Tóc Cố Lan San rất dài, rất dễ dàng cuốn lên, sau đó đội mũ phượng vào, có Lưu Tô rũ xuống, sau đó thợ trang điểm thoa một chút son môi màu đỏ, xem ra, thật sự là giống một cô gái tuyệt sắc bước ra từ bức tranh cổ.
Nhóm phụ dâu ăn mặc chỉnh tề đứng ở một bên nhìn Cố Lan San, không nhịn được thở dài nói: “Lan San thật xinh đẹp, mặc phượng quan hà bí, ngược lại giống đến bảy phần diễn viên hí kịch xưa bước ra.”
“Hôn lễ này rốt cuộc là sáng ý của ai vậy, tôi không biết lễ phục của cô dâu lại là phượng quan hà bí, thật là sáng ý.”
“Trừ Nhị Thập, còn có thể là ai. Lúc ban đầu Nhị Thập và đại gia đình thương lượng, mọi người còn cảm thấy lôi thôi lếch thếch, bây giờ nhìn lại, thật không tệ.”
“Đúng vậy nha……. Vẫn luôn là lễ phục màu trắng, làm khiếu thẩm mĩ của tôi nhìn đã nhàm chán rồi, chờ khi tôi kết hôn, tôi cũng mặc cổ trang như vậy.”
Trong cuộc đời người phụ nữ, thời khắc xinh đẹp nhất, chính là thời khắc khi làm cô dâu.
Nhưng Cố Lan San bẩm xinh đã là một người phụ nữ rất xinh đẹp, cô đối với thẩm mỹ thật sự là bắt bẻ rất cao, nhưng bây giờ mặc vào phượng quan hà bí, đứng ở trước gương, nghe các chị của Thịnh Thế đứng một bê ca ngợi, Cố Lan San thật sự có cảm giác mình đẹp đến bất ngờ.
…
…
Bảy giờ mười phút sáng, Hàn Thành Trì bị tiếng chuông báo thức mình đặt làm tỉnh, anh vươn tay tắt chuông báo thức của điện thoại, nằm ở trên giường một chút, sau đó mới từ từ ngồi dậy, mắt nhìn sang một bên, liền thấy thiệp mời màu đỏ trên bàn, ánh mắt anh ta nhẹ nhàng chớp một cái, Hàn Thành Trì vén chăn lên, đi vào phòng tắm.
Sau khi Hàn Thành Trì tắm xong, từ bên trong đi ra, trực tiếp bộ tây trang được làm thủ công đã dặn thư ký chuẩn bị xong một ngày trước.
Lúc soi gương đeo caravat, điện thoại Hàn Thành Trì lại vang lên, anh ta dừng động tác một chút, rồi lại tiếp tục thắt caravat thật tốt, sau đó mới không nhanh không chậm đi tới trước giường, cầm điện thoại di động của mình, thấy có một tin nhắn.
…
…
Đúng tám giờ sáng, ngày tốt giờ lành, cửa nhà họ Thịnh cũ mở thật to, Thịnh Thế mặc một thân cổ trang tương tự không kịp chờ đợi lên xe, chuẩn bị đi cưới vợ cô dâu của mình.
Đi theo sau lưng Thịnh Thế là sáu phù rể thấy bộ dáng Thịnh Thế như không kịp chờ đợi, Quý Lưu Niên không nhịn được cười giễu cợt: “Nhị Thập, cậu chậm một chút, cẩn thận ngã.” Làm năm phủ rể khác đều cười xôn xao.
Chọn lựa xe đều đồng nhất là Audi A8 màu đen, hôm nay ánh mặt trời rất tươi đẹp, như cố ý tẩy rửa qua xe, nhìn thấy toả sáng rất lấp lánh, sau khi người rước dâu ngồi xong, xe liền từng chiếc từng chiếc tự động đi ra khỏi đại viện nhà họ Thịnh, sau đó xe đón dâu dừng ở ngã tư đường, những xe theo sát phía sau, thong thả đi.
…
…
Đúng chín giờ sáng, cửa nhà họ Sở vang lên tiếng pháo đinh tai nhức óc, còn có loại pháo nổ tốt nhất.
Dưới lầu có một người họ hàng nhà họ Sở đặc biệt kích động chạy tới, rầm rầm xông vào phòng ngủ của Cố Lan San, trong miệng la hét: “Chú rể tới, chú rể tới…….”
Tiếng người họ hàng vừa dứt, phía dưới truyền đến hàng loạt tiếng bước chân, còn kèm theo âm điệu cười nhạo của phù rể.
Cố Lan San bỗng dưng đỏ mặt, trong lòng không biết có chuyện gì xảy ra, nhịp tim lập tức đập nhanh, cô giống như là thiếu nữ hoài xuân, toàn thân cao thấp tràn đầy khẩn trương.
Đây là hình ảnh minh hoạ của phượng quan hà bí, mọi người tham khảo để hình dung nhé
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...