Diệp Lăng Phi là người cũng không phải thần, coi như là thần, hắn cũng không có cách biết được bản tính Angel.
Angel tuy ngang bướng, nhưng tính cách cũng thay đổi thất thường. Nàng có thể ra tay giết chết nữ nhân nàng vừa mới triền miên ân ái, lại có thể vì tổ chức người của Lang Nha liều mạng. Angel chính là một người phụ nữ như vậy, ngươi không có cách nào hoàn toàn hiểu được đến tột cùng Angel đang suy nghĩ cái gì.
Đến khi Diệp Lăng Phi nhìn thấy luồng sát ý trong ánh mắt Angel, Diệp Lăng Phi cảm giác được nguy hiểm. Mà đồng dạng, phản ứng của Bạch Tình Đình cũng ngoài dự tính của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình lại nói rất thích Angel. Nhưng Diệp Lăng Phi thấy rõ ràng ánh mắt của Bạch Tình Đình khi nhìn Angel, hắn hiểu được ý nghĩ chính thức trong lòng của Bạch Tình Đình.
Cái này làm Diệp Lăng Phi rất đau đầu, không thể phủ nhận, Angel lớn lên quả thật quá xinh đẹp, cái này rất dễ làm cho nữ nhân hiểu lầm nữ nhân xinh đẹp như vậy sẽ câu dẫn nam nhân của các nàng. Không thể nghi ngờ, Bạch Tình Đình cũng cho rằng như vậy. Trong ánh mắt của nàng, rõ ràng có chửa sự cảnh giác, địch ý.
Hai người phụ nữ này đều có quan hệ muôn hình vạn trạng với Diệp Lăng Phi, thậm chí còn đều là người thân mật nhất của Diệp Lăng Phi, điều này làm cho Diệp Lăng Phi cảm giác rất khó xử. Nhưng nếu Bạch Tình Đình nói vậy, Diệp Lăng Phi cũng không tiện từ chối, đành phải hỏi Angel:
- Angel, cô có thời gian không?
Diệp Lăng Phi đưa lưng về phía Bạch Tình Đình, cố ý để cho Bạch Tình Đình không nhìn thấy ánh mắt của Diệp Lăng Phi. Giờ phút này Diệp Lăng Phi đang dùng ánh mắt sắc bén mang theo sát khí của hắn nhìn chằm chằm Angel, đây là một loại cảnh cáo, Diệp Lăng Phi nhắc Angel, Bạch Tình Đình là nữ nhân của hắn, hắn là không cho phép bất luận kẻ nào động đến nữ nhân của mình.
Rất hiển nhiên, Angel ý thức được mình vừa rồi đã lộ ra sát khí trong ánh mắt. Dưới ánh mắt sắc bén của Diệp Lăng Phi, sát ý trong ánh mắt Angel biến mất, nàng a a cười nói:
- Đương nhiên là có thời gian.
- Tổt lắm.
Bạch Tình Đình nói.
- Em quay về phòng làm việc thay quần áo. Rất nhanh sẽ xuống tới. Vừa nói, Bạch Tình Đình đi vào thang máy.
Chờ Bạch Tình Đình vừa rời đi, Diệp Lăng Phi bắt lấy cánh tay của Angel. cơ hồ là kéo Angel đi tới chỗ cầu thang tầng một. Nơi này không có ai, Diệp Lăng Phi đem cửa cầu thang đóng lại, ép Angel vào tường.
- Angel, ngươi muốn làm gì?
Diệp Lăng Phi sắc mặt trầm xuống, thấp giọng hỏi. Angel vươn ngực thẳng lên, cười khanh khách nói:
- Em không chuẩn bị làm gì, chỉ là gặp lão bà xinh đẹp của anh. Muốn câu dẫn một chút, anh không phải không hiểu rõ em, em đối với nữ nhân xinh đẹp luôn luôn rất có hứng thú. Hơn nữa nữ nhân xinh đẹp như lão bà của anh vậy, em rất có hứng thú.
Diệp Lăng Phi mặt âm trầm, hừ lạnh nói:
- Angel, tôi hiểu rõ cô, mới vừa rồi ánh mắt của cô cũng không phải là như cô nói vậy, tôi thấy đó chính là sát khí.
Angel cũng không phủ nhận những lời này của Diệp Lăng Phi, nàng vươn hai tay ôm lấy vai Diệp Lăng Phi. Hai chân như hai con rắn quấn quanh hông của Diệp Lăng Phi. Đôi môi đỏ mọng của Angel kề sát bên tai của Diệp Lăng Phi, mùi hương đậm đà của nước hoa Pháp trên người Angel kích thích lỗ mũi của Diệp Lăng Phi.
Môi của Angel cơ hồ chạm vào vành tai Diệp Lăng Phi, nàng dùng thanh âm gợi cảm có sức hút đặc biệt nói bên tai Diệp Lăng Phi:
- Satan, anh là nam nhân duy nhất làm cho em vui vẻ, em chỉ muốn lên giường với anh. Nguyên nhân chính là anh ưu tú như thế, em mới không hy vọng anh bởi vì một người phụ nữ mà thay đổi. Thành thật mà nói, em không thích bộ dáng hiện tại của anh. Em thích Satan của quá khứ, Satan lành khốc, tàn nhẫn kia làm cho nữ nhân không cách nào kháng cự lực hấp dẫn của anh, anh biết không, mỗi lần em nhìn thay anh, đều khát vọng có thể chinh phục anh, nhưng mỗi lần đều là anh chinh phục em. Trong lòng em khát vọng có thể ở dưới thân anh mà rên rĩ, tiếp nhận anh mạnh mê đánh sâu vào, mà không phải để cho em rên rĩ với nữ nhân rác rưỡi kia, ở trong lòng em, địa vị của anh là chính là thần, ở trước mặt anh, em thầm nghĩ đem hết thảy của em hiến dâng cho anh. Nhưng đáng tiếc chính là, anh của hiện tại lại làm cho em không cảm giác được cái loại cảm giác của thần này. Anh trụy lạc, anh thay đổi rồi. Satan, em không thích anh của hiện tại. Em biết anh là bởi vì người đàn bà vừa rồi kia, nếu như em ra tay giết chết người đàn bà kia, anh sẽ một lần nữa trở thành Satan, một lần nưa trởờ lại tổ chức.
Diệp Lăng Phi tiến về phía trước một bước, đem lưng của Angel ép vào tường phía sau, thanh âm lãnh khốc từ trong miệng hắn phát ra, cười lạnh nói:
- Angel, cô rất ngây thơ. Chẳng lẽ cô cho rằng cô giết nàng là có thề làm cho tôi trờ lại tổ chức sao. Vậy cô sai lầm rồi. Tôi lựa chọn rời khỏi tổ chức cũng không phải bởi vì nữ nhân, mà là bởi vì ta nghĩ tới cuộc sống của người bình thường. Không thể phủ nhận. Kiếp sống buôn lậu quân hỏa (vũ khí quân dụng) làm cho tôi có thể muốn làm gì thì làm, phóng túng chính mình. Nhưng tôi lại chán ghét loại cuộc sống này. tôi rất muốn có cuộc sống của một người bình thường cảm thụ từng chút từng chút cảm giác cuộc sống của người bình thường tất cả những thứ đó đều làm cho tôi mê muội. Hiện tại tôi đã yêu cuộc sống này, cho nên, tôi sẽ không cho cô phá hỏng cuộc sống cùa tôi, Angel tôi cảnh cáo cô, khôngnên có bất cứ ý nghĩ gì đổi với Bạch Tình Đình, nàng là một người vô tội, hoàn toàn bởi vì nàng vô tội, tôi lại càng không muốn bởi vì tôi mà làm cho nàng bị thương tổn, nếu ai làm tổn thương nàng, tôi sê lấy mạng của kẻ đó.
Angel cười khanh khách nói:
Satan, đây mới là nam nhân mà em thích nhất. Em đáp ứng anh là được chứ gì, em sẽ không xúc phạm tới lão bà của anh, nhưng nếu như nàng thích ở cùng một chỗ với em, vậy anh cũng không nên trách em nha.
- Angel, Bạch Tình Đình không phải tiền đặt cược, cho nên, tốt nhất cô cách xa nàng một chút. Nếu như cô cố ý như thế, vậy cô lập tức rời khỏi nơi này cho tôi, tôi không cần cô tới giúp tôi
Nghe thế, ngữ khí của Angel mang theo vẻ ai oán nói:
- Em chỉ là đùa với anh một chút, nhìn anh sợ hãi kìa.
Vừa nói Angel liền hôn một cái vào bên tai Diệp, ngay sau đó buông hai tay ra, từ trên người Diệp Lăng Phi đi xuống, cười quyến rũ nói:
- Satan tiên sinh, tôi thấy chúng ta cần phải trở về, đừng cho lão bà đáng yêu của anh phát hiện đồng thời không thấy hai người chúng ta, nếu như như vậy vợ anh mà tức giận, vậy cũng không nên trách em.
Diệp Lăng Phi quay người, cau mày nhìn bóng lưng Angel rời đi. Mặc dù chính miệng Angel cam đoan sẽ không động đến Bạch Tình Đình, nhưng cái này cũng không đại biểu Bạch Tình Đình sẽ an toàn. Tính cách của Angel vốn thay đổi thất thường, việc Diệp Lăng Phi có khả năng làm chính là để cho Bạch Tình Đình cố gắng cách xa Angel một chút. Chờ khi Diệp Lăng Phi trở lại, Angel đã đang cười nói cùng Bạch Tình Đình.
- Thấy không, chồng của cô không phải trở về rồi sao?
Angel nhìn tháy Diệp Lăng Phi quay trở về, nàng lén nháy mắt, cố ý nói:
- Diệp Lăng Phi, anh đi phòng vệ sinh lâu như vậy sao, mới vừa rồi tôi vẫn đang nói với lão bà của anh có cần tìm người vào xem một chút hay không, xảy ra sự tình thì cũng không tốt lắm.
Diệp Lăng Phi lập tức thay khuôn mặt tươi cười. Hắn đi tới bên cạnh Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình rất tự nhiên ôm lấy cánh tay Diệp Lăng Phi, ân cần hòi:
- Anh không có việc gì chứ?
- Không có việc gì, mới vừa rồi anh đi điện thoại, là bên công ti gọi. Hôm nay ngành của anh có nhân viên giao ban, có một số việc không quyết định được, gọi điện thoại hỏi ý kiến của anh.
Diệp Lăng Phi thuận miệng lấy một cái cớ, lảng tránh sang chuyện khác.
Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi.
Diệp Lăng Phi vừa nói đã cất bước đi. Bạch Tình Đình ôm cánh tay Diệp Lăng Phi, động tác hết sức thân mật.
Angel đứng ở phía sau hai người bọn họ. Đôi mắt câu hồn đoạt phách cẩn thận đánh giá bóng lưng hai người này. Cuối cùng, ánh mắt cùa nàng dừng lại ở chỗ cánh tay hai người đang ôm nhau, nàng khe khẽ thở dài một hơi, trong ánh mắt toát ra vừa hâm mộ vừa lại bất đắc dĩ. Angel khẽ thở dài, cũng đi theo.
Từ bách hóa Việt Dương đi ra, đối diện đường cái đã có một phòng ăn chất lượng bình thường. Ba người bọn họ đi tới phòng ăn này, chọn một bàn sát tường, ngồi xuống.
Diệp Lăng Phi cởi áo khoác cho Bạch Tình Đình, đặt ở bên cạnh, ngồi cùng Bạch Tình Đình ở đổi diện Angel.
- Xin hỏi Angel tiểu thư muốn ăn gì?
Bạch Tình Đình đem khăn ăn trải trước mặt mình. Hơi kéo cổ tay của áo lông màu trắng lên một chút, lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên hỏi.
- Cho tôi một phần pizza Italia là được rồi.
Bạch Tình Đình gật đầu, nói với bồi bàn bên cạnh:
- Cho một phần pizza Italia.
Nàng lại chuyển hướng sang Diệp Lăng Phi hỏi Diệp Lăng Phi ăn gì. Diệp Lăng Phi gọi một phần cơm thịt bò, mà Bạch Tình Đình cũng gọi một phần Pizza Italia. Chờ sau khi bồi bàn rời đi, Bạch Tình Đình mới hỏi:
- Angel tiểu thư, cô quen biết chồng tôi như thế nào vậy?
Diệp Lăng Phi vừa nghe lời này của Bạch Tình Đình. Đã biết Bạch Tình Đình muốn đi vào chủ đề rồi. Hắn có chút lo lắng nhìn Angel phía đối diện, sợ Angel đem chuyện của hắn nói ra. Đương nhiên, Diệp Lăng Phi cũng chỉ là quá lo lắng, Angel chỉ cười nói:
- Quá trình tôi quen anh ấy nói ra thì rất phức tạp, duy nhất có thể nói chính là nếu như không có chồng cô, nói không chừng bây giờ tôi vẫn đang làm kĩ nữ ở nước Anh.
Bạch Tình Đình mấp máy miệng, dù sao Bạch Tình Đình vẫn sinh hoạt ở xã hội thượng lưu, đối với các chuyện gọi là kĩ nữ, mại dâm chỉ là nghe nói, nhưng không có tận mắt nhìn thấy. Bạch Cảnh Sùng có thể giữ Bạch Tình Đình không cho tiếp xúc với mấy chuyện bất lương này, bởi vậy. Bạch Tình Đình cũng không có nghe qua loại giao dịch dơ bẩn trong thế giới về đêm này.
- Có phải có chút giật mình hay không?
Angel nhìn thấy phản ứng của Tình Đình. Nở nụ cười, không bận tâm chút nào, hàm răng trắng noãn của nàng lộ ra ngoài. Cái gọi là nụ cười ẩn giấu nước mắt là nữ nhân cười lên khi nói tới vấn đề đau đớn, từ trong nụ cười của một người phụ nữ là có thê hiểu rõ nữ nhân này có gia cảnh tốt đẹp hay không, không thể nghi ngờ, nụ cười của Angel đưa cho Bạch Tình Đình một tin tức rất rõ ràng, Angel cũng không phải một nữ nhân từng được sống trong một gia đình êm ấm. Mà theo như lời Angel nói, cũng làm cho Bạch Tình Đình tin vài phần, một người như vậy cũng không phải cô gái có được bối cảnh gia đình tốt đẹp của nếu như bị cuộc sống thúc bách đến mức làm kĩ nữ cũng có thể khiến người ta giải thích được.
Bạch Tình Đình hơi gật đầu nói:
- Quả thật có chút giật mình. Bởi vì hoàn cảnh cuộc sống của tôi khiến tôi đối với một ít chuyện trong xã hội không hiểu rõ lắm. Nhưng tôi nghĩ mỗi người đều có thể bởi vì gia đình hoặc là hoàn cảnh thúc bách, vì thế làm ra một số chuyện mà chính mình không muốn làm.
- Nếu như cô nghĩ như vậy, vậy cô sai lầm rồi. Tôi cũng không phải bởi vì gia đình, bởi vì tôi là bị cha tôi bán sang Nước Anh làm kĩ nữ. Nghĩ đến như vậy có phải rất buồn cười hay không, làm một người cha, hắn vì tiền mà đem tôi bán đến Nước Anh làm kĩ nữ, khi đó tôi nhớ kĩ mình mới mười bảy tuổi.
Nói tới chỗ này, nàng chuyển hướng sang Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Nhờ khi đó tôi gặp chồng của cô, là anh ấy cứu tôi. Sau đó, tôi sống ngay ở Nước Anh. Khi tôi hai mươi, tôi tìm được cha ruột của tôi, rồi ra tay giết chết hắn. Có lẽ cô cho rằng tôi làm như vậy rất tàn nhẫn, nhưng trong một khắc đó tôi lại cảm giác mình được giải thoát rồi, về phần chồng của cô, tôi cho rằng là anh ấy một nam nhân ưu tú nhất, hơn nữa trước mắt là nam nhân duy nhắt tôi đã gặp có thể làm cho tôi động tâm.
Angel nói tới đây, Diệp Lăng Phi liền cảm giác tim mình nhảy lên nhanh hơn. Nếu như không phải Bạch Tình Đình bên cạnh, Diệp Lăng Phi hận không thể đem Angel trói lại, đút vào bao, bằng tốc độ nhanh nhất gửi về Nước Anh. Nhưng phản ứng của Bạch Tình Đình bên cạnh lại làm cho Diệp Lăng Phi ngoài ý muốn, liền nhìn thấy Bạch Tình Đình rúc vào trong lòng Diệp Lăng Phi, mặt mang vẻ tươi cười nói:
- Có lẽ đây là sự khác nhau giữa tôi và cô, tôi tìm được một người chồng tốt như vậy rồi. Angel cười cười, nàng lại nhìn Diệp Lăng Phi một chút, gật đầu nói:
- Quả thật như thế, cho nên tôi hy vọng cô hảo hảo yêu thương anh ấy, nếu không rất dễ bị người khác chen ngang. Trên thế giới này nam nhân ưu tú rất ít. Tôi tin tưởng có rất nhiều nữ nhân đang chờ chồng của cô, đương nhiên cũng bao gồm cả tôi.
