Đoàn Sủng Tiểu Ngọt Bao Ba Tuổi Rưỡi Đại Lão Sủng Lên Trời
Giang Thành.
Mưa nhỏ tí tách tí tách cả ngày.
Từ trong một bụi cây nhỏ tại Bắc Thành, một tiểu nãi đoàn khoảng ba tuổi rưỡi chui ra rồi thong dong tiến vào sở cảnh sát, nàng lôi kéo một người ăn mặc trang phục cảnh sát nói: “Chú ơi, cháu bị lạc đường.
”
Bị một bé gái giữ chặt, chú cảnh sát ngồi xổm xuống, cười hỏi: “Tiểu bằng hữu, cha mẹ cháu đâu?”
“Cha mẹ cháu có lẽ đang làm đi.
” Tiểu nãi đoàn linh động chớp chớp mắt.
“Vậy cháu nhớ rõ số điện thoại của cha mẹ không? Hoặc là người thân cũng được.
”
Tiểu nãi đoàn lắc đầu.
“Cháu chỉ nhớ đường về nhà.
”
Chú cảnh sát đang ngồi xổm cùng đồng nghiệp liếc nhau, cười nói: “Chúng ta đây lái xe đưa cháu về nhà.
”
Tiểu nãi đoàn gật đầu thật mạnh, sau đó đọc cho chú cảnh sát một cái địa chỉ.
Tiểu nãi đoàn nói, nhà nàng ở tại biệt thự Tần Sơn, người ở cục cảnh sát không tra không biết, một khi đã tra thì bị dọa nhảy dựng.
Biệt thự Tần Sơn là biệt thự Lục gia giàu nhất giới hào môn của Giang Thành, cho nên tiểu nãi đoàn trước mặt đây chính là người Lục gia?
Lục gia không giống như các gia đình giàu có khác , cho nên cảnh sát cũng không dám chậm trễ.
Theo tính toán ban đầu thì định phái hai người đưa tiểu nãi đoàn trở về, sau khi biết được tiểu nãi đoàn là người của Lục gia, cảnh sát ước chừng phái ba chiếc xe cảnh sát để hộ tống, mười hai người cảnh sát đi theo.
Ba chiếc xe cảnh sát trải qua hai cái giờ lái xe, đưa tiểu nãi đoàn đến cửa biệt thự Tần Sơn.
Khi xe cảnh sát ngừng ở cửa biệt tự Tần Sơn, một chiếc xe đúng lúc đi ra, ngồi bên trong xe chính là Lục lão gia tử Lục Vũ cùng phu nhân Tần Song; Tần Sơn biệt thự chính là lấy biệt danh của Tần Song.
Quản gia tiến lên dò hỏi rồi sau đó chạy tới bẩm báo: “Lão gia, phu nhân, cục cảnh sát người ta nói, là đưa một tiểu bằng hữu lại đây.
”
Cảnh sát nói rằng, tiểu nữ hài trên xe là con gái của tam thiếu Lục Dục Trần.
Quản gia nghi hoặc, tam thiếu Lục gia Lục Dục Trần chưa lập gia đình đâu ra có con.
Lục Vũ sắc mặt ôn hòa, mở miệng hỏi: “Là con nhà ai?”
Lục Vũ có ba đứa con trai, đứa con cả cùng con thứ hai đều đã kết hôn.
Đứa con cả sinh ra ba đứa con trai, con thứ hai sinh ra hai đứa cũng là con trai, cũng không biết người cảnh sát đưa tới là con của con cả, hay là con của con thứ hai.
Quản gia hồi: “Là tam thiếu.
”
Lục Vũ cùng Tần Song liếc nhau, Tần song hỏi: “Lão tam hài tử?”
Lão tam ngày thường biểu hiện ra bộ dáng thề sống ch·ết không cưới vợ sinh con, không nghĩ tới ở bên ngoài đều có hài tử.
Lục Vũ thở dài: “Phỏng chừng là mang về đứa con không mặt mũi.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...