Khi đến gần phòng khách, Bạch Hân Hân sửa lại tư thế đi đứng ngay ngắn tiêu sái, trên mặt treo nụ cười chiêu bài của chính mình, nhu thuận lại nghe lời, trông vô cùng lễ phép.
Rồi ngọt ngào mở miệng, cẩn thận lại rụt rè chào hỏi mẹ viện trưởng, người đang đứng ở trong đại sảnh trung ương một tiếng.
"Mẹ viện trưởng á!"
Một tiếng hét quái dị vô cùng thảm thiết vang lên.
Diệp Miểu Miểu trực tiếp đá một cước vào mông bé gái đó.
Bạch Hân Hân không có chút phòng bị nào, chính nữ chính cũng không nghĩ tới Diệp Miểu Miểu ở phía sau sẽ đột nhiên đá vào chính mình.
Nữ chính đương trường bị đá ngã ở trên mặt đất, mặt chạm đất, nhưng chưa đến mức té thành cái dáng chó gặm bùn, nụ cười mà nữ chính thật vất vả duy trì giờ phút này đều bị hủy hoại!
Không chỉ có Bạch Hân Hân không ngờ tới, mà cả người phụ nữ phía sau bé, bao gồm cả mẹ viện trưởng, cùng với tất cả mọi người ở đây, đều không ngờ rằng nửa đường sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Cảm nhân được tầm mắt của mọi người đều đang ở trên người mình, rắc rối phức tạp, nhiều đến mức không thể nào diễn tả được.
Không có biện pháp mà-
Diệp Miểu Miểu bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Thật ra cô cũng không muốn đá như thế ở trước mặt mọi người, dù sao bây giờ bé cũng chỉ là một đứa trẻ.
Một đá như vậy, cũng không tốt cho danh tiếng của bé đâu!
Nhưng đồng thời, bé cũng biết rõ rằng, nếu hiện tại không đá, sau này cũng sẽ không có cơ hội đá nữa.
Nữ chính ngay lập tức sẽ thăng chức rất nhanh!
Ít nhất hiện tại đạp, sau này nữ chính trở nên ngưu bức, nếu bé còn sống nói, bé có thể nói với người khác rằng: "Xem đi! Liền người đó thôi sao, mới trước kia còn bị tôi đá cho một cái, nếu không phải nhờ tôi đá cho một cái, cô ta mới không thể nào trở thành thiên kim của Lăng gia đâu!"
Không quan tâm gì hết, trước tiên cứ trang bức trước rồi nói sau!
"Đây là có chuyện gì?"
Dù sao cũng là đứa trẻ mà chính mình nhìn đến lớn, mặc dù không phải con ruột, nhưng ít nhất cũng đã ở bên cạnh chính mình tám năm rồi, viện trưởng nhìn thấy Bạch Hân Hân bị ngã, phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng chạy lại ôm lấy Bạch Hân Hân.
Bà ta tức giận trừng mắt nhìn Diệp Miểu Miểu.
Trước kia lúc bé bị Bạch Hân Hân bắt nạt, viện trưởng đều biết cả, nhưng bà ấy đều mở một mắt nhắm một mắt làm ngơ, lúc đầu bé còn có thể sợ hãi đi cáo trạng, nhưng sau đó lại đổi lấy việc Bạch Hân Hân càng không thèm kiêng nể gì bắt nạt bé, bé càng trở nên trầm mặc nhát gan, không dám nói tiếp nữa.
Không chỉ có Bạch Hân Hân khi dễ bé, tất cả mọi người ở trong cô nhi viện này đều dám bắt nạt cô.
Cô ăn uống không đủ, xanh xao vàng vọt, không có dinh dưỡng gì, nên bộ dáng cũng không được đẹp.
Những cặp cha mẹ đến cô nhi viện nhận nuôi đứa trẻ nào, về cơ bản đều chọn những đứa trẻ ưa nhìn lại trắng não, vóc dáng cao ráo, như thế sau khi chúng lớn lên cũng xinh đẹp tuấn tú.
Loại người giống như bé, hầu như không có cặp cha mẹ nào nguyện ý nhìn bé nhiều hơn một cái.
Tương phản, loại người giống như Bạch Hân Hân, trên thực tế trước khi Lăng Vân đến, có rất nhiều gia đình tốt đều muốn nhận nữ chính làm con nuôi.
Nhưng không có biện pháp nào, Bạch Hân Hân rất được mẹ viện trưởng và các hộ công, cô dì chú bác ở cô nhi viện Cảnh Dương này yêu thích, muốn chọn cũng phải chọn cho nữ chính một gia đình tốt nhất!
Đồng thời, mẹ viện trưởng cũng có tâm tư riêng.
Kết quả tâm tư riêng này ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, nuốt chửng cả bà ta, khiến bà ta rơi vào kết cục không mấy tốt đẹp.
"Viện trưởng, thật xin lỗi, là do tôi không trông coi tốt Miểu Miểu! Vừa mới lúc đi vào, hai người bọn họ đã đánh nhau, hai đứa nhỏ này! Tính tình Hân Hân lương thiện, thấy Miểu Miểu còn nhỏ tuổi, nên không đánh trả, nhưng Miểu Miểu ngược lại hết đấm lại đến đá Hân Hân, còn há mồm cắn vào tai của Hân Hân nữa! Viện trưởng xem, tai của Hân Hân đều đỏ lên rồi."
Người phụ nữ ở phía sau một tay léo Diệp Miểu Miểu vào trong lòng, cưỡng chế ấn bả vai của bé không cho bé cử động.
Diệp Miểu Miểu cũng không tính toán cử động chút nào.
Mắc cười, với cơ thể nhỏ bé gầy gò này của bé, cho dù dùng tất cả sức lực từ khi uống sữa đến giờ cũng không thể nào cử động được một chút.
Cho nên, để đỡ mệt, bé cũng không tính toán động một chút nào.
Chỉ lặng lẽ đứng ở chỗ đó.
Dù sao bé cũng đã đá nữ chính, mục đích của bé đã đạt được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...