức hào hứng bắt đầu suy diễn môn tâm pháp đó. Qua hồi lâu, Diệp Húc cuối cùng cũng đã luận ra được cơ cấu đại khái cho môn tâm pháp này, theo lý luận thì tu luyện môn tâm pháp này có thể hấp thu tín ngưỡng của người khác thay thế cho nguyên thần của mình, cuối cùng nguyên thần sẽ bị tín ngưỡng đồng hóa, biến thành bất tử.
"Môn tâm pháp này xem ra vô dụng với ta, không có thân thể, cho dù có bất tử thì còn chút lạc thú nào nữa? Hơn nữa, muốn tụ tập tín ngưỡng thì cần phải truyền đạo, cần thành lập đế quốc hoặc là tuyên truyền giáo lý, khiến người khác tín ngưỡng mình. Cứ cho là thống nhất được thế giới Vu Hoang thì cũng cần mấy chục nghìn năm mới có thể tập trung đủ tín ngưỡng để trở thành người như Phách Hạ lão tổ. Khổ tu mấy vạn năm cùng một đống phiền toái lớn mới có thể đạt tới bảy tám phần tiêu chuẩn của Vu Hoàng, lại không có thân thể thì thật quá bất thường…"
Diệp Húc khẽ động ý niệm đem đám tâm pháp này hóa thành văn tự, đưa vào trong một hòn đá cổ trong Thạch Cổ thư viện của Hoàng Tuyền Ma Tông, tùy tay định xuống một cái giá một linh mạch bậc một rồi không để ở trong lòng nữa.
Hắn không ngờ là môn tâm pháp mà hắn vô ý có được đây lại có kẻ vô tình tìm thấy, khai sáng ra một loại thánh địa vu đạo khác, thậm chí còn dựa vào môn tâm pháp này mà tu thành Vu Hoàng!
"Lúc trước ta không thể luyện hóa máu Vu Tổ, nhưng giờ thực lực ta tăng vọt, luyện hóa nó cũng không phải là việc khó!"
Diệp Húc chớp động ánh mắt, giơ tay khẽ rung lên một cái, Kiến Mộc thần trượng lập tức tỏa ra một đạo hà quang màu xanh quét vào trong Càn Khôn đỉnh, đảo qua đoàn máu Vu Tổ kia, dễ dàng liền luyện hóa sạch sẽ, chưa từng phân đến linh tính của máu Vu Tổ.
Đoàn máu Vu Tổ này từ từ dâng lên từ trong Càn Khôn đỉnh, giống như hổ phách màu vàng rực rỡ, năng lượng hùng mạnh bên trong đủ để so với Nhân Hoàng.
Đoàn huyết mạch này được hắn luyện hóa xong chỉ còn lại tầm một nắm tay, ma tính bên trong đã không còn, chỉ để lại năng lượng thuần túy!
"Một đoàn huyết mạch của Vu Tổ đã hùng mạnh có thể sánh với Nhân Hoàng như thế, vậy chân thân của Vu Tổ thì sẽ hùng mạnh đến bậc nào?"
Diệp Húc thất thần một lúc, nếu hắn hấp thu máu Vu Tổ thì có thể tăng tu vi lên rất nhiều, tư chất cũng sẽ tăng thêm, đạt tới một độ cao mới!
Tuy máu Vu Tổ dù tốt nhưng Diệp Húc cũng không để trong lòng, không hề có chút ý định hấp thu nó.
Huyết thống chất chứa trong máu thật sự quá mạnh, dung hợp nó vào sẽ khiến cho huyết mạch của mình nhiễm huyết thống của vị Vu Tổ kia, làm cho huyết mạch của mình không tinh khiết. Sau này nếu sinh con đẻ cái thì có khi còn sinh ra quái thai.
Cực khổ nuôi con lớn lại phát hiện trong huyết mạch của con và thể tử mình còn là huyết mạch của yêu ma hay yêu quái nào đó khác, thậm chí là sinh ra yêu ma quỷ quái cùng những chuyện ô long cũng rất có khả năng phát sinh.
"Tuy ta không cần thứ máu Vu Tổ này, nhưng dùng nó để nâng cao thực lực và tư chất, đánh vỡ giới hạn tư chất cho người khác cũng vẫn là một thứ không tệ…"
Diệp Húc nghĩ đến đây, lập tức trải thần niệm ra toàn Quan Tinh Phong, tìm được ba vị Đại Minh Tôn Vương Già La, Bảo Hiền và Tu Đề: "Già La, Tu Đề, Bảo Hiền, ba người các ngươi lại đây."
Sau khi Ma Hoàng rời đi, đám người Già La Minh Tôn có đánh chết cũng không dám rời khỏi Hoàng Tuyền Ma Tông vì sợ bị Ma Hoàng xử lý. Hằng Cổ Ma Vực lấy cường giả vi tôn, ba người Già La tuy cũng là những cường giả xuất sắc, đường đường Đại Minh Tôn Vương, nhưng đối mặt với Ma Hoàng thì lại có một loại sợ hãi đã ăn sâu vào trong xương tủy.
Diệp Húc gọi ba vị Đại Minh Tôn Vương đến, khẽ búng tay một cái, chỉ thấy đoàn máu Vu Tổ đã lơ lửng giữa không trung.
