Chu Hân Mính dừng cước bộ, xoay người, nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi đi hai bước, tới trước người Chu Hân mính, kéo tay Chu Hân Mính đi đến phiến đá kia.
Chu Hân Mính cảm giác được từ trong bàn tay Diệp lăng Phi truyền tới tình cảm ấm áp, loại ấm áp này giống như một dòng khí ấm tiến vào trong lòng Chu Hân Mính, Chu Hân Mính giống như đang cùng Diệp Lăng Phi cầm tay tản bộ.
Nhưng lời Diệp Lăng Phi nói lại kéo Chu Hân Mính trở về hiện thực, thanh âm Diệp lăng Phi không lớn, nhưng rất có sức xuyên thấu, vang lên ở bên tai Chu Hân Mính một cách rõ ràng.
- Dã Thú cùng Dã Lang đều là người của tổ chức Lang Nha, tổ chức Lang Nha cũng tới TQ, tổ chức do một tay anh sáng lập này trước mắt mặc dù bị cảnh sát quốc tế truy đuổi, nhưng cảnh sát quốc tế cũng không có cách nào phá hủy tổ chức Lang Nha.
Diệp Lăng Phi nói.
- Hân Minh, em biết tại sao không?
Đây là lần đầu tiên Chu Hân Mính nghe được Diệp Lăng Phi chủ động nói đến tổ chức Lang Nha, mặc dù Chu Hân Mính biết Satan, biết Lang Nha, nhưng không nghe Diệp lăng Phi nói qua về tổ chức Lang Nha bao giờ. Tổ chức Lang Nha là một tổ chức bị cảnh sát quốc tế liệt vào trong tám tổ chức lớn nguy hiểm nhất thế giới, vẫn luôn luôn thần bí, làm xuất hiện sự nguy hiểm trong lòng cảnh sát mỗi nước. Chu Hân Mính cũng tin tưởng Diệp Lăng Phi sở dĩ vẫn không chịu nói cho nàng chuyện có liên quan tổ chức Lang, là trong lòng Diệp Lăng Phi còn không hoàn toàn tín nhiệm mình.
Nhưng ngay lúc này, Chu Hân Mính lại mãnh liệt cảm giác được sự tín nhiệm của Diệp lăng Phi với chính mình. Nàng trong lòng sinh ra một loại ý niệm trong đầu có thể vì Diệp lăng Phi mà nỗ lực hết thảy, thậm chí còn có thể vì Diệp lăng Phi mà chết.
Chu Hân Mính lắc đầu, tỏ vẻ nàng cũng không biết.
- Bởi vì sự tồn tại của tổ chức Lang Nha hoàn toàn là mỗi nước trên thế giới đều cần phải có, không thể phủ nhận, tổ chức Lang Nha cũng có thể là một tổ chức cung cấp vũ khí kinh khủng, nhưng, em sẽ không hiểu rõ tin tức trong đó. em chỉ cần nhớ kỹ có một số tổ chức kinh khủng tồn tại hoàn toàn là có một số quốc gia được xưng là tự do dân chủ ủng hộ phía sau, nếu như không có quốc gia nào ủng hộ toàn bộ những tổ chức kinh khủng trên thế giới ít nhất sẽ giảm bớt một phần ba. Mà tổ chức Lang Nha không thể nghi ngờ là người đảm nhiệm thân phận trung gian, liên lạc với các tổ chức kinh khủng có chút quan hệ với các quốc gia. Em có thể sẽ không tin tưởng, tổ chức Lang Nha cùng rất nhiều quan viên cao tầng của các quốc gia trên thế giới đều có quan hệ, đây là nguyên nhân trọng yếu tại sao cảnh sát quốc tế không có cách nào tra được thân phận của anh. Cũng không có cách nào phá hủy tổ chức Lang Nha. Không có ai hy vọng bí mật của bọn họ bị bại lộ ra ngoài. Cũng không hy vọng tổ chức như tổ chức Lang Nha biến mất trên thế giới.
Diệp Lăng Phi nói xong, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Chu Hân Minh, hơi hơi cười nói:
- Trên thế giới này luôn luôn có một số chuyện em không thể biết.
Khi Chu Hân Minh nghe Diệp Lăng Phi nói ra tin tức mà nàng trước đó chưa bao giờ nghĩ đến, rung động trong nội tâm xa xa vượt qua biểu hiện của nàng lúc này. Cho tới nay, Chu Hân Mính vẫn cho rằng thế giới này thành lập trên "ánh sáng", nàng tuyệt đối không nghĩ tới, dưới ánh mặt trời, lại che giấu nhiều sự hắc ám như thế.
- anh nhớ kỹ lần trước em từng hỏi anh chuyện tổ chức sát thủ kia, anh quả thật cũng không hiểu rõ lắm, từ thông tin của tổ chức nào biết có một tổ chức như vậy muốn giết anh. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Dã Thú cùng Dã Lang xuất hiện ở chỗ này, bọn họ là tới bảo vệ anh. Về phương diện khác, có lẽ càng nhiều người của tổ chức Lang Nha muốn tới Vọng Hải. Anh cũng không muốn cho tổ chức Lang Nha tiến vào TQ, biết nguyên nhân tại sao không?
Diệp Lăng Phi hỏi Chu Hân Mính. Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, hồ đồ nói:
- Anh sợ gặp chuyện không may?
- Ừ, những người đó của tổ chức Lang Nha đều có thói quen giết chóc trên chiến trường, bọn họ không muốn bị pháp luật hạn chế, trọng yếu còn có một nguyên nhân khác.
Diệp Lăng Phi dừng một chút, thanh âm trầm trọng nói:
- Ở trên chiến trường tàn khốc. Rất dễ dàng làm cho người ta trong lòng có quỷ, theo tài liệu tổng hợp trong chiến tranh, chiến binh một khi động thủ sẽ không để ý tới hết thảy, chỉ cần hủy diệt đối phương. Cũng giống như anh vậy, một khi nổi điên, anh cũng không biết chính mình đang làm cái gì.
Chu Hân Mính nhìn thấy trong ánh mắt Diệp lăng Phi toát ra vẻ bi thương nhè nhẹ, nàng tưởng tượng được trong lòng Diệp Lăng Phi đau đớn như thế nào. TAy nàng gắt gao cầm tay Diệp lăng Phi, kiên định nói:
- Diệp Lăng Phi, mặc kệ tương lai anh thế nào, em nhất định sẽ ở bên cạnh anh, vĩnh viễn ở cùng một chỗ với anh. Em sẽ không buông bỏ anh.
Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hân mính. Nhìn vào mắt Chu Hân Mính, hắn từ trong ánh mắt Chu Hân Mính thấy được chính mình, hắn ôm lấy Chu Hân Mính. Mà Chu Hân mính cũng gắt gao ôm Diệp Lăng Phi, hai người cứ như vậy ôm chặt, ai cũng không nói nữa.
Chu Hân Mính lái xe cảnh sát thẳng đến hiện trường, Diệp Lăng Phi ngồi yên ở bên cạnh Chu Hân Mính. Khi Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nhắc tới chuyện có liên quan đến tổ chức Lang Nha, trong lòng nàng đã hiểu được thành phố Vọng Hải đã bắt đầu muốn loạn rồi. Nàng không thể ngăn cản tổ chức Lang Nha, thậm chí còn không muốn ngăn cản. Đây là bởi vì Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính cho rằng dựa theo năng lực của mình căn bản không có cách nào bảo vệ Diệp Lăng Phi, có lẽ chỉ có tổ chức Lang Nha mới có thể bảo vệ Diệp lăng Phi.
- Hân Mính, anh đang toàn lực ngăn cản tổ chức Lang Nha đến Vọng Hải, em có thể yên tâm, anh không muốn nơi này cũng biến thành chiến trường.
Diệp Lăng Phi ngồi ở trong xe hút thuốc, nói với Chu Hân Mính.
