Editor: Voicoi08
Liên trưởng Tôn tức giận đến mức nổi trận lôi đình, bởi vì anh nhìn thấy cả đống túi hàng không thể đếm hết được, mà bên Tống Trường Lâm lại khác, khi anh về nhà Trương Xảo Phương đã phân loại tất cả, hơn nữ còn hủy thi diệt tích sạch sẽ.
Hôm nay tinh thần của Tống Trường Lâm rất tốt, vậy nên lúc huấn luyện những tên nhóc kia thở hồng hộc như trâu, anh ở bên này cũng mới chỉ đổ thêm chút mồ hôi.
Buổi tối, sau một ngày huấn luyện kết thúc, anh vội vàng ăn miếng cơm, chào một tiếng với Triệu Dũng còn đang ầm ĩ bảo anh chờ một lát, anh bước nhanh đi về, vợ anh còn đang chờ anh ở nhà kìa, ai còn tâm trạng mà chờ một người đàn ông như anh ta cơ chứ?
Anh vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi gà nướng, anh nhớ đến buổi sáng vợ anh nói sẽ mua đồ ăn ngon về cho anh, anh không nhịn được mà khóe miệng hơi nhếch lên: May mà vừa rồi anh cũng không ăn nhiều, nếu không thì chẳng phải là tí nữa anh không thể ăn được nữa sao?
“Anh về rồi à?” Có kinh nghiệm ngày hôm qua, Trương Xảo Phương đã sớm chuẩn bị xong quần áo cho anh, thấy chồng về đến nhà, đầu tiên là chị đưa quần áo cho anh.
Tống Trường Lâm nhận quần áo, anh cũng không vội vàng đi ngày, anh cười nói với vợ: “Hôm nay em cùng chị dâu vào thành phố rồi hả? Chơi vui không? Em có mệt không?” Theo kinh nghiệm của những đồng đội khác nói với anh, đi dạo cùng phụ nữ một ngày thì sau khi trở về còn mệt hơn cả một ngày làm việc, nhưng mà anh thấy tinh thần của vợ anh vẫn tốt lắm, có lẽ hôm nay không đi chơi thoải mái sao?
Trương Xảo Phương đi đến trước bàn chuẩn bị gà nướng, nghe anh hỏi vậy cô chỉ ngẩng đầu cười: “Em không mệt, chị dâu để em cùng chị ấy đi nhờ xe của nhà bếp, lúc về thì về cùng với Bình Bình, buổi trưa mọi người cùng vào tiệm cơm ăn cơm, tóm lại là ngày hôm nay luôn có xe đưa xe đón, xem như em cũng được hưởng đãi ngộ của lãnh đạo rồi.” Nói xong, cô nhét một miếng thịt vào miệng chồng cô, thúc giục nói: “Anh nhanh đi tắm rửa đi rồi về ăn cơm.” Cô vẫn luôn chờ Tống Trường Lâm nên cô cũng chưa ăn đâu.
“Ừ.” Tống Trường Lâm cảm thấy trong miệng là miếng gà nướng thơm ngào ngạt, anh cười tủm tỉm rồi đi tắm rửa.
Trương Xảo Phương lấy một nửa gà nướng, còn thừa lại thì để sang một bên, cô cắt cà chua ra, lấy thêm chút đường trắng trộn vào. Cô không ngờ mùa này mà cũng có cà chua? Xem ra ở thành phố lớn vẫn có chỗ tốt, ít nhất muốn ăn gì cũng tiện hơn trong nhà nhiều, chỉ tiếc là không có linh khí.
Cô vừa chuẩn bị xong thì Tống Trường Lâm cũng trở về.
“Anh nhanh như vậy sao?” Hôm nay tốc độ của anh còn nhanh hơn hôm qua nữa.
“Ha ha, em yên tâm, anh tắm sạch rồi.” Tống Trường Lâm cười ha ha giải thích, dù sao anh cảm thấy sức khỏe của anh hôm nay rất tốt, tối nay anh còn muốn phấn đấu một trận kìa.
Anh vất quần áo bẩn vào trong chậu, rồi vén tay áo ngồi vào ghế chuẩn bị ăn cơm.
Tống Trường Lâm thấy vợ anh cầm chiếc đũa muốn ăn cơm, anh có chút hối hận, nếu biết vậy anh sẽ không ăn cơm ở nhà ăn, nên trở về sớm hơn một chút rồi cùng nhau ăn, nếu không thì Xảo Phương cũng không phải đói bụng chờ lâu như vậy? Nghĩ như vậy, anh vội vàng gắp một miếng đùi vào bát cô, xin lỗi nói: “Anh không nghĩ rằng em cũng chưa ăn, nếu không thì anh đã về sớm hơn một chút.”
“Không có chuyện gì, em mua không ít đồ ăn, vừa rồi em mới ăn một miếng lót bụng rồi.” Trương Xảo Phương ăn miếng thịt chồng cô gắp cho, cười nói: “Anh ăn nhiều thịt một chút, Bình Bình nhà chị dâu đã về, chắc cả ngày mai em sẽ ăn cơm ở bên đó, cái này hôm nay không ăn được hết thì để đến mai cũng sẽ hỏng.”
Tống Trường Lâm rất nghe lời để bánh màn thầu sang một bên, mồm to ăn thịt, vừa rồi anh vội vàng về với vợ nên thật sự chưa ăn được bao nhiêu, lại nói cải trắng cùng đậu hũ thì lấy đâu ra vị thịt? Vì không muốn bị hỏng, anh phải mở rộng bụng ra ăn.
Trương Xảo Phương rót một cốc nước để bên cạnh chồng cô, cười nói: “Hôm nay em ra ngoài mua thêm cho anh chút xúc xích và mì ăn liền, cũng không ít đâu, khi nào buổi tối anh đói bụng thì có thể ăn thêm chút, anh đừng để bụng đói mà đi ngủ.” Cô nói cũng không đúng lắm, chị dâu nhà liên trưởng thấy cô mua nhiều như vậy còn trợn trắng mắt, may là sau khi lên xe thì mọi người chia nhau cầm, nếu không để cô xách tất cả đồ vật thì không làm người khác phát sợ lên mới là lạ.
“Anh còn có sữa mà, sao em lại mua thêm đồ ăn cho anh rồi?” Vợ anh lo lắng cho anh, anh rất vui vẻ, nhưng anh thật sự cảm thấy lãng phí tiền,lqd, mấy thứ này loại nào cũng đắt cả, anh cũng không phải trẻ nhỏ, ăn mì ăn liền làm gì chứ?
“Em mua cho anh thì anh cứ ăn đi, sao lại nói nhiều như vậy chứ? Em xách còn không ngại nặng, anh chỉ ăn thôi mà còn ngại vất vả à?” Trương Xảo Phương liếc mắt lườm chồng cô một cái, cô bắt đầu tấn công bát cà chua, cô mới ăn mấy miếng thịt mà đã bắt đầu thấy ngấy rồi,
Tống Trường Lâm bị lườm cũng không thèm để ý, anh lại gắp cho vợ một miếng thịt,nói: “Anh chỉ cảm thấy, em ở nhà nên mua nhiều đồ ăn một chút, tự chăm sóc mình cho tốt, anh ở bộ đội rất tốt, không cần phải lo lắng.”
Trương Xảo Phương cúi đầu nhìn ngó miếng thịt trong bát, cô phải hạ nhẫn tâm đến mấy lần cuối cùng cũng ăn nó xuống, sau đó vội vàng buông đũa nói: “Em ở nhà cũng không mệt, lại nói hai bên cha mẹ có đồ ăn ngon đều gọi em, anh cứ yên tâm đi.”
Thấy vợ anh không ăn nữa, Tống Trường Lâm tự xử lí hết nửa con gà, tiếc hận nhìn về phía nửa con còn lại, anh cũng cảm thấy có chút ngấy. Quá đáng tiếc, để đến mai thì không còn tươi mới nữa, nghĩ đến vợ anh nói mai cô còn sang nhà chị dâu Tú Liên ăn cơm, anh quay đầu hỏi vợ anh: “Nếu không anh đem miếng gà này cho Triệu Dũng nhé, ngày mai chúng ta đều không ở nhà, để lại hỏng thì phí lắm.”
“Vâng, được ạ.” Trương Xảo Phương đang cắn miếng táo giải ngấy, cô cũng đồng ý gật đầu, cô phát hiện ra gà này ăn còn không ngon bằng gà cô hầm, cô nhớ lần trước cô mượn gió bẻ măng bắt mấy con gà nhà Từ Tiểu Linh, chính cô cũng ăn hết hơn nửa, nếu có thêm Tống Trường Lâm thì nhất định hai người sẽ tiêu diệt sạch sẽ.
Triệu Dũng vừa tắm xong về phòng, anh cũng không sợ lạnh, để trần trực tiếp muốn đi ngủ, kết quả anh vừa mở cửa thì Tống Trường Lâm mang theo một túi ni lông đến.
“Thơm quá, gà nướng sao?” Triệu Dũng lập tức tỉnh táo của người, tuy rằng vừa rồi anh có ăn no, nhưng vẫn là câu nói kia, cải trắng rau dưa thì sao có thể so sánh với thịt gà chứ? Cho nên bây giờ nhìn thấy gà nướng, anh cảm thấy bụng anh còn rất nhiều chỗ để chứa.
“Ừ, ban ngày vợ mình ra ngoài đi dạo cùng chị dâu Tú liên rồi mua về đó, mình mang sang cho cậu nửa con, cậu ăn từ từ, mình về trước đây.” Anh đưa gà nướng rồi nhanh chóng đi về, gương mặt đen của Triệu Dũng anh đã nhìn cả ngày nay rồi, bây giờ anh phải về nhìn vợ anh.
Trương Xảo Phương dọn dẹp sạch sẽ bàn thì thấy chồng cô về nhà, cô rửa tay sạch sẽ, lấy một bộ quần áo thể thao từ trong tủ ra nói: “Anh thử bộ quần áo thể thao này xem thế nào? Em thấy chị dâu cũng mua cho liên trưởng một bộ, em cũng mua cho anh một bộ.” Loại quần áo này vải dệt mềm mại, không dày, không mỏng, vừa đúng để mặc vào lúc này.
Tống Trường Lâm chưa từng mặc qua quần áo thể thao, dù sao loại quần áo này cũng mới lưu hành không lâu, hơn nữa nghe nói mặc cũng không rẻ, thấy vợ mua cho anh, anh vui vẻ hớn hở mặc thử lên người, mà khi anh mở quần áo ra liếc nhìn thì từ vui vẻ cũng biến thành cười khổ: “Xảo Phương, nhiều quần áo như vậy anh làm gì có thời gian mà mặc?” Mỗi ngày anh ở bộ đội đều mặc quân phục, nhiều quần áo như vậy anh mặc đến năm nào mới hết được chứ?
“Cũng không nhiều lắm, anh nhìn thì nhiều chứ thực ra cũng chỉ có ba bộ thôi.” Nói xong, Trương Xảo Phương lấy thêm quần áo thể thao, giầy thể thao mang ra, sau đó vừa lòng phát hiện người đàn ông của cô có vóc dáng đẹp, mặc cái gì cũng thấy đẹp. “Đến đây, anh thử bộ này đi nào.”
Tống Trường Lâm nghe thấy vợ anh nói như vậy anh cũng cởi quần áo thể thao ra, mặc quần tây, áo sơ mi, áo jacket.
“Anh nhìn xem này, ba cái này phối hợp với nhau, nếu có trường hợp gì phải ra ngoài, anh mặc cái này cũng dễ nhìn.” Trương Xảo Phương giúp chồng cô sửa sang lại cổ áo, cô cảm thấy ánh mắt của cô không tồi chút nào, hơn nữa một bộ quần áo thể thao, hai bộ quần áo hằng ngày, thực sự không nhiều lắm.
Đổi xong ba bộ quần áo, cô lại để chồng cô mặc thử áo len cô đan, từ lúc cô đan xong đến giờ cô còn chưa thấy kết quả đâu.
Tống Trường Lâm lớn như vậy, lần đầu tiên anh được cảm nhận cảm giác là người mẫu, tuy rằng anh cũng đau lòng cho quần áo này, có lẽ sẽ không nổi danh, nhưng làm gì có ai mặc quần áo mới mà không vui vẻ đâu? “Xảo Phương, ba bộ quần áo này có rẻ không em?” Tuy rằng anh không hiểu lắm về những cái này, nhưng quần áo này mặc rất thoải mái, nhìn cũng là người chọn, hẳn là sẽ không rẻ, càng chưa nói đến hai đôi giầy.
Giá? Trương Xảo Phương đưa lưng về phía chồng cô: “Em mua cho anh thì anh mặc đi, anh hỏi nhiều như vậy làm gì? Tính toán tỉ mỉ như phụ nữ thế, anh cũng đừng hỏi.” Trương Xảo Phương quyết định, vì không muốn bị nói là phá sản, cô kiên quyết che giấu sự thật. Tuy rằng chị dâu Tú Liên cũng biết, nhưng khả năng hai người nói đến chuyện này cũng không lớn, cho dù là lớn, đến lúc đó cô cũng đi rồi, muốn tức giận thì cũng tức giận thôi, không liên quan gì đến cô hết.
Tống Trường Lâm không biết tính toán trong lòng vợ anh, anh cũng rất nghe lời không hỏi, miễn cho hỏi nhiều giống như anh đang không tin cô vậy.
Trương Xảo Phương treo tất cả quần áo lên, cô đứng trước cửa tủ nhìn xong cũng thấy thỏa mãn, ít nhất tủ quần áo của chồng cô không còn trống không nữa, trống không như trước kia thì cô nhìn thôi cũng thấy khó chịu trong lòng.
“Xảo Phương, không còn sớm nữa, em cũng mệt mỏi cả ngày rồi, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi.” Đồng chí Tống Trường Lâm nói rất hàm xúc, nghĩ cũng rất hàm xúc, vợ anh mệt mỏi, ngày hôm qua vợ anh mát xa cho anh, hôm nay anh chuẩn bị xoa bóp cho vợ anh, hai vợ chồng thì luôn phải hỗ trợ cho nhau mới đúng chứ?
“Vâng, anh nằm trước đi, em đánh răng xong sẽ qua.” Trương Xảo Phương cũng cảm thấy, chồng cô mệt mỏi cả ngày, vẫn nên đi ngủ sớm thì tốt hơn.
Chờ khi cô vệ sinh cá nhân xong, tắt đèn nằm xuống, Tống Trường Lâm ở bên cạnh đã sớm cởi sạch, vội vàng lăn tới giúp đỡ: “Xảo Phương, hôm nay em đi một ngày chắc chân cũng mệt mỏi đúng không? Anh giúp em xoa bóp nhé.” Anh nói xong, bàn tay anh cũng từ trong chân bò lên đùi vợ anh.
Tuy rằng Trương Xảo Phương cảm thấy góc độ này có chút không đúng,lqd, nhưng chồng cô cũng có lòng, anh ấn cho cô mấy cái cô cũng không có ý kiến. Vấn đề là, tại sao cái tay này càng ngày càng hướng lên trên vậy? Trương Xảo Phương bắt được cái tay đang ở khu vực nguy hiểm, cô không biết làm sao nói: “Trường Lâm, ngày mai anh còn phải huấn luyện mà.” Anh cũng không thèm nhớ xem hôm qua anh mệt thành dáng vẻ gì? Hôm nay anh lại còn muốn lên? Vừa lên giường đã bắt đầu có ý xấu rồi.
Tống Trường Lâm thấy vợ anh cũng hiểu rõ ý đồ của anh, anh cũng dứt khoát không thèm che giấu, trực tiếp lật lên người vợ anh, nhỏ giọng dỗ: ”Một lần, chỉ một lần thôi, xong việc lập tức ngủ.” Hôm đó số lần của anh hỏi nhiều, hôm nay tuyệt đối không như vậy nữa.
“Một lần?” Trương Xảo Phương nghĩ đến mấy ngày nữa là cô phải đi, cô cũng có chút do dự, nếu cô trực tiếp từ chối có phải có chút quá đáng không?
“Một lần thôi, anh cam đoan.” Tống Trường Lâm vừa thấy có cửa lập tức hưng phấn, anh vừa cam đoan vừa vội vàng lấy lòng cô. Khó lắm vợ anh mới đến được một lần, anh không thể lãng phí được.
Lúc Trương Xảo Phương cuối cùng cũng được yên tĩnh ngủ, cô không nhịn được mà mơ mơ màng màng thầm mắng: Lần sau mà cô còn tin tưởng lời hứa trên giường của người đàn ông nhà cô thì cô chính là đầu heo.
Hai ngày sau đó, Trương Xảo Phương đều ở nhà liên trưởng Tôn, cô cùng vui đùa với Bình Bình, cuối cũng Tôn Bình Bình cũng nhìn thấy người thêu, tất nhiên sẽ không bỏ qua, cô bé lấy ra một đống thêu tuyến muốn Trương Xảo Phương dạy cô bé, tuy rằng có chút thất vọng, mình quả thật không làm được, nhưng mà thím Trường Lâm làm cho cô rất nhiều vật nhỏ, túi nhỏ, khăn tay nhỏ, cô bé yêu thích vô cùng, thế nên trước khi cô bé đến trường chỉ ôm chặt lấy sư phụ không buông tay: “Sư phụ, con còn chưa học xong cách thêu lá cây đâu, người ở lại thêm một tuần nữa đi, ít nhất cũng người cũng chờ đến tuần sau con về rồi người hẵn đi.” Hiếm lắm cô bé mới gặp được người trong lòng, cô bé thật sự không lỡ để đối phương rời đi.
“Được rồi, được rồi, con mau buông thím con ra rồi nhanh chóng chạy đến trường đi. . . .” Thẩm Tú Liên lên tiếng thúc giục lại bị con gái khó chịu đánh gãy: “Sư phụ, đây là sư phụ của con.” Thím cái gì mà thím? Thím đâu có thân được bằng sư phụ?
“Được, được, được, sư phụ thì sư phụ.” Người làm mẹ chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu một cái, sau đó tiếp tục khuyên nhủ: “Con mau buông sư phụ của con ra rồi đi đi thôi, một lát nữa là xe đi mất đó, người ta cũng không thể chờ một mình con được.” Con bé này đã ôm người ta đến một lúc lâu rồi, có yên đi được không đây hả?
“Nhưng lần sau con về thì đã không được gặp sư phụ của con nữa rồi.” Mẹ còn có thể ở cùng với sư phụ mấy hôm nữa, cô bé lại chỉ được chơi với sư phụ hai ngày thôi, quá không công bằng đi.
Thẩm Tú Liên nhìn đồng hồ thấy sắp đến thời gian, chị tức giận nói: “Sư phụ của con sắp theo quân rồi, đến lúc thím ấy đến bộ đội thì hai nhà chúng ta sẽ là hàng xóm, con thích gặp sư phụ lúc nào thì gặp, con mau đi nhanh lên.”
“Thật sao ạ?” Tôn Bình Bình vừa nghe cũng thấy vui vẻ, cô bé kéo tay Trương Xảo Phương xác nhận, nói: “Sư phụ, người sắp theo quân rồi ạ?” Đây chính là một chuyện tốt vô cùng lớn nha.
“Đúng vậy.” Trương Xảo Phương bình tĩnh gật đầu, trong lòng cô lại bỏ thêm một câu, nhưng mà phải là ba năm nữa.
Tôn Bình Bình tràn đầy vui sướng trong lòng, sau đó bị dỗ đi, cô bé ngồi xe đi đến nửa đường mới nhớ tới, vậy sẽ là bao nhiêu lâu về sau đây? Có phải cô bé đã quên cái gì không? Đến trường học, cô bé vội vàng gọi điện thoại cho cha, đến khi nhận được đáp án là ba năm sau, cô nhóc kia lập tức nổi trận lôi đình, mẹ cô bé thế mà lại lừa cô bé? Quá đáng quá đi.
Trương Xảo Phương lại ở thêm hai ngày, cũng rời đi, dù sao thì thời gian thăm người thân ở bộ đội cũng chỉ có bảy ngày, cô cũng không thể ở lại mãi mà không chịu đi. Lúc đi, Tống Trường Lâm cũng không thể đưa cô đi, vẫn là Thẩm Tú Liên đưa cô đến nhà ga, dù sao trong thời gian huấn luyện thì cũng không nói đến chuyện tình cảm, nằm xuống cũng phải tự đứng dậy cho tôi, vợ cậu đi thì tính là cái gì?
“Xảo Phương, tự bản thân em cẩn thận một chút, đến nhà đừng quên gọi điện thoại đến nhá, để Trường Lâm đỡ phải lo lắng.” Thẩm Tú Liên có chút tiếc nuối với vợ của đàn em chồng chị, có rất ít người có thể hợp ý cô đến vậy, Trương Xảo Phương lần đầu tiên đến thăm người thân, cũng không biết là đến thăm Trường Lâm hay là đến thăm Thẩm Tú Liên nữa? Hai chị em ở bên nhau bảy ngày, thời gian còn dài hơn cả thời gian ở bên cạnh chồng.
“Vâng, chị dâu yên tâm đi, em xuống tàu sẽ gọi điện lại luôn, chị đừng lo lắng.” Thật ra cô cảm thấy bản thân cô không cần người đưa đón, nhưng Thẩm Tú Liên cố ý muốn đi đến, cô cũng không có cách nào, đối phương cũng là một mảnh tâm ý, chỉ có thể chờ đến sau này báo đáp người ta, dù sao sau này thời gian ở cùng nhau cũng còn dài.
Thẩm Tú Liên lại mua giúp Trương Xảo Phương một chút thức ăn, nhìn cô lên tàu, lúc này chị mới rời khỏi ga, ngồi xe về bộ đội.
-.-.-.-.-.-.-.--.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
“Trường Lâm, hôm nay cậu không đi trước sao? Sao hôm nay cậu tốt thế, biết chờ mình rồi à?” Không phải Triệu Dũng soi mói, mấy ngày nay Tống Trường Lâm luôn ăn hai miếng cơm lại vội vàng chạy về, sao hôm nay lại nghĩ thông thế, lại còn biết chờ anh nữa chứ?
Tống Trường Lâm phờ phạc ỉu xìu liếc nhìn Triệu Dũng một cái, anh khẽ thở dài: “Vợ mình về rồi.” Anh có trở về cũng là một người đàn ông trong phòng, anh có gì mà phải suốt ruột chứ?
Triệu Dũng nghe giọng điệu của anh cũng có chút khó chịu thay anh, vợ Trường Lâm khó lắm mới đến thăm người thân một chuyến, lại còn đúng kì huấn luyện, nhìn chút điểm ấy cũng đủ khó chịu. Bây giờ lại phải quay lưng về nhà rồi.
Triệu Dũng vỗ vỗ vai bạn tốt, khuyên nhủ: “Cậu cũng đừng tức giận, ít nhất là khoảng ba năm nữa là vợ cậu sẽ được ở cùng cậu, nghĩ như vậy, cậu còn tốt hơn mình nhiều.”
Tống Trường Lâm không biết làm thế nào chỉ có thể gật đầu, bây giờ anh cũng chỉ có thể an ủi bản thân như vậy thôi.
Tống Trường Lâm từ từ trở về phòng ngủ, nhìn phòng ở sạch sẽ, anh nhìn thế nào cũng cảm thấy buồn bực vô cùng, mấy ngày nay anh có thói quen cứ về nhà là có người chờ ở nhà, hôm nay đến cả chút hương thơm cũng không còn, cả căn phòng chỉ còn lại một người đàn ông như anh.
Tống Trường Lâm cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, anh muốn cởi áo khoác rồi nằm lên giường, nhưng anh lại thấy vợ anh đã giặc sạch drap giường, anh vẫn không bỏ được, anh mở tủ quần áo muốn lấy quần áo sạch đi tắm, nhưng vừa thấy trong tủ toàn quần áo mới vợ anh mua cho anh, trong lòng anh càng khó chịu hơn.
Anh chỉ tắm rửa đơn giản một cái, rồi lại buồn bã quay về phòng, nằm xuống giường, nhưng anh lại nhớ đến sáng nay vợ anh dặn mỗi ngày anh phải uống một cốc sữa bột, ít nhất mấy ngày nay mỗi đêm đều có người chuẩn bị sẵn cho anh, anh nhớ đến lời dặn của vợ, anh lại đứng dậy khỏi giường, chuẩn bị lấy sữa bột để tự pha một cốc.
Phía dưới cái bàn, trong tủ quần áo anh đều không tìm được, cuối cùng anh lôi được một cái thùng giấy lớn trong gầm giường, anh kéo ra cũng thấy nặng, anh vừa mở ra, khóe miệng Tống Trường Lâm có chút run rẩy, vợ anh mua hết cửa hàng lạp xưởng hay sao? Hộp sắt, lọ, chúng ta không nói đến nhiều hình thức, quan trọng là vợ anh mang về như thế nào vậy? Một bình, một lọ, lại còn lon, cũng không nhẹ mà.
Anh mở một túi sữa bột, anh tiếp tục tìm trong thùng thấy có thêm hai gói sữa bột nữa, còn cái mấy túi mì ăn liền đủ các mùi vị, xem ra vợ anh thật sự sợ anh bị đói, cô chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, anh chỉ cần có thêm nước ấm là có thể ăn cơm rồi.
Tống Trường Lâm nhìn một thùng mì ăn liền, anh cảm thấy anh càng nhớ vợ anh hơn, anh cũng không còn tâm trạng để pha sữa mà nằm úp luôn lên giường đất lạnh, anh vừa nhắm mắt lại thì càng khó chịu, bao giờ thì vợ anh mới ở cùng anh được đây, khi nào anh mới có một gia đình bình thường đây?
Trương Xảo Phương lại không rối rắm nhiều như Tống Trường Lâm, cô chuẩn bị tốt tất cả đồ dùng, ăn mặc cho chồng xong, cô cũng chỉ nhớ đến chồng một chút rồi lại quăng chồng cô ra sau đầu, cô bắt đầu suy nghĩ đến chuyện sau khi về nhà. Không biết cô cả ở nhà có giúp cô mua gà con hay không, khi cô về nhà có thể trồng cái gì trong vườn đây? Ngày mai cô đến huyện có nên mua thêm gà sống về để bồi bổ linh khí cho bản thân hay không? Linh khí a, cô cuối cùng cô cũng có rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...