Hắn cười nói: "Đoàn máu này chính là máu của Vu Tổ trên Thiên giới bị thương chảy ra, con yêu ma cấp Nhân Hoàng sinh ra từ trong đó đã bị ta giết, lúc này ma tính trong máu cũng đã được ta luyện hóa sạch sẽ. Không biết ba người các ngươi có nguyện ý dung nhập đoàn máu Vu Tổ này không?"
"Máu Vu Tổ?" Ba vị Đại Minh Tôn Vương kích động, vừa mừng vừa sợ.
Ma tộc tôn sùng sức mạnh nên không hề để ý tác dụng phụ của máu Vu Tổ.
"Không ngờ chủ công còn có thứ tốt bậc này!"
Tu Đề Minh Tôn không khỏi thất thanh: "Dung nhập máu của Vu Hoàng là có thể tăng tu chất trên diện rộng. Nghe nói thời thượng cổ, Vu Hoàng sinh ra con nối dòng liền cắt bàn tay mình lấy máu tươi nuôi dưỡng con, nâng cao tư chất cho bọn họ, bởi vậy con của Vu Hoàng ai cũng đều là người phi phàm với thành tựu rất lớn…"
Ánh mắt Già La Minh Tôn sáng lên, lão cười ha ha nói: "Máu Vu Hoàng đã tốt như thế, huống chi là Vu Tổ hơn Vu Hoàng không biết bao nhiêu kia? Đoàn thánh huyết này có khi còn có thể làm cho người ta có tư chất vấn đỉnh Vu Hoàng ấy chứ."
Bảo Hiền Minh Tôn chớp động ánh mắt, ha ha cười nói: "Chủ công, ta đây tư chất kém cỏi nhất, xin hãy ban đoàn máu này cho lão Ngưu đi…"
Già La Minh Tôn nắm chặt nắm đấm với bộ mặt dữ tợn, chiếc đuôi vung đến vung đi sau người, lão nhe răng cười gằn: "Đoàn "Máu Vu Tổ" này đương nhiên là thuộc về người có nắm đấm to nhất!"
"Bọ cạp chết tiệt, ngươi đã là Nhân Hoàng rồi mà vẫn còn tranh với chúng ta ư…"
Bảo Hiền Minh Tôn giận tím mặt: "Được, hôm nay lão Ngưu liền đọ sức với ngươi, cho ngươi biết cái gì là trời cao đất rộng!"
Tu Đề Minh Tôn cũng đằng đằng sát khí, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị hạ sát thủ, đại chiến một trận.
"Chia thánh huyết ra làm ba phần không phải là được rồi sao?"
Diệp Húc bất đắc dĩ, giơ tay chỉ ra khiến cho đoàn máu Vu Tổ kia phân thành ba, đều tự nhập vào trong cơ thể ba vị Đại Minh Tôn Vương. Hắn trầm giọng nói: "Các ngươi mau chóng luyện hóa máu Vu Tổ đi. Nó không chỉ có thể nâng cao tư chất cho các ngươi mà còn chứa đựng uy năng khủng bố, có thể làm cho thực lực của các ngươi tăng lên rất lớn!"
Đám người Già La Minh Tôn chỉ cảm thấy máu Vu Tổ vừa nhập thể thì lập tức có một luồng năng lượng khủng bố tuôn trào ra, thậm chí nó bắt đầu bài xích chính huyết mạch của bọn họ, ép cho thân thể bọn họ rạn nứt ra, máu chảy như suối. Bọn họ không dám chậm trễ, lập tức khoanh chân ngồi xuống, dùng toàn lực thúc giục tu vi bản thân, luyện hóa máu Vu Tổ!
Uy năng chất chứa trong máu Vu Tổ hùng mạnh hơn máu Thánh Hoàng nhiều, nếu hơi vô ý thôi thì huyết dịch toàn thân bọn họ sẽ bị đốt cháy hết, trực tiếp chết thảm.
Tu vi bọn họ cũng cực kỳ hùng mạnh, Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn đều là những Đại Minh Tôn Vương đứng đầu, trải qua bốn năm khổ tu nên giờ chỉ còn cách Nhân Hoàng một bước nữa. Già La Minh Tôn thì đã luyện thành Nhân Hoàng, luyện hóa máu Vu Tổ với bọn họ mà nói thì cũng không khó khăn.
Rất nhanh chóng, Già La Minh Tôn liền luyện hóa máu Vu Tổ trước, khí thế lão càng thêm nồng đậm, tu vi hùng hậu thêm ước chừng ba bốn thành, trực tiếp bớt đi được mấy trăm năm khổ tu!
Không chỉ như vậy, tư chất lão cũng được nâng cao lên rất lớn. Lúc trước Già La Minh Tôn muốn tu thành Vu Hoàng, có thể nói là muôn vàn khó khăn, nhưng giờ luyện hóa được máu Vu Tổ, lão đã có chút hy vọng vấn đỉnh cảnh giới Vu Hoàng.
Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn thì vẫn đang tận lực luyện hóa máu Vu Tổ. Qua thật lâu sau, hai người đồng thời thét dài một tiếng, hơi thở đột nhiên bốc lên, cuồng bạo hơn trước mấy lần!
Tu vi bọn họ thấp hơn Già La Minh Tôn rất nhiều nên chỗ tốt đạt được khi luyện hóa máu Vu Tổ cũng nhiều hơn Già La Minh Tôn. Bọn họ rốt cuộc mở ra luân hải thứ chín mà hồi lâu chưa từng xông qua được, trở thành Nhân Hoàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...