Đóa Hồng Gai Nhuôm Máu
Phòng làm việc của Chủ tịch tập đoàn Thiên Quân nằm trên tầng cao nhất tòa nhà sáu mươi hai tầng giữa lòng thành phố đông đúc. Cũng như tính cách của chủ nhân, căn phòng chỉ có hai màu trắng xám cơ bản, bày trí đơn giản trang nhã.
Trên chiếc bàn gỗ đàn hương tinh tế,Trần Thiên Duy đang hết sức tập trung vào những con số và biểu đồ phức tạp ở màn hình máy tính. Ngón tay thon dài múa nhanh trên bàn phím. Đôi lông mày cương nghị thi thoảng hơi chau lại. Nắng sớm chiếu qua cửa kính, chảy đầy trên đống tài liệu chất cao như núi. Phía sau hắn, cả thành phố đang khởi động chào ngày mới.
Tập đoàn Thiên Quân cắm rễ trên thương trường đã lâu, gốc gác tương đối to, tán rộng vẫn hô mưa gọi gió trên khắp các thị trường lớn. Dạo gần đây, một anh bạn P.D mới nổi chủ yếu kinh doanh mảng kỹ thuật phát triển ngang vũ bão chuyên ngáng đường Thiên Quân may mắn lọt vào số ít đối thủ đáng gờm của tập đoàn.
Cạnh tranh là điều hết sức bình thường trên thương trường. Trần Thiên Duy sẽ không chú ý đến P.D nếu không có một số vụ bê bối nội bộ dính đến bên đó.
Đầu tiên là một nữ nhân viên đã nghỉ việc ở P.D nộp hồ sơ xin vào Thiên Quân. Dựa trên nguyên tắc, cô gái kia đã từng làm việc ở công ty đối thủ nên không được nhận. Ít lâu sau, Thiên Quân bị lỗ một khoản tiền lớn. Trưởng phòng nhân sự mặt ủ mày chau trực tiếp đứng ra nhận trách nhiệm, sau đó nộp đơn xin nghỉ việc.
Tiếp theo là vụ bê bối ở khách sạn Thiên Quân. Cách đây chưa lâu, có hai người phụ nữ đến đặt phòng. Ngày thứ nhất, họ có phản hồi rất tích cực về các dịch vụ ở khách sạn. Nhưng sang ngày thứ hai, đột nhiên nhảy ra một con bọ xít nổi lều phều giữa đám thạch vô cùng bắt mắt trong ly sữa chua của một trong hai người. Thật không may, đó lại là phu nhân tổng giám đốc công ty đối tác khá tin cậy. Vị phu nhân nọ ầm ĩ một hồi, quyết không chấp nhận lời xin lỗi từ ban quản lý cùng bồi thường. Người phụ nữ còn lại đứng cạnh rất tự nhiên đổ thêm dầu vào lửa. Điều tra một chút liền phát hiện chị ta có chồng làm bảo vệ ở P.D. Kết quả trong vòng một tuần, công ty kia cắt hết toàn bộ hợp đồng, chuyển sang hợp tác với P.D.
Còn hiện tại, một số thành viên ban quản trị đang yên đang lành lại muốn rút vốn đầu tư. Nguyên nhân vẫn là P.D. Họ cho biết bên đó đưa ra rất nhiều khoản ưu đãi hấp dẫn thu hút vốn đầu tư.
Đối phương không hề có ý muốn dấu giếm thân phận, chứng tỏ những thủ đoạn này chỉ mang tính chất thách đấu. Nhưng không thể loại trừ khả năng đối phương từ từ chặt đứt từng cái rễ của Thiên Quân. Đến khi gặp phải một trận gió cơ hội, cả tập đoàn nháy mắt sẽ sụp đổ.
Phòng làm việc yên tĩnh chỉ có tiếng lọc cọc của bàn phím máy tính cùng tiếng lật giở tài liệu. Bỗng "Rầm" một tiếng, cửa phòng bị mở ra không chút nể nang. Nguyễn Thành Nam xuất hiện với bộ dạng tương đối khẩn trương. Xen lẫn tiếng nói là tiếng thở hồng hộc:
-Cậu mau đến nhà giam của tổ chức.
Trần Thiên Duy dùng tốc độ không nhanh không chậm tiến vào tòa nhà Rus, chẳng ai biết trong lòng hắn thực chất không bình thản như vẻ ngoài. Hắn có linh cảm không hay lắm về sự việc lần này. Minh Vi theo sát phía sau tranh thủ báo cáo:
-Một tiếng trước, mạng lưới thông tin của tổ chức bị hacker tấn công lấy đi một số thông tin không quan trọng. Dường như để đánh lạc hướng chúng ta. Khi em giải quyết xong, nhà giam đã bị tấn công. Chỉ có duy nhất một người thoát...
Bước chân hắn chợt ngừng lại.
Trước mắt, phòng giam của Hoàng Thanh Du trống hoác, tựa hồ giống trái tim hắn lúc này.
Sắc mặt hắn dần trở nên khó coi, tròng mắt tro lạnh mô phỏng một bầu trời u ám. Hai bàn tay vô thức nắm vào mở ra biểu thị nội tâm bất ổn của chủ nhân. Minh Vi kịp thời nắm bắt được biểu cảm này, cô hoàn toàn rơi vào trạng thái trầm mặc.
Hệ thống an ninh của tòa nhà Rus nói chung và nhà giam nói riêng, người thường không thể dễ dàng lọt qua. Tổng thời gian từ lúc hacker tấn công đến khi phát hiện sự việc chỉ có mười phút. Đối thủ lần này thật không đơn giản. Hơn nữa còn có nội gián, trong ứng ngoài hợp cùng công kích.
Trần Thiên Duy ngồi bất động trước màn hình máy tính. Hắn đã tua lại hàng trăm lần hình ảnh camera giám sát trong nhà giam. Trịnh Minh Phong cũng không có bịt mặt, dẫn theo ba người đến trực tiếp mang Thanh Du đi. Khuôn mặt cô thể hiện rõ sự vui mừng, yếu ớt dựa vào lòng anh ta. Nỗi bực tức ứ trong người hắn nhất thời không có chỗ trút.
XOẢNG...
Chiếc laptop bị ném mạnh xuống sàn nhà, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Hoàng Thanh Du đến cuối cùng vẫn chọn Trịnh Minh Phong.
Cơn giận chưa nguôi, ngoài cửa liền truyền tới tiếng bước chân gấp gáp. Lần này vẫn là Thành Nam.
-Duy, không xong rồi. Tài liệu mật ở văn phòng biến mất rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...