Đoá Hoa Màu Nắng - Hạ Tàn


Vừa thấy Henry đi vào Darius Đại Hoàng Tử Nam Chu đã vài ba câu đá đểu - Ấy chà...!Nay được cả phu nhân dẫn vào đây cơ á? Anh tưởng em lại không được mời đến như mọi khi đấy!
Henry nhìn Darius trong lòng hết sức tức giận –“ Đợi tao đăng ngôi người đầu tiên tao giết là mày đó thằng kia”
Anh nở nụ cười giả tạo trên môi, niềm nở đáp – Anh quá lời rồi! Nay cũng gọi là thành công bước đầu thôi! So với mẫu thân anh tôi còn kém xa!
Darius hừ lạnh một tiếng thầm chửi –“ Khốn khiếp...!Nếu không phải đại lễ thì tao đã tẩn cho mày một trận rồi thằng khố rách áo ôm...”
Lily liếc nhìn Darius nghiêm nghị - Dù sao cũng đến rồi! Bớt vài lời lại không chết ai đâu Darius!
Darius phì cười – Sao chứ...!Tôi chỉ đang quan tâm người em trai này thôi!
Henry – Khổ tâm anh quá rồi!
Bên kia Winter đang vui vẻ trò chuyện với mấy cô công chúa thì nghe thấy tiếng của Henry.

Anh ngó qua xem xem chuyện gì đang diễn ra bên kia.
Winter –“ Cãi nhau à...!Vui vậy...”
Anh mỉm cười nhìn mấy nàng công chúa nói – Mấy em đợi anh xíu! Anh có chút việc bận!
Mấy cô nàng dạ dạ vâng vâng rồi nhìn anh rời đi.
Winter đi đến chỗ của Henry vỗ vai anh – Sao rồi...!Mọi chuyện ổn chứ?
Henry giật mình cái nhẹ trừng mắt liếc Winter.


Winter vẫn mỉm cười, ánh mắt thâm tình nhìn Henry.
Henry thở dài một hơi rồi đáp – Không có gì...
Winter gật gù – Vậy thôi...!
Darius bên kia tức đỏ mắt nhìn Henry cặp kè với Winter.

Anh thầm nghĩ –“ Cái tên biến thái đó với thằng Henry không biết xảy ra chuyện gì mới thân thiết được đến vậy...”
Winter ngó qua nhìn Lily ngỏ lời – Tiểu Thư tôi có thể ngồi cạnh em có được không.
Lily không chút giao động dứt khoát đáp – Không cần! Tự đi mà tìm chỗ
Cô định nắm lấy tay Henry thì Winter đã đưa tay mình ra bắt lấy – Dù sao anh cũng là Phó Đế! Xem như nể mặt nhau lần này đi!
Lily trừng to đôi mắt tỏ rõ sự kinh tởm với Winter.

Nhưng vì thân phận quá cao của Winter cô cũng chẳng thể từ chối
Lily trầm mặt nói – Buôn ra đi! Muốn ngồi đâu thì ngồi!
Cô giật tay Winter ra rồi đứng khép nép sau lưng Henry.

Anh cũng biết Winter hay dở thối trăng hoa nên cũng dang tay che che Lily ôm cô vào lòng.
Ở bên trong.
Hoàng Đế Dominic Listyoon Nam Chu Quốc đã chuẩn bị sẵn sàng ra tiếp đón các vị khách mời ngày hôm nay.

Ông nhìn vào chiếc vương miện mà suy nghĩ –“ Nói là mời gặp mặt bàn chuyện triều chính...!Mục đích của mình chỉ muốn gặp hắn ta Winter Lounie Ying...Hắn chắc chắn sẽ biết cách chữa trị vết nứt trên nội đan cho mình...”
Một lúc sau hội nghị cũng bắt đầu.
Dominic ngỏ lời với Winter – Phó Đế Đông Lãnh Quốc tuổi trẻ tài cao không biết nay đã có ý định gì cho tương lai chưa?
Winter đang uống rượu cũng bỏ ly xuống đáp – Thần đã có dự tính riêng! Không phiền người phải quan tâm!
Darius Đại Hoàng Tử một bên tức tối –“ Lại muốn gã mấy hoàng mụi đi đây mà...!Còn lạ gì ông nữa”
Những người khác xôn xao
- Hoàng Đế thật biết nhìn người! Winter tương lai rộng mở nếu gã được vị công chúa nào đến đó thì sau này nước ta không cần phải lo chuyện bị xâm lược nữa rồi...
- Đúng đó đúng đó!
Henry nhìn Winter liếc mắt ra hiệu –“ Đừng dở thối ở đây! Ở nhà cậu còn Yuna Haan nữa kia kìa...”

Winter nhận được thông điệp của Henry cũng lên tiếng nói với Dominic – Thật ra thần đã có một người vợ và không định nạp thiếp...!Mong người thông cảm!
Nghe vậy Dominic cũng không nói gì thêm mà ậm ừ cho qua chuyện.
Dominic – Sau này Nam Chu còn phải nhờ Đông Lãnh Quốc đây chiếu cố rồi!
Winter khẽ cười lạnh – Thần không làm người thất vọng đâu!
Winter tay nâng chén rượu kính cẩn mời Hoàng Đế Dominic rồi một hơi uống cạn –“ Ông chưa biết tôi sẽ làm gì đâu! Nam Chu rồi cũng sẽ thuộc về tôi mà thôi Dominic! Gia tộc của ông sớm muộn cũng phải bại lộ thân phận thật với cả thế giới này thôi! Ra vẻ được lúc nào thì hay lúc đấy đi.

Dù sao tôi cũng chẳng muốn rước mấy loại tạp chủng của ông về chi cho dơ nhà”
Dominic –“ Đúng là một con cáo khó thuần mà...!Winter ta cũng hơi xem thường ngươi rồi”
Lily ngồi cạnh Henry vẫn không ngừng tỏ vẻ thích thú mà nói chuyện với anh.

Anh thì im lặng nghe cô nói mà chẳng đáp gì nhiều...
Bên phía Yuna Haan, dinh thự nhà Winter ở Thiên Đô Quốc
Sáng hôm sau Haan đã tỉnh táo lại.

Cô lơ mơ ngồi dậy nhìn quanh
Haan – Winter ơi...
Khẽ tiếng cô gọi...!Một lúc sau không thấy ai đáp lại cô mới bước xuống giường.

Nghe tiếng động bên trong một tì nữ liền mở cửa bước vào
Người tì nữ ấy tên Sara

Sara đóng cửa lại khẽ nói – Tiểu Thư...!Thiếu Gia đã đi đến Nam Chu Quốc...!Mấy ngày sau mới về đến ạ!
Cô nhanh chân tiến lại chỗ Haan dìu cô đứng.

Haan một tay ôm bụng nhăn mặt – Gọi người có thể sử dụng Minh Linh Thuật đến giúp em với...!Em đau quá...
Sara đưa tay lên xoa bụng Haan gọi pháp chú – Minh Linh Thuật – Huyết Chú!
Dòng sức mạnh bao lấy người cô từ từ chữa trị.

Cô cũng cảm thấy đỡ hơn đôi chút.

Haan thở dài nói – Cảm ơn chị...
Sara mỉm cười dịu dàng đỡ Haan ngồi xuống – Tiểu Thư à...
Chưa kịp nói hết Haan đã chen vào nói – Gọi em là Yuna Haan hoặc họi là Em là được rồi!
Sara – Vâng!
Cô tiếp tục lời lúc nãy – Yuna Haan...!Thiếu Gia có bảo chị phải chăm sóc em thật kĩ...!Chị ít khi thấy anh ấy đối tốt với người con gái của anh ấy tốt đến vậy đấy!
Haan không cảm xúc nghĩ –“ không phải vì huyết mạch Bạch Kim thì mình chắc cũng bị vứt bỏ như bọn họ mất...”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui