Mắt bị che đi thì những giác quan khác sẽ nhạy hơn.
Bài hát này không có lời, giống như chỉ đang ngân nga, làm Olderhain nhớ lại cảm giác lần đầu tiên biến thành hình thú và giang cánh bay lên trời cao khi còn bé.
Có gió thổi qua bên cạnh, tự do không ràng buộc, xung quanh không có đám người mất não kia, cơ thể nhẹ bẫng, không thứ gì có thể trói hắn lại, thong thả vô cùng.
Đáng tiếc ngân nga chỉ có một câu ngắn ngủi, cứ như được ăn thức ăn ngon lành cao cấp rồi lại phát hiện nó chỉ có một miếng, khiến người ta nghẹn lại không muốn nuốt xuống.
Cho dù là thế, Olderhain vẫn có thể nhận ra biển tinh thần của mình được an ủi, đây là lần đầu tiên hắn tỉnh táo đến vậy trong suốt khoảng thời gian vừa qua.
“Gần đây tôi tập cái này.
” Tay Giản Dụ vẫn che mắt Olderhain lại, cậu có thể hát dễ dàng hơn một chút nếu không bị ai nhìn.
Nói xong, Giản Dụ không nói gì nữa.
Nhưng Olderhain biết hết tất cả.
Hắn giơ tay nắm lấy cổ tay Giản Dụ: “Hay lắm.
”
Giọng khàn đi, giống như đang nóng lòng muốn bày tỏ gì đó nhưng lại không thể nói ra miệng, dẫu sao Olderhain cũng không phải loại người có thể giãi bày cảm xúc của mình: “Ý ta là….
.
ta thích.
”
Không phải thích vì sức mảnh ẩn chứa trong bài hát, chỉ đơn giản vì người hát là em.
Dù chỉ ngân nga vài giây ngắn ngủi, cũng đủ khiến ta đắm chìm.
Giản Dụ không trả lời, Siren lấy giọng ca trời phú của mình làm niềm kiêu hãnh, đây là lần đầu tiên cậu nghe được một lời khen không có chút dục vọng thèm khát nào bên trong.
Ấm áp nơi cổ tay như một chiếc lồng bảo vệ, im lặng chặn hết tất cả những lời nói ác ý bên ngoài.
Chẳng biết từ lúc nào, cảm giác chán ghét từ tận đáy lòng cũng dần biến mất.
“Đi ngủ thôi.
”
Câu nói vừa dứt, cơn buồn ngủ lững thững ập đến, Olderhain ngã về phía có hơi thở quen thuộc.
Olderhain đã ngủ không nhìn thấy khóe miệng luôn bình thản của Giản Dụ nhếch nhẹ.
Cậu đột nhiên cảm thấy, hình như hiệp nghị kết hôn hai năm hơi ngắn.
Đến khi Olderhain tỉnh lại, chiến hạm cũng đã đến hoàng cung.
Cuối cùng đôi mắt vàng kim của hắn cũng biến mất, đôi mắt đỏ sẫm đã quay lại.
Đi mấy ngày, trong hoàng cung có rất nhiều chuyện chờ hắn xử lý, chưa để hắn đi tìm Giản Dụ thì đã phải bù đầu giải quyết mớ công việc ứ đọng.
Giản Dụ cũng không rảnh, cậu định xuống biển một lần nữa, tìm vị trí của mỏ đá Passa.
Biết được chuyện này, Hefter vội vàng đưa thiết bị mới nghiên cứu được cho cậu: “Hoàng hậu yên tâm! Ngài không cần làm gì cả, chỉ cần đặt nó vào vị trí quặng đá là được!”
Tốt quá, anh sợ còn giấu tin nữa thì người của sở nghiên cứu sẽ đuổi đến cửa.
Lần này Giản Dụ vẫn không dắt theo bất kì ai, xe bay do Kaka điều khiển, bên trong xe phát vài tin nóng.
“Cuối cùng ban tổ chức cũng công bố phần thưởng Cúp Đốm Lửa năm năm một lần, theo như kênh livestream Đốm Lửa Nhỏ tiết lộ, phần thưởng lần này là một hành tinh vô chủ!”
Giản Dụ chuyển hướng nhìn từ ngoài cửa sổ sang màn hình ba chiều đang lơ lửng trong xe.
Trong màn hình, MC vẫn đang thao thao bất tuyệt giới thiệu hành tinh vô chủ kia, cậu bị chiếc cúp trong góc trái hấp dẫn sự chú ý.
Cậu giơ tay chạm theo bản năng, sau đó mới phát hiện đây chỉ là hình chiếu.
“Kaka, đây là gì?”
Giọng máy của Kaka vang lên trong xe: “Đây là cúp quán quân của Cúp Đốm Lửa, năm nào cũng y như nhau, thần nghi ngờ lúc tổ chức cuộc thi lần đầu tiên, bọn họ đã đặt làm cái thứ này theo lô.
”
Cúp quán quân không có gì đặc biệt, thậm chí chỉ được giới thiệu có vài giây vì sự xuất hiện của hành tinh vô chủ kia.
Giản Dụ lại nói: “Tôi muốn có nó.
”
Kaka: “???”
Xung quanh miệng ly được đính một vòng đá quý khác màu, cũng chỉ lớn khoảng cái móng tay, không hề bắt mắt.
Nhưng Giản Dụ nhận ra, trong số đá quý được đính trên chiếc cúp kia, có một cái là ngọc đồng sinh của cậu.
Đến tận bây giờ cậu vẫn chưa cảm ứng được ngọc đồng sinh, nhưng tận đáy lòng cậu, có một giọng nói vang lên, nói với cậu rằng đây chính là ngọc đồng sinh của cậu.
“Tôi phải có được cái cúp này.
”
Giản Dụ lặp lại lần nữa.
Chẳng lẽ do ngọc đồng sinh đã bể tan tành ư? Giản Dụ vuốt ve ngọc đồng sinh theo bản năng, vậy nên cảm ứng đáng lẽ không nên có sai sót lại trở nên kì lạ khi đến thế giới này sao?
Cúp Đốm Lửa đã có lịch sử mấy trăm năm, do kênh livestream nổi tiếng nhất toàn Tinh Tế tổ chức, toàn bộ cuộc thi sẽ được livestream 24/7.
Lần nào cũng đều có rất nhiều tuyển thủ tham gia, hình thành cho đến tận bây giờ, do hình thú phát triển càng ngày càng mạnh mẽ cộng thêm hung thú hắc ám liên tục phá hoại, cúp Đốm Lửa đã trở thành livestream sinh tồn.
Hiển nhiên Đế quốc Teas cũng có người tham dự, nhưng Olderhain trước giờ không quá hứng thú với cái này cho nên tất cả tuyển thủ của Đế quốc Teas đều tự túc.
Chú ngựa ô giật hạng nhất lần trước đến từ Đế quốc Thụ Lam, đây là một quốc gia nhỏ, sau khi thắng hạng nhất đã thu hút được một số lượng du khách khổng lồ, mang đến cho đất nước kia tiền tài và độ nổi tiếng.
Hiển nhiên thứ có tính tượng trưng như cúp quán quân sẽ được cất giữ, không có tuyển thủ nào bán nó ra, dù sao ngoại trừ cúp còn có một số tiền thưởng lớn, tuyển thủ vô địch không thiếu chút tiền này.
Thế lực tham gia Cúp Đốm Lửa hỗn tạp, muốn lấy được cái cúp này có lẽ không dễ dàng.
“Hoàng hậu, dựa vào tính toán số liệu của thần, có lẽ ngài tham gia cuộc thi này là cách tốt nhất.
”
Giản Dụ không muốn tham gia thi thố gì, cậu chỉ muốn nghĩ cách được chạm tay vào cúp rồi hấp thu ngọc đồng sinh là được, hấp thu xong có thể trả lại y nguyên cho người ta.
“Không liên lạc với bên tổ chức được à?”
“Không được đâu hoàng hậu, người dân năm nào cũng muốn được tận mắt thấy cái cúp này, cho nên người đứng đầu bên tổ chức cuộc thi đã từ chối, cho dù đích thân bệ hạ đi thì cũng thế luôn!”
“Không chỉ thế, trước khi quán quân xuất hiện, nơi cất phần thưởng sẽ được bảo vệ nghiêm ngặt, kênh livestream Đốm Lửa quản lí việc này chặt lắm.
”
Giản Dụ: “…”
Cậu do dự, nhưng không bỏ ngọc đồng sinh được.
“Hoàng hậu, hạn chót đăng ký tham gia là tối nay, cần thần đăng ký hộ ngài không?”
Cậu nghĩ đến Mori, có khi nào gã ta cũng đang tìm ngọc đồng sinh hay không.
Nếu vậy Mori có thể nhận ra viên đá quý này khác những viên đá bình thường qua màn hình chứ?
“….
Đăng ký cho tôi đi.
”
Cho dù có thế nào, cậu cũng phải đi xem thử.
“Hoàng hậu, ngài muốn livestream tiếp không? Thân phận streamer của ngài có thể giúp ngài chiến thắng cuộc thi đấy, ủng hộ của fans là một yếu tố vô cùng quan trọng.
”
Nếu Giản Dụ đã quyết định tham gia và giành hạng nhất, Kaka lập tức bắt tay lên kế hoạch cho Giản Dụ, nó nhìn kênh livestream mới livestream được một lần rồi thôi của Giản Dụ, bất ngờ khi thấy có mấy chục ngàn fans theo dõi.
Giản Dụ đang tính khiêm tốn: “….
”
Xe bay đến nơi, cậu nhìn bãi biển: “Vậy bắt đầu ngay bây giờ đi.
