Đô Thị Tàng Kiều

Đường Hiểu Uyển nói.

- Em cũng không rõ, chắc tối nay bố em cũng đi học. Diệp đại ca, anh đừng thấy bố em có kiêm chức, thực ra nhà em rất nghèo, em cũng không rõ được tiền bố em làm ra đều tiêu đi đâu hết rồi!

- Đàn ông mà, nên có thù lao nhiều, nếu cùng đồng nghiệp tụ họp sao có thể không tiêu tiền được chứ!

Diệp Lăng Phi lo Đường Hiểu Uyển nghi Đường Hưng Cường có vấn đề nên vội vàng biện hộ thay cho Đường Hưng Cường.

- Được rồi, tiểu nha đầu, em đừng có nghĩ bậy nữa, chúng ta còn phải đi ăn cơm thôi!

Nói xong hắn khởi động xe chạy vút đi.

Sau khi Diệp Lăng Phi và Đường Hiểu Uyển ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi vốn định đưa Đường Hiểu Uyển về nhà nhưng Đường Hiểu Uyển lại không chịu về, nghĩ chắc là cô vẫn còn đang tức giận.

Diệp Lăng Phi đề nghị đến quán cà phê của Lý Khả Hân, tiện thể xem thử quán cà phê làm ăn thế nào rồi. Đường Hiểu Uyển ấp úng vẫn không chịu đi. Diệp Lăng Phi thấy được là Đường Hiểu Uyển định ở riêng cùng với mình.

- Hay chúng ta đi đánh bóng?

Diệp Lăng Phi đề nghị.

- Em muốn đi xem phim với Diệp đại ca!

Đường Hiểu Uyển lầm bầm nói.

- Đã rất lâu rồi Diệp đại ca không cùng Hiểu Uyển xem phim rồi!

- Vậy cũng được.

Diệp Lăng Phi cười nói.

- Chỉ là tối nay anh còn có việc, chỉ có thể ở cùng em buổi chiều thôi!

Vừa nghe thấy Diệp Lăng Phi nói có thể ở bên mình cả buổi chiều Đường Hiểu Uyển trở nên vui hẳn. Lái xe đến rạp chiếu phim, lúc đợi mua vé xem phim mới biết bộ phim chiếu sớm nhất lúc một giờ ba mươi là bộ “Sinh tử thời tốc”.

Diệp Lăng Phi xem đồng hồ, vẫn còn nửa tiếng nữa, sau khi mua xong vé hai người ngồi ở phòng trà đại sảnh đợi.

Bên ngoài cửa bước vào một cặp vợ chồng, người đàn ông mặc chiếc quần đen, áo sơ mi trắng, ăn mặc rất lễ nghi phép tắc, bộ dạng hiện rõ vẻ già trước tuổi, nhưng vừa nhìn thấy là biết người hiền hậu.


Còn vợ ông ta lại hoàn toàn là bộ mặt khác, người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mặc chiếc váy ngắn màu trắng, hai chân còn mang đôi tất len. Trên mặt còn trang điểm rất đậm, hàng lông mày đã được chỉnh sửa qua, hiện rõ vẻ diêm dúa lòe loẹt.

Cách ăn mặc của người phụ nữ này với cách ăn mặc của chồng cô ta rất không đồng điệu nhau. Đường Hiểu Uyển sau khi nhìn thấy trong miệng lầm bầm nói:

- Diệp đại ca, người phụ nữ đó nhìn chẳng phải đồ tốt đẹp gì, ăn mặc giống như hồ ly tinh ấy!

Diệp Lăng Phi không đáp, mắt cứ nhìn chằm chằm người phụ nữ đó. Sau khi Đường Hiểu Uyển nhìn thấy ánh mắt của Diệp Lăng Phi không ngừng nhìn người phụ nữ đó cô không vui nói:

- Diệp đại ca, có phải là anh cũng bị người phụ nữ đó mê hoặc rồi không?

Diệp Lăng Phi thu hồi ánh mắt lại, nhấc tay lên nhéo mũi Đường Hiểu Uyển một cái nói:

- Tiểu nha đầu em nghĩ gì thế hả, cái gì mà nói là anh cũng bị người đàn bà đó mê hoặc rồi chứ.