- Chuyện này tạm thời không nói, nếu như tổ chức Lang Nha đến TQ, rất có khả năng sẽ khiến cho cảnh sát quốc tế chú ý, đến lúc đó tình cảnh của anh sẽ rất nguy hiểm. Nhưng về mặt khác, có lẽ chỉ có tổ chức Lang Nha có thể bảo vệ anh.
Chu Hân Mính lái xe, nói:
- Tạm thời tổ chức Lang Nha không phải chưa tới sao, chúng ta còn có thời gian suy nghĩ một biện pháp tốt nhất. Nhưng trước mắt chuyện cần làm chính là xử lý thi thể phát hiện ở hiện trường kia như thế nào, Diệp Lăng Phi, anh còn chưa nói cho em biết có phải anh phái người làm hay không?
- Anh không phủ nhận vụ án mạng này cùng anh có liên quan. Đúng là mệnh lệnh của anh, hơn nữa không chỉ có một người này, còn có thể có càng nhiều thi thể kẻ khác. Nguyên tắc làm người của anh chính là không buông tha bất cứ kẻ nào dám xuống tay với anh, những kẻ này đều là người Hắc phong bang, buổi tối ngày đó anh giết chết mười mấy tên, nhưng vẫn là có nhiều kẻ còn sống sót, anh muốn những kẻ này đều phải chết.
Chu Hân Mính đột nhiên dừng xe lại, nàng dùng ngữ khí cầu khẩn nói:
- Diệp lăng Phi, xem như em cầu xin, anh không nên giết người nữa. Anh làm như vậy sớm muộn gì sẽ bị người ta phát hiện, ở TQ tội giết người là tội lớn, xem như vì Tình Đình, cũng vì em, không nên giết người nữa.
- Nhưng nếuu anh không giết người, người khác sẽ giết anh.
Diệp Lăng Phi vỗ vỗ vai Chu Hân Mính nói.
- Hân Mính, em vẫn sinh hoạt trong ánh sáng, sẽ không hiểu rõ tình huống sinh hoạt trong xã hội hắc ám. Sở dĩ anh có thể sống đến bây giờ, một phần rất lớn là do anh không cho đối thủ cơ hội. Em là cảnh sát, từ góc độ của em mà nói em hy vọng pháp luật chế tài những kẻ này, nhưng em có nghĩ tới không, dựa theo pháp luật TQ, cho dù em có thể đem những kẻ chém anh đó bắt lại phán mấy năm thậm chí mấy chục năm, nhưng bọn hắn vẫn là còn sống, vẫn có thể có một lần nữa xuống tay đối với anh. Trong mắt của anh, chỉ có người chết mới là đáng giá tín nhiệm nhất, anh không muốn chờ anh bị người ta giết chết. Cảnh sát các em mới đem người bắt lại xử bắn. Cái này hữu dụng sao. Cảnh sát không thể bảo vệ anh, anh sẽ tự mình bảo vệ chính mình. Những kẻ Hắc Phong bang đó phải chết, nếu không anh chỉ có thể rời khỏi thành phố Vọng Hải, vĩnh viễn không thể trở về.
Những lời này của Diệp Lăng Phi nói trúng nhược điểm Chu Hân Mính rồi, nàng không thể không thừa nhận theo như lời của Diệp Lăng Phi chính là sự thật, đối với Chu Hân Mính mà nói, hiện tại nàng rất lo lắng Diệp Lăng Phi rời đi, Chu Hân Mính hiện tại đã không phải Chu Hân Mính không có hứng thú với nam nhân trước kia nữa. Nàng phát hiện mình dĩ nhiên bị Diệp lăng Phi thuyết phục, mặc dù ngoài miệng không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng lại không thể không thừa nhận Diệp lăng Phi làm như vậy là một loại biện pháp giải quyết tốt nhất. Chỉ có điều thân là cảnh sát. Nàng không thể để cho Diệp Lăng Phi làm như vậy.
- Xem như em cầu xin anh, không nên làm như vậy.
Chu Hân Mính nắm chặt tay Diệp lăng Phi, nói:
- Em không muốn mất đi anh.
Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hân Mính, đột nhiên khẽ thở dài một cái nói:
- Hân Mính. Anh biết làm sao bây giờ. Được rồi, anh không giết bọn họ, nhưng là anh không nói sẽ bỏ qua bọn họ. Đây là nhượng bộ lớn nhất mà anh có khả năng làm được, anh sẽ khôgn trông cậy em tới bảo vệ anh. Em đi làm chuyện em nên làm, anh cũng đi làm chuyện anh nên làm, em yên tâm anh sẽ không làm cho em khó xử. Ít nhất anh còn không ngu đến mức lưu lại chứng cớ ở hiện trường, em cứ yên tâm.
Diệp Lăng Phi nói tới chỗ này, đẩy cửa xe ra, đi xuống xe.
- Hân Mính em tới hiện trường đi, anh đi dạo một chút, về phần an toàn của anh, em có thể yên tâm, anh sẽ không cho người khác cơ hội giết ta lần thứ hai.
Bộp!
Diệp Lăng Phi đóng cửa xe cảnh sát lại, xoay người đi tới đường dành cho người đi bộ.
- Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi.
Chu Hân Mính gọi Diệp Lăng Phi hai tiếng, nhìn thấy Diệp Lăng Phi không quay lại. Nàng vừa định mở cửa xe xuống đuổi theo Diệp Lăng Phi, điện thoại lại vang lên, thì ra là tiểu Triệu đang ở cảnh đội thúc giục Chu Hân Mính nhanh đến hiện trường. Chu Hân Mính bất đắc dĩ không thể làm gì khác đành khởi động xe cảnh sát, đi thẳng đến hiện trường.
-Dã Thú, mày ở đâu?
Diệp Lăng Phi đi vài bước, thấy Chu Hân Mính lái xe cánh sát đi rồi. Hắn gọi điện thoại cho Dã Thú.
- Lão đại, bây giờ em cùng Dã Lang ở công ty của em. Dã Thú nói.
- Công ty của mày, mày có công ty khi nào? Diệp Lăng Phi hỏi.
- Lão đại, không phải em đã sớm đề cập qua chuyện này cùng anh sao, anh nghĩ rằng mấy ngày này em đều bề bộn công việc gì. Tốt lắm, lão đại, mau tới đi, công ty của em ở trên tầng 10 tòa nhà Thế Giới.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn biết tòa nhà Thế Giới ở ngay quảng trường đối diện tập đoàn Tân Á, không nghĩ được Dã Thú sẽ lựa chọn nơi đó, hắn gọi xe taxi đi thẳng đến tòa nhà Thế Giới.
Đến khi Diệp Lăng Phi đi thang máy tới tầng 10 tòa nhà Thế Giới, ngay trên tường đối diện đã dán bảng tên công ty.
- Công ty bảo an Hắc Thủy.
Diệp Lăng Phi buồn cười trong lòng, hắn nghĩ thầm cái thời đại này cái gì cũng có hàng nhái, lần này thành phố Vọng Hải cũng có công ty nhái, không biết khi công ty bảo an Hắc Thủy của Mỹ biết, có thể khởi tố Dã Thú vi phạm bản quyền hay không, làm một công ty bắt chước công ty bảo an Hắc Thủy.
Đối diện mặc dù bố trí quầy tiếp tân, nhưng không có người, cả tầng lầu đều trống rỗng, không có ai.
Ngay khi Diệp Lăng Phi ngẩn người, Dã Thú cùng Dã Lang từ cuối đầu hành lang kia chạy ra. Dã Thú nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng ở cửa thang máy, hô lớn:
- Lão đại, bên này.
Vốn nơi này đã trống rỗng.
Thanh âm Dã Thú lại lớn, Diệp Lăng Phi liền cảm giác lỗ tai của mình bị chấn đến vang lên ong ong.
Diệp Lăng Phi bước đi tới bên Dã Thú, vừa đi vừa nhìn, nhìn thấy tầng lầu này đúng là đủ lớn, hai bên hành lang đã có mười mấy căn phòng, nhìn trong phòng đều là trống rỗng cái gì cũng không có. Diệp Lăng Phi không rõ Dã Thú đến cùng muốn làm gì, không phải là mửo một cái bảo ân công ty sao, tùy tiện thuê mấy căn phòng là được, không đến mức đem cả tầng lầu đều thuê tới chứ, phô trương thật là lớn.
- Lão đại, anh xem nơi này thế nào?
Dã Thú vừa nhìn Diệp Lăng Phi tới, vội vã kéo Diệp Lăng Phi đi thăm công ty của hắn, vừa đi vừa giới thiệu nói:
- Nơi này em mới vừa thuê tới, còn chưa bố trí gì, em tính toán chờ thêm một năm, sẽ sắp xếp. Chờ người của chúng ta tới, nơi này chính là tổng bộ của chúng la. À, còn có, em đem phía trước chia ra làm công ty bảo an, như vậy, em có thể quang minh chính đại mà đem vũ khi vào nơi này. Hắc hắc, lão đại, cái chủ ý này của em không tồi chứ.
- Rất ngu xuẩn.
Diệp Lăng Phi chẳng thèm ngó tới nói:
- Mày cho rằng công ty bảo an có thể tùy tiện sử dụng vũ khí hạng nặng sao, nơi này chỉ có
thể sử dụng vũ khí phi quân dụng, chúng ta tìm được đều là vũ khí quân dụng, mày thật sự
cho rằng người khác là đứa ngốc, nhìn không ra sao?
- Lão đại, cái này anh yên tâm đi. Em cũng sẽ không làm loại chuyện như vậy, Dã Thú ha ha cười nói.
- Em đã tìm được địa phương tốt. Anh biết Long Sơn chứ.
Diệp Lăng Phi sao có thể không biết Long Sơn, nơi đó là một khu núi cao của Thành phố Vọng Hải, trong thành phố Vọng Hải rất có danh tiếng.
- Lão đại, em chuẩn bị mua Long Sơn, danh nghĩa đối ngoại là làm câu lạc bộ dã ngoại, bây giờ chính là lưu hành cái loại câu lạc bộ trò choi dã ngoại này, nhưng trên thực tế em muốn đem nơi đó tu kiến thành một cái căn cứ quân sự khác của Tổ chức Lang Nha chúng ta, đến lúc đó, chúng ta có thể đem vũ khí vận chuyển tới đây. Sau đó, trong Thành phố Vọng Hải này chúng ta tùy thời có thể vận dụng vũ khí hạng nặng. Mặc kệ có bao nhiêu tổ chức quốc tế tới giết anh, chúng ta cũng cấp cho bọn kia bấy nhiêu viên(đạn), chủ ý này của em Dã Lang cũng cho rằng tốt lắm, hai người chúng ta vừa rồi đã tính toán chuyện này, không nghĩ tới lão đại cũng muốn tới đây. Vừa lúc tham mưu cho chúng ta.
Diệp Lăng Phi lần này choáng vãng rồi, hắn nhìn Dã Thủ một chút, lại nhìn Dã Lang đứng ở một bên không nói lời nào một chút, tin tưởng đây không phải lời nói giỡn.
- Tiểu tử đầu mày không có vấn đề chứ, mày dĩ nhiên nghĩ muốn đem nơi này thành lập thành một trụ sở khác cửa Tổ chức Lang Nha, nhưng nơi này là TQ. Là một quốc gia tương đối an toàn, mày dựa vũ khí quy mô lớn tới nơi này muốn làm gì, chẳng lã mày nghĩ muốn phát động chính biến quân sự? Ta chỉ có thể nói tốt lắm,tao không nhận ra bọn mày, chuyện này cùng ta không quan hệ.
