Đoản Ngọt - Tình Văn
Tôi và cô ta gay gổ nhau một trận to, nếu không muốn nói là còn xảy ra xô xác. Đột nhiên cô ta dừng lại một chút, làm mặt hoảng sợ, lại còn lấy tay tôi đẩy nhẹ cô ta. Thế là cô ta ngã xuống đất, trông thật thảm thương.
"Á...Sao cô đẩy tôi? tôi chỉ muốn khuyên cô đừng nên mù quáng bám lấy anh ấy, cô không chịu thì thôi sao lại...."
Tôi trợn mắt, nói láo cũng hay thật!
Bỗng, là anh... Anh sao nhìn lạnh lùng xa cách thế, không lẽ anh tin sao?
Anh tiến đến bên cô ta, bế cô ta lên một cách dịu dàng, bỏ mặt tôi ở đó....
Sống mũi cay thật,... kết thúc được rồi! Giải thích vốn không phải nghề của mình...
"Bõm" nước từ hồ bơi văng lên tung tóe. Quay đầu nhìn lại thì... Anh bệ vệ soái khí đứng nơi đó nhìn cô ta gấp gáp ngoi lên mặt nước, như con tôm chết cạn... Mọi người thích thú hả hê nhìn cô ta.
Đang không hiểu gì thì anh kéo mạnh tôi ôm vào lòng thật chặt, tuyên bố với tất cả những người đang dự tiệc nơi đây:
"Cả đời này tôi sẽ chỉ yêu mỗi cô ấy. Mong mọi người sẽ đến dự lễ cưới của chúng tôi vào tháng sau!"
----------------------
Nói cho các bạn nghe: Mình viết cái đoản này mà cả người bứt rứt khó chịu ghê lắm, mãi đến lúc "Bõm"... mới khá lên đấy. Thật sự là không chịu nổi mấy dạng ngược ngược mà....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...