Diệp Lăng Phi ngoài miệng chẳng nói gì, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại cảm giác việc này có chút sự trùng hợp, có thể ở trong rạp chiếu phim gặp được người phụ nữa tối hôm đó đã vào khách sạn với Đường Hưng Cường. Nhìn bộ dạng của người phụ nữ này chắc là cùng với chồng cô ta đi xem phim đây.

Diệp Lăng Phi không thay đổi sắc mặt nghe hai người bọn họ nói chuyện, hắn chỉ nghe được người phụ nữ đó nói:

- Ông xã, hay là chúng ta xem bộ “sinh tử thời tốc” là được rồi, nghe nói bộ phim đó cũng rất hay!

- Xem phim có gì hay ho đâu chứ, còn không bằng xem ở nhà!

- Ông xã, đây là một loại không khí xem phim mà!

Người đàn ông đó không nói nữa đành phải rút tiền ra mua hai tấm vé, nhìn đồng hồ nói:

- Hay chúng ta vào trong đó trước ngồi đợi!

Người phụ nữ đó giống như con chim nhỏ dựa vào người đàn ông đó, người đàn ông đó nhíu mày, hình như không quen với vợ mình như thế trước mặt bao nhiêu người, nhưng ông ta vẫn không nói gì, chỉ dựa với vợ mình cùng bước vào sảnh chiếu phim. Diệp Lăng Phi nhìn thấy hai người đó bước vào sảnh chiếu phim vội vàng kéo Đường Hiểu Uyển nói:

- Hiểu Uyển, chúng ta vào thôi!

- Còn sớm mà!

Đường Hiểu Uyển lầm bầm nói, nhưng cô vẫn đứng lên ôm cánh tay Diệp Lăng Phi cùng với Diệp Lăng Phi bước vào sảnh chiếu phim.


Diệp Lăng Phi cố ý ngồi ở ghế phía sau đôi vợ chồng đó. Đường Hiểu Uyển ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, sát miệng lại tai Diệp Lăng Phi thấp giọng nói:

- Diệp đại ca, không phải là anh thật sự thích người phụ nữ đó rồi chứ, sao anh lại ngồi sau lưng họ!

- Tiểu nha đầu, đừng nói bậy!

Diệp Lăng Phi đưa tay ra ôm eo Đường Hiểu Uyển thấp giọng nói:

- Người phụ nữ này anh đã gặp qua, rất thân mật với bạn anh, anh muốn xem thử rốt cuộc tình hình như thế nào!

- Ồ, thì ra là vậy!

Đường Hiểu Uyển giờ mới không nghĩ nhiều nữa, cô tựa vào lòng Diệp Lăng Phi, chiếc miệng nhỏ nhắn xinh xắn của cô kề sát lại má Diệp Lăng Phi. Len lén hôn một cái liền vùi đầu vào trong lòng Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại.

Diệp Lăng Phi không chú ý đến Đường Hiểu Uyển mà là đang nghe ngóng cặp vợ đồng ngồi trước mặt nói chuyện. Hai vợ chồng này tuyệt nhiên không ngờ rằng có người ở đằng sau lén nghe bọn họ nói chuyện. Vì thế mà chẳng né tránh chuyện gì cả nói chuyện về gia đình mình.

- Tiểu Thiến, em nói xem chúng ta ở nhà xem phim tốt biết mấy, còn phải tốn một số tiền chạy đến đây xem phim!

Người đàn ông đó thuộc loại trung hậu thật thà, nghe ngữ khí của người đàn ông này cũng biết hắn không quen với những việc lãng mạn. Còn người phụ nữ đó lại nói:

- Ông xã, khó khăn lắm nghỉ hè anh mới có thời gian ở bên em, đương nhiên chúng ta phải chơi cho thật vui vẻ rồi, ừm, anh đã nói rồi, hôm nay anh phải nghe em, sau khi chúng ta xem phim xong sẽ đi dạo phố.

- Tiểu Thiến, tối nay chẳng phải em đi học sao?

- Ừm, vẫn còn sớm mà!

Người phụ nữ đó nói.

- Ừm, tiểu Thiến em chăm chỉ học hành, nếu em có thể thi đậu chứng chỉ chuyên khoa, anh có thể tìm ông chủ anh xem có thể đưa em vào đảm nhiệm nhân viên văn phòng xưởng của anh không!

- Ông xã, em biết rồi, em nhất định sẽ học tốt!

Người phụ nữ đó đáp, đột nhiên người phụ nữ đó hôn người đàn ông một cái, người đàn ông lầm bầm nói:

- Ở đây có nhiều người, đừng có như vậy, bị người ta thấy mất mặt lắm!


- Sao lại mất mặt chứ, chúng ta là vợ chồng mà!

Người phụ nữ đó hiện rõ không vui lắm, miệng nói:

- Chẳng lẽ anh sợ sao!

Người đàn ông bị người phụ nữ đó nói như vậy thì cũng chẳng lên tiếng nữa, rõ ràng là người đàn ông này rất sợ người phụ nữ này.

Diệp Lăng Phi đã tính toán trong lòng, nếu Đường Hưng Cường thật sự quấn quýt với người phụ nữ này, đối với Đường Hưng Cường mà nói, đây là một phiền phức rất lớn rồi.

Đường Hiểu Uyển không biết Diệp Lăng Phi nghĩ những gì, cô trợn mắt nhìn vào khuôn mặt của Diệp Lăng Phi nói nhỏ:

- Diệp đại ca, anh đang nhìn gì thế?

- Không nhìn gì cả!

Diệp Lăng Phi ôm chặt Đường Hiểu Uyển, dời sự chú ý trên đôi vợ chồng đó sang người yêu bé bỏng bên cạnh, hắn nghiêng mặt hôn vào chiếc miệng nhỏ xinh của Đường Hiểu Uyển một cái, nhẹ nhàng nói:

- Hiểu Uyển, anh sẽ khiến cho em có cuộc sống không hề phiền não sau này!

Đường Hiểu Uyển không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại nói vậy, cô vẫn cho rằng sau khi Diệp Lăng Phi tiếp nhận cô đã đưa ra lời hứa, trên khuôn mặt diễm lệ đó ửng đỏ khiến người ta phải xao động, xấu hổ nói:

- Diệp đại ca, Hiểu Uyển biết rồi!

Diệp Lăng Phi nhìn thấy Đường Hiểu Uyển đã hiểu nhầm ý của mình, hắn chỉ là muốn nới với Đường Hiểu Uyển mình sẽ giúp cô giải quyết êm thỏa chuyện gia đình cô, nhưng lại không ngờ Đường Hiểu Uyển hiểu lệch mất ý của mình. Diệp Lăng Phi cho hiểu lầm luôn, lại cúi đầu xuống hôn tiếp.

Trong rạp chiếu phim tối om, phim đang bắt đầu chiếu. Đường Hiểu Uyển tựa vào lòng Diệp Lăng Phi, mặt tràn đầy hạnh phúc xem phim. Nội dung vốn chẳng quan trọng, quan trọng là không khí ở trong rạp phim ấy.

Diệp Lăng Phi đối với phim ảnh vốn cũng chẳng thích mấy, hắn rất ít xem phim. Lúc đối diện với cảnh căng thẳng kích động Diệp Lăng Phi vốn chẳng có kích động mấy. Sức chú ý của hắn đặt vào đôi vợ chồng kia, đôi vợ chồng này khiến cho Diệp Lăng Phi rất có hứng thú.

Bỏ qua mối quan hệ với Đường Hưng Cường không nói đến, nhưng nói người phụ nữ này và chồng của cô ta có thể chung sống với nhau lâu dài được hay không thì đó là đề tài rất đáng để thảo luận nghiên cứu, một người đàn ông rất thật thà hiền hậu, thiếu đi sự lãng mạn; người còn lại là một thiếu phụ luôn thích một cuộc sống lãng mạn, đây là hai con người có tính cách không giống nhau, cho dù có sống chung với nhau tất cũng sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra.

Phim chiếu được một nửa, người phụ nữ đó đột nhiên nhận điện thoại, cầm điện thoại đi ra ngoài, Diệp Lăng Phi nghĩ ngợi rồi nói với Đường Hiểu Uyển:

- Hiểu Uyển, anh ra ngoài một lúc!

Diệp Lăng Phi cũng đi theo, ở một nơi cự ly cách cửa chiếu phim không xa, Diệp Lăng Phi nghe thấy người phụ nữ đó đang nói chuyện điện thoại.

Diệp Lăng Phi cố ý từ từ đi tới, hắn nghe người phụ nữ đó nói:

- Giúp tôi đi, tôi chỉ cần một tờ phiếu xét nghiệm của bác sĩ là được rồi, sợ gì chứ, tôi chính là cần phiếu xét nghiệm mang thai của bác sĩ, không có chuyện gì đâu..ừm, cô đợi một chút!


Người phụ nữ đó sau khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi, cầm điện thoại đi mấy bước xa hơn, vốn tính không để cho Diệp Lăng Phi nghe thấy, rồi mới nói điện thoại tiếp.

Diệp Lăng Phi khẽ nhíu mày, trong lòng nghĩ không thấu người phụ nữ này định làm gì. Luôn cảm giác người phụ nữ này có vấn đề, hắn bước vào nhà vệ sinh gọi điện thoại cho Dã Thú, sau khi dặn dò Dã Thú mấy câu rồi quay trở lại.

Lúc Diệp Lăng Phi quay trở lại thì người phụ nữ đó đã trở lại rồi. Người phụ nữ đó để ý thấy được Diệp Lăng Phi ngồi sau cô ta cũng không nói chuyện với chồng nữa. Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển tiếp tục xem phim.

Mãi đến sau khi tan rạp, Diệp Lăng Phi với Đường Hiểu Uyển mới bước ra khỏi rạp chiếu phim. Trước cổng rạp chiếu phim Dã Thú đã đứng bên kia rồi, Diệp Lăng Phi chào Dã Thú rồi chỉ người phụ nữ đó cho Dã Thú thấy. Dã Thú không nói nhiều và đã đi theo.

Lên xe rồi Đường Hiểu Uyển thắc mắc hỏi:

- Diệp đại ca, sao Dã Thú lại đến đây?

- Anh tìm cậu ấy có việc!

Diệp Lăng Phi không giải thích, sau khi khởi động xa Diệp Lăng Phi hỏi:

- Hiểu Uyển, em còn muốn đi đâu nữa?

Đường Hiểu Uyển chớp đôi mắt xinh đẹp, tinh nghịch nói:

- Em muốn được ở bên Diệp đại ca, bất luận đi đâu cũng được!

- Nha đầu ngốc! Không sợ anh đưa em đi bán à!

Diệp Lăng Phi cười ha ha nói:

- Anh thấy, hay là anh đưa em đi hóng gió, sau đó thì đưa em về nhà là được rồi!

- Ừm!

Đường Hiểu Uyển vui vẻ đồng ý. Diệp Lăng Phi lái xe đưa cô đi một vòng hóng gió, cuối cùng dừng xe trên đỉnh núi Tây Sơn. Cùng Đường Hiểu Uyển ngồi trên chiếc ghế đá trong công viên trên đỉnh núi, nói chuyện mãi đến khi trời tối.

Sau khi đưa Đường Hiểu Uyển về nhà, Diệp Lăng Phi không có về nhà mà là lái xe chạy đến cổng đại học truyền hình. Theo như lời Đường Hiểu Uyển nói, buổi tối Đường Hưng Cường sẽ đến đây học.

Diệp Lăng Phi đỗ xe xong liền xuống xe, hắn không sốt ruột đi vào tòa dạy học của đại học truyền hình, mà là tìm một tiệm ăn nhỏ trước cổng trường đại học truyền hình, ăn cơm xong thầm tính thời gian cũng xấp xỉ rồi hắn mới bước vào tòa dạy học của đại học truyền hình.

Đường Hưng Cường kiêm chức dạy học, buổi tối từ bảy giờ đến chín giờ, hai tiếng đồng hồ sẽ kiếm được hai trăm tệ, với cái giá này quả thực rất bèo, có điều, Đường Hưng Cường rất hài lòng, một tháng chí ít cũng kiếm được một ngàn bảy tám trăm tệ.

Ông ta bước vào trong phòng dạy học, nhìn thấy học sinh của mình đều đã đến đủ, Đường Hưng Cường chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi quay người lại bắt đầu giảng bài học. Hắn đúng giờ giảng bài, đúng giờ tan học, dù sao những học sinh đến đây học ông đều thu tiền như thường.

Đường Hưng Cường vừa mới viết tên bài học ngày hôm nay lên bảng thì nghe tiếng cửa phòng học mở ra, Đường Hưng Cường nhìn ra cửa thì thấy Diệp Lăng Phi đang đứng ngoài cửa mỉm cười nhìn ông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui