Đoạt Xá Thành Thê



Editor: Voicoi08

“Mẹ, chúng ta ở một cái thôn còn không biết sao? Chi Hiếu lớn như vậy, sau này vừa phải đến trường vừa phải tìm đối tượng, chuyện gì mà không phải dùng đến tiền chứ?” Còn lại những người muốn cưới, không phải ông lão thì cũng là không muốn quản đứa nhỏ nhưng lại muốn chiếm tiện nghi, đừng nói đến chuyện Tống Trường Hà không đồng ý, mà ngay cả cha mẹ chồng cô cũng sẽ không đồng ý.

“Con cũng thật ngốc, trong thôn có bao nhiêu người chứ? Trong nhà điều kiện như vậy nên bọn họ sẽ tính kế, nhưng bây giờ con ở trong thành phố, nhìn đến gia đình nào không kém, tuổi tương đương, mất vợ hay vợ chồng đã li dị cũng nên tìm một cái, như vậy sau này nếu chị con chuyển đến trong thành ở thì con cũng có bạn chăm sóc.” Chuyện cuối cùng mới là chủ yếu, chị cả nhà họ Tống là người hiểu lí lẽ, còn có tấm lòng nhân hậu, có người như vậy ở bên cạnh tam nha, bà cũng có thể yên tâm.


“Gì ạ? Mẹ, mẹ nói không sai, đến lúc đó con sẽ nói với Trường Lâm, để anh ấy ở bên ngoài chú ý một chút.” Trương Xảo Phương cảm thấy mẹ cô nói rất có lí, thật ra chính là đón cha mẹ chồng đến đây cô cũng không có ý kiến, chỉ cần cô có thể rời xa hai chị em dâu kia là được.

Hai mẹ con thấy đến giờ ăn cơm mà chồng cô còn chưa về, hai người cũng không đợi mà đi ăn trước, dù sao Tống Trường Lâm sớm một chút hay tối một chút đều không nhất định, nếu Trương Xảo Phương có một mình thì cô cũng chờ, nhưng bây giờ thì cô không thể để mẹ cô chờ cùng cô được.

Bình thường cho dù anh có muộn thì cũng chỉ chậm đến khoảng một giờ chiều, không ngờ hôm nay mãi đến gần bốn giờ chiều anh mới lái xe về nhà.

“Trường Lâm ăn cơm chưa con? Sao bây giờ mới về thế?” Mẹ Trương thấy con rể về muộn như vậy bà có chút lo lắng, mỗi ngày Trường Lâm đều đúng giờ về nhà ăn cơm, đây là lần đầu tiên giữa trưa anh không về nhà.

“Con ăn rồi mẹ, trưa hôm nay con đưa chị đến nhà ga, sau đó nhận được tin mấy thằng nhóc mà hôm trước con tìm đến công ty đi làm đã đến đây, con lại đi đón bọn họ, rồi tìm chỗ ở cho họ, vậy nên hôm nay con mới về muộn như vậy, trưa nay bọn con có vào quán cơm ăn một bữa rồi, xem như đón gió cho bọn họ.” Tống Trường Lâm nghĩ đến chuyện ngày mai công ty anh có thể bắt đầu làm việc, trên mặt anh không tự giác được hiện lên nụ cười.


“Nhanh như vậy sao? Mấy người này cũng đủ tốc độ?” Trương Xảo Phương còn nghĩ họ phải đợi mấy ngày nữa, không ngờ nhanh vậy họ đã đến rồi.

“Đúng vậy, mỗi người mang theo một bọc quần áo, nhìn dáng vẻ là hôm qua sau khi nhận được tin tức thì bắt đầu thu dọn, họ dậy sớm để đi nên cơm cũng chưa ăn.” Tống Trường Lâm vừa vào phòng trong, cởi áo sơ mi ngắn tay trên người ra, anh trực tiếp mặc chiếc áo trong, rồi cười nói với vợ: “Mấy thằng nhóc kia vừa nghe nói em sinh cho anh hai cậu nhóc, bọn họ quá hưng phấn, tranh nhau ầm ĩ muốn đến gặp em, nhưng mà anh nghĩ em còn chưa qua tháng, nên không cho bọn họ đến, chờ khi em hết tháng, vợ chồng mình gọi thêm vợ chồng Lưu Hải Sơn nữa, mọi người tụ tập một bữa.”

Ban đầu anh còn muốn cho vợ anh theo quân, có thể giống như lúc anh đến là liên trưởng, không có chuyện gì thì mọi người có thể đến nhà anh tụ tập, không ngờ ý tưởng này anh không thực hiện được trong bộ đội, mà lại có thể thực hiện được ở bên ngoài.

“Ha ha, được, những người này có thể đến cùng một chỗ với các anh cũng không dễ dàng, chờ khi em ra tháng, trong nhà cũng làm thêm mấy món ăn, bọn họ lần đầu tiên đến nhà mình, vậy nên cũng phải làm cho ra dáng chút.” Đối với bạn bè của chồng cô, chỉ cần là không phải loại hồ bằng cẩu hữu (bạn xấu), thì Trương Xảo Phương luôn luôn ủng hộ tuyệt đối, mỗi lần đều cho chồng cô đủ mặt mũi.


“Đúng rồi, Xảo Phương, chờ khi em ra tháng, chúng ta tìm một ngày nhờ Ngọc Trân trông đứa nhỏ giúp, sau đó anh đưa em và mẹ ra ngoài đi dạo, mua thêm cho mẹ chút đồ.” Nếu không phải anh không biết mua đồ, thì anh đã đưa mẹ vợ đi


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui