Đoàn Sủng Tiểu Thanh Niên Trí Thức Dựa Không Gian Nằm Thắng


Bà Liễu mím môi, mắt đảo một vòng, nhìn người đàn ông duy nhất Vân gua là Vân Mặc Bắc: "Vị này, chính là cháu đích tôn của bà?"
Quả thực là rất lớn.

Đừng nói là Vân Mặc Bắc, ngay cả học trò của bà là Vân Mặc Trần cũng lớn hơn cháu gái bà nhiều.

Bà Vân và mẹ Vân cũng hiểu rằng cháu trai mình và cháu gái nhà người ta chênh lệch tuổi tác hơi nhiều, trước đây thấy không sao, dù sao cháu trai mình có năng lực, có ngoại hình nhưng lúc này đây, không hiểu sao cả hai đều có chút ngượng ngùng.

Vân Mặc Bắc bị bà Liễu nhìn có chút không thoải mái nhưng biểu cảm trên mặt vẫn rất tốt, vẫn giữ vẻ mặt nhàn nhạt, gật đầu với bà Liễu: "Chào bà, tôi là Vân Mặc Bắc.

"
Liễu Bác Viễn nhìn Vân Mặc Bắc há hốc mồm, lại nhìn Liễu Nhược Nam: "Nam Nam, con quen bạn trai từ khi nào vậy?"
Liễu Nhược Nam cười toe toét: "Không phải mới quen sao, dẫn đến cho mọi người xem luôn rồi?"

Mới quen mà nhà người ta đã đến rồi sao?
"Hai đứa quen nhau thế nào?"
"Đi trên phố quen.

"
"Sao lại quen nhau?"
"Cái này thì phải hỏi đồng chí Vân rồi.

"
Liễu Bác Viễn nghẹn họng, ông vốn không giỏi giao tiếp nên không biết phải nói gì.

Bà Liễu vẫy tay gọi Liễu Nhược Nam, đợi Liễu Nhược Nam đi đến trước mặt, bà nắm tay cô hỏi: "Nam Nam, cháu mới về bên chúng ta, chúng ta còn chưa kịp hiểu cháu, thương cháu thì gia đình đã xảy ra chuyện này, Liễu gia rất xin lỗi cháu, cháu muốn quen bạn trai, bà không phản đối, chỉ hy vọng cháu thật lòng thích người này, người này là người nguyện ý yêu thương cháu cả đời.


"
"Cháu còn nhỏ nhưng bà biết cháu hiểu chuyện, bây giờ bà hỏi cháu, cháu có nghiêm túc không? Đã chuẩn bị sẵn sàng sống cả đời với người đàn ông này chưa?"
Liễu Nhược Nam khựng lại, chớp mắt nói: "Thích khuôn mặt này thì có tính là thích người này không?"
Mọi người: "!!!"
Đùa à?
Mẹ Vân cười "haha", "tính, tính!"
Thích mặt cũng được!
Liễu Nhược Nam cong môi cười, sau đó nhìn bà Liễu, lại nhìn mọi người: "Câu hỏi của bà hơi sắc bén, cháu không biết trả lời thế nào, cả đời quá dài, cháu cũng không dám hứa hẹn, cháu chỉ có thể nói, quen nhau là nghiêm túc, chân thành nhưng giữa chừng phát hiện tính cách hai người không hợp, hoặc Vân Mặc Bắc có dấu hiệu ngoại tình thì chắc chắn không thể tiếp tục, chú ấy đẹp trai, người ái mộ chắc chắn rất nhiều, nếu chú ấy! "
"Sẽ không.

"
Vân Mặc Bắc nhàn nhạt liếc cô một cái, ngắt lời, đầu óc nhỏ bé, nghĩ cũng nhiều.

Mẹ Vân cũng cười nói: "Cái này thì cháu cứ yên tâm, từ khi chưa thành niên, sau mông nó đã có một đám con gái theo rồi, nó không đánh con gái, chỉ đánh anh trai em trai nhà người ta, không có anh em ruột thì đánh anh em họ, anh em con chú con bác đều đánh, sau này vào bộ đội, toàn đàn ông, nó ốm đau thì đều từ chối không cho y tá nữ tiêm, cháu cũng thấy rồi đấy, thư ký bên cạnh nó toàn là đàn ông, chúng ta còn tưởng nó không thích phụ nữ.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận