Một tháng nữa qua đi, lá vàng đã rụng hết chuẩn bị cho một mùa đông kéo đến, thời tiết càng lúc càng trở lạnh hơn tới nổi làm người khác cũng phải lười biếng ra đường.
Tiếng chuông bên ngoài vang lên liên tục, Hana ở gần đó tiện tay mở cửa, bóng dáng một người phụ nữ dịu dàng đứng ở trước cùng cặp mắt màu hổ phách đặc biệt, đường nét gương mặt thanh tú.
Hana theo phép lịch sự, hỏi : " Chào cô...Cô đây đến tìm ai ? "
" Cô Ryo !!! " Tomu bất ngờ hô lớn, xen vào.
Anh nhanh chóng bước tới cúi đầu trước người phụ nữ kia, giới thiệu với Hana đây chính là người cô Ryo mà anh từng kể.
Sự xuất hiện đột ngột của Ryo khiến Hana có chút bối rối, cô không kịp phải ứng, đôi tay quơ quào vội chỉnh lại đầu tóc, lễ phép chào người cô này.
" Thật xin lỗi vì sự bất cẩn này ! Cháu không kịp nghênh đón cô ! "
Ryo liếc nhìn một lượt từ đầu tới chân, cô gái nhỏ nhắn trước mặt rất vừa mắt bà, tuy không thuộc hàng mĩ nhân nhưng cũng làm người khác không khỏi yêu thích, đặc biệt lại rất lễ phép.
" Không...
Đây không phải lỗi của cháu...
Mà...cháu chính là vợ của Tomu ? "
" Vâng ạ ! " Hana khẽ gật đầu, hai chân nhỏ nhắn cọ vào nhau, cô đang ngượng ngùng vì để người cô của chồng gặp mình trong bộ dạng lôi thôi.
Tomu mời bà vào trong, Hana bước theo sau kéo tay anh lại, trách móc.
" Sao cô Ryo đến mà anh không báo em trước ? "
" Cô Ryo đến là có việc ! Bản thân anh cũng không rõ thời gian...
Không báo trước được ! " anh nhè nhẹ giọng, giải thích.
Hana thở dài, người trong dòng tộc này lúc nào cũng đến một cách bất chợt làm người khác chẳng thể nào kịp phản ứng, cả hai ngồi trong phòng khách tiếp chuyện Ryo.
Hôm nay, vì có việc Ryo sẵn tiện dành ra một chút thời gian đến thăm họ rồi sẽ rời đi sang ngôi nhà bên cạnh, bà tạm thời sẽ ở đó cho đến khi cuộc kiểm tra sức mạnh định kì 100 năm 1 lần kết thúc, và việc mà bà nhắc tới chính là làm người giám sát cuộc kiểm tra này.
" Kiểm tra sức mạnh ? " Hana tròn mồm, tò mò hỏi.
Ryo chủ động mở lời, cuộc kiểm tra đó là thứ quyết định vị trí của từng thành viên trong gia tộc qua từng thời kì, nó kéo dài trong vòng 1 tháng, các thành viên được phép tự do chọn ngày và cấp bậc để tham chiến.
Và nó gồm có 9 cấp bậc, mỗi cấp bậc tương ứng với 1 trận pháp, trong mỗi trận pháp sẽ nhốt những linh hồn quỷ dữ, muốn vượt qua trận pháp phải tiêu diệt được số quỷ dữ trong đó, số lượng của chúng cũng sẽ tăng theo cấp bậc.
Cấp bậc 1 là nhỏ nhất, những kẻ vượt cấp 1 nhưng không qua được cấp 2 được sếp vị trí thấp nhất, là những thuộc hạ dưới trướng của anh em Tomu.
Từ cấp bậc 3 trở lên sẽ đánh giá vị trí của những kẻ mạnh nhưng đa phần điều dừng ở cấp bậc 8.
Trong đó, Kiyoto ở cấp bậc 8, Deon ở cấp bậc 7 và Tomu dừng ở cấp bậc 6, còn hai người kia dừng cấp bậc 5.
Mỗi lần kết thúc trận chiến, không thành viên nào trở về lành lặn, ai nấy cũng đều trọng thương và đều phải nhờ đến Ryo trợ giúp chữa trị.
" Vậy...chưa từng có ai vượt qua cấp bậc 9 sao ? " cô nàng kia lại thắc mắc tiếp, Ryo chỉ im lặng gật đầu, Tomu đành phải giải thích cho cô nàng này hiểu.
Lí do trải qua thế hệ nhưng dòng tộc quỷ hút máu chưa từng có kẻ nào vượt qua nổi bậc 9, là vì nó cất giấu một sức mạnh bí ẩn để lại từ tổ tiên.
Trận pháp ở cấp bậc 9 vô cùng nguy hiểm, số lượng linh hồn quỷ dữ trong đó là tập hợp tất cả các trận pháp trước.
Nếu muốn thắng trận có khi phải đổi cả tính mạng, tuy nhiên một khi có ai đó vượt qua cấp 9, sẽ được phép nhận toàn bộ sức mạnh trong đó, và còn được nắm giữ quyền cai quản cả dòng tộc.
Trước đây, Tomu cũng từng thử sức vào cấp bậc đó, muốn có được sức mạnh không phải chịu thua kém ai, nhưng anh hoàn toàn thất bại còn suýt mất cả mạng.
Sau lần đó, anh không còn ham muốn nó nữa, anh chỉ cần giữ vững thứ hạng của mình là đủ.
Dù là vậy, Hana nghe xong vẫn cảm thấy bất an trong lòng, cô mong Tomu có thể thuận lợi vượt qua ải sắp tới, trở về bình yên, bản thân cô sẽ luôn ở bên cạnh ủng hộ anh.
Nói chuyện được đôi ba câu, Ryo đột ngột gọi Tomu sang một nơi khác, Hana nhìn họ bằng ánh mắt nghi hoặc, dường như cả hai có chuyện gì đó không muốn để cô biết.
Họ đi tới phòng làm việc, vừa vào trong người cô của anh đã lạnh lùng quay mặt đi chẳng thèm nói câu nào, bắt buộc anh phải mở lời trước.
" Cô..."
* Bốp *
Đoạn, một cái tát trời giáng vào mặt, anh sững sờ không rõ chuyện gì, Ryo lạnh giọng trách mắng anh : " Tại sao lại lợi dụng chính người vợ của cháu ? "
Tomu câm lặng, hóa ra người cô đang giáo quấn anh về kế hoạch trước đây đem Hana ra cứu Anna, bà chưa từng phản đối kế hoạch đó, nếu như Hana không gả cho anh, nhưng hiện giờ cô đã là vợ anh, bà nhất quyết bắt ép anh bỏ đi kế hoạch kia.
" Haha...Cô hiểu lầm cháu rồi...! " Tomu bỗng cười phá lên.
Rồi, anh từ tốn giải thích rõ mọi chuyện với Ryo, kế hoạch đó thật ra đã bị anh hủy bỏ từ lâu, chỉ vì sợ Hana biết chuyện sẽ giận nên anh mới không nói ra, anh dự định đợi sau khi kết thúc cuộc kiểm tra anh sẽ công bố với các anh em còn lại, đuổi cổ Anna đến một nơi khác, coi như kế hoạch đó mãi mãi bị chôn vui.
Mặc dù là vậy, Ryo vẫn chưa hết nghi ngờ, bà sợ rằng Tomu nói dối qua mặt, thế là đã yêu cầu Tomu làm dấu ấn tình yêu lên cả hai để chứng minh, do bà không muốn đứa cháu trai này vì lợi ích của bản thân mà bỏ lỡ người con gái mình yêu thật lòng, một đời đau khổ.
Khi nghe nhắc đến dấu ấn tình yêu, Tomu không nghĩ nhiều đã làm theo, còn yêu cầu Ryo ở lại đợi mình một chút rồi nhanh chóng tìm đến Hana.
Lúc này, Hana đang thơ thẩn nhìn ngắm những cây cẩm tú cầu, chúng phát triển rất tốt trong khu vườn, tuy chỉ có vài cây lác đác nhưng đợi một thời gian nữa chắc chắn nơi này sẽ đầy ấp những đóa hoa rực rỡ.
" Hana ! " Tomu từ đằng xa gọi cô.
" Tomu ?
Chẳng phải anh đang nói chuyện với cô Ryo sao ?
Sao lại ra đây rồi ? " cô ngỡ ngàng, đứng bật dây.
Tomu chẳng nói chẳng rằng, kéo cô đi một mạch về phòng.
" Tomu ! Có chuyện gì thế ?
Sao anh vội vàng thế kia ? " cô vợ nhỏ hoang mang, hỏi.
Vẫn không có một lời đáp lại, vào đến nơi, Tomu bỗng nhiên ôm chặt lấy cô, thì thầm.
" Hana...anh yêu em ! "
Hana vỗ nhẹ vào lưng anh, cô còn tưởng có chuyện không hay xảy ra, hết lời an ủi, Tomu nhìn chằm chằm vào cô, hôn nụ hôn thắm thiết, khe khẽ giọng bảo với cô.
" Anh muốn minh chứng tình yêu của chúng ta ! "
" Minh chứng ? " Hana ngơ ngác nhìn anh không hiểu ý, anh ta lập tức trình bày, loài quỷ hút máu có một ma pháp có thể minh chứng cho tình yêu.
Nó gọi là ma pháp ấn kí, tức là khi cả hai yêu nhau thật lòng, sẽ sử dụng ma pháp này lên người để kiểm tra, nếu yêu nhau thật sự nó sẽ hiện lên dấu ấn trên người.
Mỗi người một dấu ấn, ai thật lòng yêu đối phương nó sẽ hiện lên, còn không thật lòng hoặc mờ nhạt tình cảm nó sẽ mất đi, loại ma pháp này vừa kiểm tra mức độ vừa đánh dấu chủ quyền cho một cặp.
Tomu muốn dùng ma pháp này cùng Hana để chứng minh tình yêu của anh dành cho cô.
Ban đầu, Hana không đồng ý, cho rằng họ đã kết hôn với nhau rồi không cần thiết làm thế, nhưng suy đi nghĩ lại bỗng dưng hoài nghi, cô ậm ừ chấp nhận nghe theo, cũng coi như kiểm tra xem Tomu có thật lòng yêu cô không.
" Hãy nhắm mắt lại đi Hana !!! " Tomu nhẹ nhàng đưa tay thi triển ma pháp.
Một luồng sáng bao quanh, cả cơ thể Hana nóng bừng, cảm giác bứt rứt khiến cô khó chịu nhưng vẫn nhắm nghiền hai mắt, cho đến khi Tomu gọi cô.
Nhìn mọi thứ xong quanh vẫn bình thường, Hana tự hỏi, không biết ma pháp này đã có tác dụng hay chưa ?
" Em hãy kiểm tra cơ thể của mình đi ! " Tomu nhỏ giọng nói.
Hana lập tức đi đến trước gương, soi từng nơi trên cơ thể, đằng sau vai cô hiện lên một hình thù kì lạ, đó là một con bướm với nửa bên cánh màu đỏ.
Tomu cũng đi tới, anh cởi chiếc áo sơ mi ra, đây là thời khắc hồi hộp nhất trong lòng Hana, khi nhìn thấy trên vai anh cũng có hình giống với mình, cô như vỡ òa cảm xúc, mừng rỡ vô cùng vì biết rằng Tomu thật lòng yêu mình, cô ôm lấy anh, cái miệng nhỏ nín thinh, cô ú ớ không biết phải nói gì.
" Anh hạnh phúc lắm ! Em mãi mãi thuộc về anh ! " Tomu thỏ thẻ bên tai.
Hana rơi nước mắt, ấp úng : " Vâng...
Em...mãi mãi...là...của anh ! "
Tomu vội lau đi nước mắt trên mặt Hana, kéo cô đi thật nhanh đến chỗ người cô Ryo, anh để lộ hai dấu ấn ra, khẳng định tình yêu giữa họ là thật lòng rồi đột ngột quỳ xuống trước Ryo.
Anh thành khẩn mong sau khi kết thúc cuộc kiểm tra, Ryo sẽ là người đứng ra làm chủ hôn cho anh.
" Được !!!
Ta chờ kết quả cuộc kiểm tra của con ! " Ryo đỡ anh đứng dậy, vỗ lên bắp tay rắn chắc kia, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, có lẻ đứa cháu trai bà yêu quý nhất đã hiểu như thế nào là yêu thật lòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...