Hai năm sau.
...
...
Thời gian hai năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, ngày hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, Cố Lan San cảm thấy mình còn chưa cảm nhận triệt để những ngày đó, trong nháy mắt, sinh nhật hai tuổi của Bì Cầu Nhỏ đã qua được hai tháng.
Lại sắp đến mùa xuân mà cả nước đều hân hoan vui mừng.
Trong hai năm này, nhà họ Thịnh đã thay đổi rất nhiều, có tốt lẫn xấu.
Thân thể ông Thịnh ngày càng tệ, đã bị bệnh đến liệt giường, thời gian ngủ mê man càng dài ra. Người nhà họ Thịnh đều biết, có lẽ ông Thịnh sẽ không trụ nổi qua mùa đông này.
Nhưng mà ông Thịnh tuổi đã lớn, gần một trăm tuổi rồi, cũng coi như có đám cưới đám tang.
Dù sao, ai rồi cũng sẽ chết, đối với ông Thịnh mà nói, cả đời này của ông, thật có thể nói là oai phong một cõi, nở mày nở mặt.
Bác cả của Thịnh Thế lại thăng chức, ở chính đàn lăn lộn ngày càng thuận buồm xuôi gió, mỗi ngày tối mở TV lên, trong khoảng thời gian quý giá luôn nhìn thấy bác cả trên đó, sau đó Bì Cầu Nhỏ sẽ chỉ vào TV, la hét: "Ông cả, ông cả."
Dương Lan Phong và Triệu Lỵ kết hôn, Triệu lỵ sau hai tuần sinh nhật Bì Cầu Nhỏ, kiểm tra thấy đã mang thai, mấy tháng nữa, nhà họ Thịnh lại thêm thành viên mới, thêm một chuyện vui.
Ba Thịnh Thế vẫn bận việc như trước, nhưng khi có Bì Cầu Nhỏ, trở về nhà số lần số lần về nhà càng ngày càng nhiều, hơn nữa mỗi lần trở lại, người ông này luôn đem đồ ăn ngon và vui đùa cùng nhau, cho nên Bì Cầu Nhỏ hoạt bát đáng yêu thích ông nội nhất, mỗi lần chân trước ông nội định ra cửa, chân sau bé đã quấn ông: "Khi nào ông trở về, ông nội sẽ đem gì ngon về cho cháu vậy?"
Bởi vì chỉ đồ ăn ông nội đem về, bé mới không chút kiêng kị nào mà ăn, bình thường, mẹ Cố Lan San luôn kiềm chế bé, khiến bé không vui.
Thịnh Thế đối với con gái Cầu Cầu và con trai Bì Bì, thì ít nghiêm khắc hơn, cho nên, ngoài ông nội ở ngoài thì bé thích nhất là Thịnh Thế.
Mà Bì Bì là một đứa trẻ yên tĩnh, phần lớn thời gian dùng để ngủ, cậu cũng không hay để ý người khác, ghét nhất là em gái Cầu Cầu cứ ầm ĩ cả ngày, điều khiến bé cảm thấy hứng thú là ở nhà họ Thịnh có một số mô hình sung và xe tang.
Mọi người nhà họ Thịnh đều nói, tương lai Bì Bì và Nhị Thập hoàn toàn khác nhau, cậu sẽ là một quân nhân tốt.
Mẹ Thịnh từ khi có Bì Cầu Nhỏ, cũng không vui vẻ đánh mạt chược nữa, mỗi ngày đều vòng quanh Bì Cầu Nhỏ, mẹ Thịnh cực kỳ yêu thương Bì Cầu Nhỏ, đa phần mẹ Thịnh cùng bầu ngực nuôi sẽ chăm sóc Bì Cầu Nhỏ, khiến Cố Lan San cảm thấy bản thân thật dư thừa.
Cho nên dần dà, Cố Lan San cảm thấy nhàm chán, nhưng vì có hai đứa bé, luôn không thể đúng hạn đến công ty làm việc, cuối cùng đến tập đoàn Bắc Dương nhận một công việc, lúc muốn làm sẽ đến công ty lượn hai vòng, lúc không muốn đi sẽ ở nhà với Bì Cầu Nhỏ.
Người người đều nói, thường thường sau khi phụ nữ kết hôn sẽ không đáng giá, nhưng đặt trên người Cố Lan San lại khác, hình như hoàn toàn khác biệt.
Cô sinh Bì Cầu Nhỏ khi mới hai mươi lăm tuổi, hiện tại qua hai năm mới hai mươi bảy tuổi.
Hai mươi bảy tuổi, xó thể nói không lớn, thật vẫn không tính lớn, còn có rất nhiều cô gái hai mươi bảy tuổi bạn trai còn chưa có đấy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...