”
Vì vậy, tiêu đề [ĐÀO ĐÁ PASSA NƠI ĐÁY ĐẠI DƯƠNG] im hơi lặng tiếng xuất hiện.
Lúc mấy người theo dõi Giản Dụ nhận được thông báo có livestream còn mê man chớp mắt, thấy tiêu đề mới chợt bừng tỉnh.
Đây không phải streamer tự do phóng khoáng lần trước bọn họ theo dõi à!
Rõ ràng mới livestream lần đầu đã thu hoạch được triệu lượt xem, lúc livestream không nói gì cũng không lộ mặt, sau khi tắt live cũng chẳng thèm tương tác gì với fans, thậm chí còn không thấy livestream tiếp.
Cái này buộc bọn họ phải chấp nhận sự thật, người ta chỉ livestream cho vui thôi.
Giản Dụ, người thật sự có ý định làm streamer không ngờ mới livestream lần đầu đã giải quyết luôn vấn đề tiền nong của bản thân, như thường lệ, cậu lấy cầu livestream và kính áp tròng ra, tốc độ cực kỳ nhanh, nháy mắt đã vào biển.
[A! Lại là cảm giác này!]
[Rốt cuộc hình thú của streamer là gì thế? Tôi cũng là sinh vật biển mà sao không được đãi ngộ này là sao?]
Dù sao cũng không nói chuyện được, Giản Dụ tắt làn đạn đi theo bản năng, đã không định tương tác thì thôi giao cho Kaka quản lý toàn bộ cho nhanh.
Tốc độ bơi lần này của Giản Dụ rất nhanh, cậu bơi thẳng đến địa điểm lần trước, đồng thời lẳng lặng thả tinh thần lực ra, nếu cá xấu cảm nhận được hơi thở của cậu, chắc chắn nó sẽ đến tìm cậu.
Do tiêu đề quá hấp dẫn nên càng ngày càng nhiều người ùa vào xem livestream, bên trong cũng không thiếu người của sở nghiên cứu.
[Gì đây? Thời đại nào rồi còn có người ké tí fame của đá Passa?]
[Cười bò, nhà streamer có mỏ hả? Còn đòi livestream đào khoáng thạch?]
Mấy người chưa xem livestream lần trước của cậu, hiển nhiên không tin.
Người của sở nghiên cứu vẫn cho rằng streamer chính là bệ hạ nhà mình, vừa thấy mấy bình luận này đã vội vã sợ hãi phản bác lại.
[Không biết gì thì đi coi livestream lần trước đi! Chứng cứ rành rành ra đấy.
]
[Thời đại này rồi mà còn có người gấp như vậy à? Bình tĩnh xem đi được không? Chỉ chỉ chỏ chỏ.
JPG]
[Chỉ biết ồn ào vậy thôi, lúc ra chiến trường sao không thấy bản lĩnh của mấy người đâu thế.
]
Cấp bậc tài khoản của người của sở nghiên cứu khác cấp của người xem bình thường, làn đạn bỗng nhiên xuất hiện một mớ dòng chữ xanh bạc, rất bắt mắt.
Mấy khán giả không hiểu gì hết: “???”
Livestream này bị gì vậy, tại sao có nhiều người máu mặt bên sở nghiên cứu trực thuộc quân đội xuất hiện thế?
Giản Dụ hoàn toàn không biết cuộc chiến này, cậu đợi ở nơi lần trước,không bao lâu đã thấy cá xấu hưng phấn bơi về phía mình.
Mấy ngày không gặp, cá xấu vui lắm, cứ bơi vòng vòng quanh Giản Dụ miết.
Giản Dụ muốn sờ nó một cái, nhưng lại ngại đang livestream nên đành nhịn xuống, mở miệng, dùng cách đặc biệt của Siren để hỏi: “Dẫn tôi đến nơi bạn phát hiện viên đá kia đi.
”
Cá xấu nghe cậu nói bèn xoay người bơi đằng trước, “tầm nhìn” của các khán giả cũng đi theo nó, không biết qua bao lâu, đằng xa xuất hiện ánh sáng xanh lam.
Bên dưới đáy đại dương tối đen như mực khiến ánh sáng xanh này dễ dàng lan đi thật xa, trông đặc biệt ấn tuợng.
Nhìn kỹ lại, thứ đang phát sáng đó là đá Passa.
[!!! Thật sự có quặng đá Passa!!]
[Nhiều như vậy! Streamer sắp giàu to rồi! Có thể cho tôi đặt trước một biên được không?]
Bình luận trên vừa xuất hiện, tất cả mọi người lập tức rối rít hỏi chuyện đá Passa, cùng lúc đó, tin có quặng đá Passa xuất hiện trong livestream cũng lan ra thật nhanh.
Một lần nữa, livestream của Giản Dụ lại lên hotsearch, sau đó dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy để leo lên trên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...