Đoàn Sủng Nhóc Rồng Con 3 Tuổi Rưỡi Ở Niên Đại Văn


Chờ Hoàng Nguyệt Châu kể xong toàn bộ sự tình ngày hôm nay, Lưu Đại Mỹ dùng sức vỗ đôm đốp xuống đùi, khoa trương nói: "Ai nha! Cha Phú Quý chắc chắn là trúng tà rồi! Giống như nương anh ấy vậy, tất cả đều do con nha đầu Linh Bảo kia làm.

""Không thể nào, hai ngày trước có làm sao đâu, tự nhiên hôm nay! ""Thì đó, phù thủy niệm chú vào người ta có bao giờ linh luôn đâu, phải mất mấy ngày, yêu quái mê hoặc người nhất định cũng thế, phải cần thời gian.

" Lưu Đại Mỹ nói.

Thấy Hoàng Nguyệt Châu nhíu mày, có vẻ như không tin lắm, cô ta xắn ống tay áo mình lên, "Tỷ nhìn dấu vết trên tay muội này, chính là do đêm đó bị con nhóc Linh Bảo kia tý nữa là bẻ hãy! Tỷ nói xem một bé gái còn nhỏ như vậy sao có thể có sức lực lớn thế này được?""Đây là do con nhóc kia làm?""Không phải nó thì ai, muội nói với mọi người, nhưng không một ai thèm tin! "Nói đến đây, Lưu Đại Mỹ ủy khuất, "Muội ngày đó đi đến nhà kho không phải muốn trộm đồ, chính là đi bắt kẻ trộm, nhưng yêu quái kia biết yêu thuật, muội rõ ràng đã thấy nó đi vào, kết quả ! Ai, đúng thật là giờ muội có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch mà.


"Hoàng Nguyệt Châu thấy cô ta cũng không giống như nói dối, thầm nghĩ: "Làm sao bây giờ? Mình cũng không thể để cha Phú Quý bị con yêu quái kia làm hại được.

""Muội thấy tỷ vẫn nên là nhanh tới nhà nương anh ta xem thử một cái," Lưu Đại Mỹ nói, "Tám phần là anh ta đang ở cùng với con yêu quái kia.

"Lúc này, tại Khương gia, trong phòng Thẩm Tố Nga.

Ngũ Siêu Tử cùng nương cậu đang cắt giấy hoa để dán cửa sổ vào ngày Tết.

Trong nhà tuy nghèo, nhưng hàng năm Thẩm Tố Nga đều cố gắng trang trí nhà cửa một chút, giấy hoa màu đỏ được dán lên cửa sổ, càng nhìn càng thấy có không khí Tết.


"Anh hai, sao anh không về nhà đi?" Ngũ Siêu Tử cắt xong giấy hoa để lên giường, hỏi, "Hay là muốn ở lại ăn cơm tối nhà chúng em đúng không?""Gì mà nhà anh nhà em? Nghe thật xa lạ!"Ngũ Siêu Tử còn đang tức giận ngày đó anh cả với anh hai mình không muốn lên núi tìm mình với Linh Bảo, khẽ chế nhạo một tiếng, "Nhà của em, cha nương, anh ba, anh tư và cả Linh Bảo nữa, còn anh cùng vợ con anh sống trong ngôi nhà khác, em không nói nhà anh, nhà chúng em, chẳng lẽ anh muốn em nói nhà chúng ta à?""Được rồi, Siêu Tử, con bớt tranh cãi lại đi.

"Khương Khánh Sơn vỗ lưng con trai út, quay đầu nhìn về phía Nhị Hoa Tử hỏi: "Nhị Hoa Tử, hôm nay con làm sao vậy? Cãi nhau với vợ mình à?""Không ạ, cũng không tính là cãi nhau! "Thở dài xong, Nhị Hoa Tử kể lại chuyện chia thịt chó lúc nãy, "Con trai đúng thật là không tri kỷ bằng con gái! Mong trong bụng vợ con đừng lại là con trai nữa, con không muốn con trai đâu, là con gái thì tốt biết mấy.

""Ta thấy con vẫn nên nằm mơ tiếp đi, bà nội con còn sinh bốn đứa đều là con trai kia, ba bá mẫu của con cũng sinh toàn là con trai, lại nói, mẹ con cũng thế, còn có chị dâu con nữa, ! "Lời Khương Khánh Sơn còn chưa dứt, một giọng nói nhỏ ngọt ngào từ trong phòng truyền tới, hỏi: "Cha, sinh con trai là sao ạ?""Hả? Là, là sinh con trai đó, ha ha! "Khương Khánh Sơn cười xấu hổ một trận, nhanh chóng đi đến bế con gái mình lên giường, "Có phải tại chúng ta nói chuyện to quá đánh thức Linh Bảo hay không nha?""Không phải đâu ạ, cha không đánh thức Linh Bảo", Bé con dịch cái mông nhỏ ngồi sang một bên, vẻ mặt ngốc ngốc đáng yêu, "Nhưng mà, nãy cha nói sai rồi, nương chỉ sinh mỗi mình Linh Bảo là con gái thôi, làm gì có con trai nha.

"Khẽ vỗ nhẹ đầu con gái, Khương Khánh Sơn âu yếm cười, "Ha ha, đúng đúng, là cha nói nhầm rồi.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận