Đoạt Xá Thành Thê



Edit: Voicoi08

“Cũng được, chúng ta đừng nói đến chuyện này trước, cứ để họ gặp mặt một lần rồi xem tình hình thế nào đã, rồi nói tiếp.” Vạn nhất em gái cô mà ưng mắt với ai đó, chính nó thích thì cũng sẽ để bụng hơn. Nhưng mà, lúc nào gặp thì được chứ?

“Đúng rồi, ngày kia, bọn anh lại nhận một phần công việc kéo gạch, việc này mệt, trời cũng nóng, nếu không trong hai ngày này em ở nhà làm cơm, đến lúc đó để Tứ Nha đưa đến công ty được không, bọn anh cũng không cần chạy đi chạy lại, mà bọn họ cũng có thể gặp mặt nhau.” Anh vốn định nhận công việc này thì mọi người trực tiếp mua chút lương khô, mọi người cùng nhau ăn một miếng là được, nhưng bây giờ trong nhà có thêm một cô em vợ có thể giúp anh trông hai đứa nhỏ, cũng có thời gian rảnh rỗi, hai người làm chút cơm đưa đến công ty cũng được, vừa có thể biểu hiện sự hiền lành của em vợ, cũng có thể để người chủ như anh quan tâm đến nhân viên, huống chi, không cần phải chạy đi chạy lại, có thể làm thêm không ít công việc, có thể nói là một công đôi việc, chỉ là vợ anh sẽ phải vất vả hơn một chút.

“Em thấy cũng được, ý này không kém.” Có được hay không thì cũng không khiến người ta phải chú ý, chỉ là đưa cơm cho anh rể mà thôi. “Nhưng mà Tứ Nha có thể tìm được công ty của các anh không?” Nói thật, công ty nhà bọn họ đến bây giờ Trương Xảo Phương vẫn chưa đi qua, cho nên chính cô cũng không tìm được.


“Ha ha, có thể, đều nằm trên đường lớn, lại không cần phải vào ngõ nhỏ, đến lúc đó anh vẽ bản đồ cho em ấy, em ấy nhất định sẽ không lạc.” Đều có kí hiệu là các công trình kiến trúc, đi mấy vòng là được.

“Vâng, vậy cứ quyết định như vậy đi.” Trương Xảo Phương cười gật đầu đồng ý, trong lòng cô âm thầm quyết định, đưa cơm thêm mấy hôm cũng tốt, để em gái cô có cơ hội để rèn luyện, ở nhà làm nấu thêm hai bữa cơm. Cô nhìn thời gian, rồi đẩy đẩy vai chồng cô: “Anh mệt mỏi thì nhanh về phòng ngủ đi, ngày mai anh vòn phải đi làm đó.”

“Hả?” Tống Trường Lâm nghe thấy vợ anh nói vậy, ánh mắt anh lập tức không thể mở ra được, mơ mơ màng màng chuyển người lại nói: “Bây giờ anh không thể dậy được, đứng lên cũng qua mất cơn buồn ngủ rồi, thôi, anh cứ ngủ như vậy cũng được.” Anh vừa nói xong từ cuối cùng, lập tức không còn động tĩnh, rõ ràng là đang ngủ.

Trương Xảo Phương không biết làm sao, trợn từng mắt, nào có ai ngủ nhanh như vậy chứ? Anh đang lừa trẻ con đó à? Nhưng anh cũng đã nói là đang ngủ rồi, cô còn có thể làm sao được chứ? Thôi, để anh ngủ đi.

Một lúc sau, Tống Trường Lâm nghe nói đã ngủ thì anh cảm thấy vợ anh không có động tĩnh gì, anh lặng lẽ quay người, thỏa mãn nhích lại gần: “Ai, cuối cùng cũng được nằm bên cạnh vợ mà ngủ một giấc, quá khó khăn mà."

Sáng sớm hôm sau, Trương Xảo Trân lập tức cảm thấy bản thân cô đến đây là quyết định quá đúng đắn, ở nhà chị ba hạnh phúc hơn khi ở trong nhà nhiều, anh rể cô dậy sớm ra ngoài mua đồ bánh bao, sữa đậu nành, cô có thể thoải mái chọn, đây mới là cuộc sống mà.

Một đêm tỉnh đến năm, sáu lần? Ai, nuôi một đứa nhỏ không dễ dàng, chị ba cô quá vất vả, Trương Xảo Trân còn biết đau lòng cho chị gái, không chút suy nghĩ bắt đầy dọn bắt đũa và căn phòng bên ngoài, vậy mà kết quả khi chị ba vừa ra ngoài đã bắt cô làm lại toàn bộ: “Sao em có thể làm thành như vậy nhỉ? Em nhìn đáy bát còn váng dầu đây này, rửa lại đi. Còn cả cái khăn này giặt cũng chưa sạch, cái này có đem lau cũng không thể lau sạch được, em dùng thêm chút xà phòng giặt thật sạch lại đi, cái bệ bếp này em lau cũng không sạch, nhìn xem phía sau bếp này, chỗ này nữa vẫn còn nguyên dầu đây này, tối qua chưa kịp thu dọn, buổi sáng ngủ dậy thì phải dọn cho sạch chứ em...”


Nồi cơm điện bên ngoài chưa lau, làm lại, chảo điện có cán chưa được lau nắp, làm lại... Tóm lại chờ khi Trương Xảo Trân rảnh rỗi thì cũng đến chín giờ sáng rồi.

“Chị ơi, làm gì có nhà ai mỗi ngày đều lau những cái này chứ? Như vậy thì mỗi ngày còn lại bao nhiêu thời gian chứ?” Một ngày ăn ba bữa cơm, cũng có nghĩa là phải thu dọn ba lần, vậy cô còn có thời gian làm việc khác không đây?

“Mỗi ngày chị đều làm cũng không thấy tốn bao nhiêu thời gian. Em nhanh chân nhanh tay một chút không phải là xong rồi sao? Lại nói mỗi ngày đều lau thì mới không bẩn, lại nói cũng không quá vất vả mà.” Trương Xảo Phương cười nhìn hai con trai đang nằm đạp chân, cô vừa thay xuống chiếc váy dính nước tiểu của con, chuẩn bị chút nữa sẽ giặt quần áo.

Trương Xảo Trân nhìn chị gái vừa trông đứa nhỏ nhưng mái tóc vẫn gọn gàng mượt mà đến bóng loáng, cô buồn bực nói: “Chị ba, em thấy lúc chị hai trông Gia Bảo, quần áo mặc đều chuyển thành thâm, còn chị vừa bị đứa nhỏ túm, vừa đổi nước tiểu cho bé, chị phải giặt nhiều đến thế nào vậy?” Hơn nữa từ tối qua đến bây giờ, chị ba của cô đã đổi ba bộ quần áo, ban đầu cô còn cảm thấy cô mặc quần áo đủ xinh đẹp, bây giờ cô mới phát hiện ra chị ba của cô sinh hai đứa nhỏ, nhưng so với cô còn xinh đẹp hơn nhiều.

Trương Xảo Phương lườm em gái một cái, cô tìm quần áo chồng cô thay ra hôm qua, nói với em gái: “Chị trang điểm cho bản thân lên tinh thần một chút, chẳng những anh rể em vui vẻ, bản thân chị nhìn lại cũng thấy tâm trạng tốt hơn, quần áo của chị thì chị giặt, ai quản việc này của chị chứ?”


Trương Xảo Trân há miệng thở dốc,lqd, lại không thể không ý tứ mà đống lại: Được rồi, bản thân chị cô nguyện ý giặt, quả thật không ai có thể quản được.

“Chị nhớ lúc trước em bảo chị không biết cách chăm sóc bản thân, mặc cũng không đủ tinh thần, đó là bởi vì lúc đó chị không có điều kiện, anh rể em một ngày kiếm được chút tiền cũng không dễ dàng, tuy rằng là bộ đội, nhưng anh ấy ở bên ngoài quá mệt mỏi, chị cũng không thể ở


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui