Sau khi Thiên Dã đi, Mặc Tiểu Tịch trở về phòng, mở quyển album hình kia ra lần nữa, bỏ quan hệ anh em của bọn họ qua một bên, lấy trực giác của một người phụ nữ để xem, nhìn bọn họ rất giống một đôi tình nhân yêu nhau cuồng nhiệt.
Tình nhân? Mặc Tiểu Tịch bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ.
Sao có thể như vậy, cho dù không phải an hem ruột, Tập Bác Niên cũng không thể không quan tâm đến vị trí của bọn họ, huống chi anh đã từng rất chắc chắn nói, Tập Vân Noãn chỉ qua lại với một mình Ngụy Thu Hàn, chẳng lẽ bọn họ thầm mến lẫn nhau?
Bỗng vang lên tiếng mở cửa, Mặc Tiểu Tịch giật mình, giấu quyển album ra phía sau.
Tập Bác Niên giống như một trận gió lớn, gào thét kéo đến: “Mặc Tiểu Tịch, lá gan của em cũng thật lớn, dám ngang nhiên ở trong nhà họ Tập, địa bàn của tôi mà quyến rũ đàn ông?” Tập Bác Niên nheo mắt lại nguy hiểm, giống như muốn ăn cô.
“Tôi không hiểu ý của anh?” Mặc Tiểu Tịch giả ngu, trong long cô biết chắc chắn là chuyện Thiên Dã đến vừa rồi.
không hiểu?” Tập Bác Niên đưa tay ra giống diều hâu bắt gà con, xách Tiểu Tịch dậy: “Tôi nói cho em biết, em đừng trông mong cậu ta có thê cứu em ra ngoài, cho dù năng lực quyến rũ của em có lợi hại đến cỡ nào, ở trong tay tôi, em đừng mong chuyển mình.”
Mặc Tiểu Tịch không ngờ anh sẽ rat ay, sau khi bị xách khỏi xô pha thì không cách nào che giấu quyển album sau lưng, nếu bị anh phát hiện cô chết chắc! trong mắt cô thoáng hiện lên sự sợ hãi, run rẩy nhìn vào hai mắt anh.
“Bây giờ biết sợ rồi sao?” Tập Bác Niên cho rằng cô sợ lời nói vừa rồi của anh, đắc ý cong khóe môi.
“Anh siết chặt như vậy tôi không thở được, buông …buông..” hơi thở của Mặc Tiểu Tịch ngắt quãng, cố gắng giữ bình tĩnh.
Sắc mặt trắng bệch, nhìn qua không giống như đang nói dối, Tập Bác Niên buông cô ra, Mặc Tiểu Tịch lặp tức ngồi lại chỗ cũ, che giấu quyển album: “không phải là tôi gọi Thiên Dã đến, anh ấy chỉ đến đây để đưa vé mời dự lễ khai mạc mà thôi, lúc ấy Ninh tiểu thư ở sân sau, nên tôi dẫn anh ấy đi, không tin anh hỏi cô ta đi, không phải anh đã sớm biết, tôi và anh ấy là bạn tốt sao, anh ấy quan tâm tới tôi, an ủi tôi mấy câu, cũng không tính là gì, ngược lại anh, một người chỉ nghĩ đến trả thù, cần gì phải quan tâm đến trái tim của tôi, có phải anh thích tôi rồi không?”
“không phải em cảm thấy người đàn ông nào cũng sẽ quỳ dưới chân em chứ? Em đáng để tôi quan tâm sao? Em là cái thá gì, tôi chỉ muốn cảnh cáo em, đừng giở trò với tôi, thích em sao? Mơ đi.” Giống như bị nói trúng nổi lòng, Tập Bác Niên thẹn quá hóa giận, lời nói càng cay nghiệt hơn.
Mặc Tiểu Tịch cảm nhận được rất rõ rang, long của cô đang đau đớn, sự đau đớn này mang theo chua xót và cay đắng, thì ra, người thật sự lún sâu, là cô!
Đau đớn cùng cực, ở trước mặt anh chô chỉ có thể mỉm cười: “ Anh nói xong rồi phải không? Nếu còn mời nói tiếp.”
không nhìn tới nét mặt giả vờ của Mặc Tiểu Tịch, long của Tập Bác Niên vô cùng rối loạn, xoay người bỏ đi, anh cũng phải yên tĩnh một lúc.
“Tập Bác Niên..”
Lúc anh ra tới của , Mặc Tiểu Tịch kiêu anh lại.
“không phải anh thầm mến em gái của anh đấy chứ?” Mặc Tiểu Tịch đột nhiên lên tiếng, muốn dùng cách hỏi bất ngờ này để xem phản ứng của anh.
Tập Bác Niên giật mình, cau mày, “Mặc Tiểu Tịch, đầu óc của em không bị sốt chứ, muốn chết, có thể nói thái quá hơn một chút.”
“không chừng thật sự đang bị sốt.” Mặc Tiểu Tịch làm bộ sờ sờ trán, lừa gạt để qua ai.
Tập Bác Niên có chút tức giận, liếc cô một cái đi ra ngoài.
Mặc Tiểu Tịch lấy quyển album phía sau ra, vừa rồi saukhi cô nói câu đó, vẻ mặt từ mờ mịt chuyển sang tức giận, bình thường, người bị nói trúng sự thật, đầu tiên sẽ lộ ra sự kinh ngạc và sợ hãi mới đúng, cho nên, anh đối với Tập Vân Noãn hẳn là chỉ có tình cảm anh em.
nói vậy, chẳng lẽ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...