Angel nói tới chồ này, đột nhiên đứng dậy, vỗ vỗ lòng bàn tay nói:
- Mới vừa rồi tôi nhớ tới tôi còn có chuyện phải làm, về phần chiếc pizza kia, đành phải phiền toái hai người.
Nói xong, Angel nhẹ nhàng rời đi.
Mãi cho đến bóng lưng Angel biến mất ở cửa phòng ăn. Bạch Tình Đình mới thu lại ánh mắt, nàng vừa cười vừa nói:
- Lão công, xem ra anh có rất nhiều chuyện gạt em. Tỉ như nữ nhân Angel này, anh chưa bao giờ nhắc tới.
Diệp Lăng Phi cảm giác trống ngực bắt đầu đập nhanh hơn, Bạch Tình Đình rõ ràng đang chất vấn mình. Nói như thế nào, chẳng lẽ nói cho Bạch Tình Đình, Angel người của là tổ chức Lang Nha. Trong nháy mắt, Diệp Lăng Phi đã nghĩ tới hai ba mươi loại phương thức giải thích, nhưng mỗi loại đều bị bác bỏ đi. Hắn liếm liếm môi nói:
- Lão bà, em cảm thấy nơi này có nóng không, sao anh cảm giác môi phát khô, anh đi tìm chút nước uống
Diệp Lăng Phi đang định đứng lên. Lại bị Bạch Tình Đình ôm cánh tay. không cho hắn nhúc nhích.
- Lão công, anh khát nước à, vậy gọi hai ly nước ấm là được, còn cần anh tự mình đi sao, gọi bồi bàn đi lấy là được rồi.
Bạch Tình Đình gọi bồi bàn tới, gọi hai ly nước ấm.
Bàn tay nhỏ trắng mịn của Bạch Tình Đình cầm ly uống nước. Miệng nhỏ nhấp một ngụm, nhưng lại nhìn thấy Diệp Lăng Phi cũng không uống nước, nàng kì quái nói:
- Lão công, không phải anh khát sao, sao không uống nước đi!
- Anh uống, anh uống.
Diệp Lăng Phi đem nước trong ly một hơi uống cạn, lại liếm môi. Bạch Tình Đình tiếp tục hỏi tới:
- Lão công, hiện tại anh có thể nói chưa?
Diệp Lăng Phi nhìn hai bên, tựa hồ hết sức lo lắng người khác nghe được lời của hắn. Hắn đem môi kề sát bên tai Bạch Tình Đình, nhỏ dọng nói:
- Lão bà. Em phải cẩn thận nhiều với nữ nhân Angel này. Nàng ta chỉ cảm thấy hứng thú đối với nữ nhân.
- Hiện tại em hiểu rõ chưa.
Nói xong. Diệp Lăng Phi ngồi thẳng người, cười nói với Bạch Tình Đình:
- Trách không được, em cảm hiác ánh mắt của nàng nhìn em có chút quái dị. Bạch Tình Đình lẩm bẩm như mới tỉnh mộng
- Đúng vậy, lão bà, Angel là đang muốn chia rẽ quan hệ của anh và em. Xinh đẹp giống như lão bà của anh vậy, sao anh có thể để cho nàng nhìn thấy chứ. Nhưng không hiểu nàng từ nơi nào biết được tin tức, à. Anh nhớ ra rồi. Nhất định là tên hỗn đản Dã Thú kia nói. Angel và Dã Thú quen biết, nhất định là Dã Thú nói cho nàng. Nên nàng mới theo dõi anh. Tuy nói muốn gặp anh, trên thực tế là muốn nhìn lão bà của anh một chút. Mới vừa rồi ở trong siêu thị, chính là anh sợ nàng câu dẫn em, mới che ở giữa hai người. Angel nhất định là cảm giác có anh ở đây, nàng muốn câu dẫn em rất phiền toái, cho nên mới cố ý nói ra lời vừa rồi kia, nghĩ muốn chia rẽ quan hệ giữa chúng ta. Một khi lão bà em tin lời của nàng, hiểu lầm giữa anh và nàng có cái gì trong đó, như vậy cho nàng thừa dịp có cơ hội. À, chuyện chính là như vậy.
Diệp Lăng Phi phát hiện mình quả thật tìm được một lời giải thích tốt lắm. lời giải thích này ngay cả chính hắn cũng cho rằng mình là thiên tài, có thể nghĩ cái cớ hay ho như vậy. Diệp Lăng Phi trong lòng vì lời giải thích của mình mà âm thầm đắc ý, nhưng mặt ngoài lại làm ra bộ dáng rất ủy khuất, ôm Bạch Tình Đình, ủy khuất nói:
- Lão bà, anh cùng nàng thật sự không có gì, anh chỉ yêu em thôi.
- Thật sự?
Bạch Tình Đình hỏi:
- Ừ, tuyệt đối là thật
Diệp Lăng Phi thoạt nhìn hết sức chân thành, mà ngay cả chính hắn cũng thiếu chút nữa cho rằng lời giải thích này là sự thật
Bạch Tình Đình cười cười, nũng nịu cười:
- Lão công, em nói thầm với anh một chút
Vừa nói đem môi hướng vòa bên tai Diệp Lăng Phi. Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười xinh đẹp của Bạch Tình DInhd kia, Diệp Lăng Phi tưởng rwàng Bạch Tình Đình thật sự tin lời giải thích của mình, tàng đá đè nặng trên ngực mới thả xuống. Âm thầm sung sướng đem đầu đưa sát lại, hắn tưởng rwàng Bạch Tình ĐÌnh sẽ nói lời tâm tình ngọt ngào gì đó. Nhưng không ngờ Bạch Tình Đình há miệng cắn một cái vào cổ Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đau nhói, tay phải che chỗ bị Bạch Tình Đình cắn, mê hoặc hỏi:
- Lão bà, em làm cái gì vậy?
- Đây là trả thù anh không tín nhiệm em
Bạch Tình Đình le lưỡi hoi liếm liếm môi, động tác này rõ ràng cảnh cáo Diệp Lăng Phi, cẩn thẩn em tiếp tục cắn anh
- Sao anh lại không tín nhiệm em chứ?
Diệp Lăng Phi sợ Bạch Tình Đình lại cắn mình, vội vàng mở một khoảng cách với Bạch Tình Đình, ủy khuất nói:
- Anh lo lắng em sẽ bị người đàn bà kia câu dẫn, chẳng lẽ em ở trong lòng anh lại là loại người này. Cho dù anh không tin em yêu anh, chẳng lẽ anh còn có thể hoài nghi em cũng có khuynh hướng phương diện kia sao. Anh nói, có phải là em nên cắn anh không chứ?
Bạch Tình Đình có vẻ cây ngay không sợ chết đứng, rõ ràng nàng cắn Diệp Lăng Phi, bây giờ ngược lại hỏi Diệp Lăng Phi có phải là cần cắn hắn hay không
Bất quá lúc này Diệp Lăng Phi chỉ có thể nghe theo Bạch Tình Đình, trong lòng rõ ràng muốn nói không đúng, nhưng Diệp Lăng Phi lại trái lương tâm mà nói:
- Đúng vậy, lão bà làm rất đúng
- Anh đã nói như vậy, vậy đưa cổ qua đây
Bạch Tình Đình lại dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, vẻ mặt tươi cười đắc ý
- Trời ạ
Diệp Lăng Phi không nghĩ đến Bạch Tình Đình lại sẽ làm như vậy, xem ra đều là học theo chính mình rồi. Diệp Lăng Phi đã nói ra, cho dù hối hận cũng đã chậm. Bất đắc dĩ, đành phải đưa cổ qua đó, cắn chặt răng, vẻ mặt hết sức thống khổ
Bạch Tình Đình chậm rãi đem cái miệng anh đào nhỏ nhắn tiến đến cổ Diệp Lăng Phi, cố ý nói:
- Lão công, đây là anh cố ý để cho em cắn anh, em sẽ không khách khí đâu
Diệp Lăng Phi chỉ đành không ngừng gật đầu, trong lòng hắn tính toán chỉ cần Bạch Tình Đình không tức giận, cắn thì cắn sao chứ, giờ phút này hy vọng của Diệp Lăng Phi chính là Bạch Tình Đình mau cắn một cái, nhanh chóng chấm dứt
Ngoài dự tính của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình cũng không cắn, mà là hôn một cái vào cổ Diệp Lăng Phi, ngay sau đó cười đắc ý nói:
- Xem như lần này lão công nói thật, em bỏ qua cho anh. Bởi vì, em tin tưởng anh cùng Angel không có bất cứ quan hệ gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...