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa ra vẻ phải đi, lại bị Dã Lang kéo lại, Dã Lang rất chăm chú nói
- Satan, chủ ý này của Dã Thú rất không tồi, tổ chức chúng ta hoàn toàn có thể thành lập một trụ sở ở chỗ này, các quốc gia quanh TQ cũng không phải quá ổn định, cần phải có rất nhiều vũ khí. Chúng ta có thể đem TQ trở thành trạm trung chuyển vũ khí. Từ nơi này đem vũ khí vận chuyển ra ngoài. Mặt khác, từ khi ngươi rời khỏi Tổ chức Lang Nha. Chúng ta gặp phải càng nhiều địch nhân. Mà mấy năm qua, hai trụ sở chủ yếu chúng ta thiết lập trên thế giới dần dần đã bị người ta thăm dò rõ ràng, hiện tại tổ chức chúng ta cấp bách cần phải thành lặp trụ sở thứ ba- Tại TQ, chúng ta có thể được che chở tốt, dù sao Tổ chức Lang Nha chúng ta đều là người Phương Đông, hơn nữa trong đó một bộ phận rất lớn đều là người TQ, những người này cũng rất khát vọng trửo lại TQ. Trước kia, chúng ta bửoi vì các loại nguyên nhân thất lạc đến nước Anh, nhưng bây giờ thì khác, chúng ta cũng rất muốn trửo lại TQ. Một khi chúng ta thành lập trụ sở ở TQ, chúng ta đây có thể tuy thời trở lại TQ, vì thế che giấu Tung Tích rất tốt.
- Có lẽ chuyện cũng không đơn giản như các ngươi tưởng tượng như vậy, so với TQ, ở quốc gia khác càng an toàn. Đây chỉ là đề nghị. đương nhiên, nếu như các ngươi muốn lựa chọn TQ cũng không có vấn đề, chỉ là các ngươi có thể không lựa chọn thành lập trụ sở ở Vọng Hải hay không?
Diệp Lăng Phi hơi hơi thở dài nói,
- Ta không muốn bửoi vì sự xuất hiện của các ngươi mà làm rối loạn cuộc sống của ta.
Dã Lang cùng Dã Thú liếc mắt nhìn nhau một cái, Dã Thú ngầm nháy mắt, ý là cho Dã Lang nói, Dã Lang hơi hơi gật đầu, nói với Diệp Lăng Phi:
- Satan, ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ không mang đến cho ngươi bất cứ cái phiền toái gì, chỉ có khi ngươi cần chúng ta, chúng ta mới xuất hiện. Mặt khác, ta sẽ đề nghị vói những người khác trong Tổ chức Lang Nha, đem trụ sở ở Thành phố Vọng Hải này trở thành trụ sở dự bị, dưới tinh huốna vạn nhắt, mới dùng trụ sở này.
Lần này Diệp Lăng Phi rốt cuộc gật đầu, Diệp Lăng Phi cũng biết hiện tại mình không có quyền lợi yêu cầu Tổ chức Lang Nha làm gì, không nên làm ai. Tổ chức Lang Nha mỗi người đều là tinh anh, bọn họ cùng có chủ ý. mà chính mình không thể tận lực đi hạn chế chủ ý của bọn họ.
Dã Thú nhìn thấy Diệp Lăng Phi gật đầu, tảng đá lớn trong lòng lúc này mới buông xuống. Hắn nghi đến mình còn có chuyện không nói với Diệp Lăng Phi, từ khi Diệp Lăng Phi tới nơi này, chỉ lo đưa Diệp Lăng Phi di loanh quanh chung quanh, nhưng lại quên chuyện trọng yếu nhất- Dã Thủ vội vã lôi kéo Diệp Lăng Phi đến căn phòng hắn mới vừa bố trí, nơi này là phòng của Dã Thú.
- Lão đại, đây là danh sách chúng ta từ trong miệng tiểu tử đó lấy được.
Dã Thú đem một tờ giấy phía trên chi chít tên đặt ở trước mặt Diệp Lăng Phi.
- Em cùng Da Lang thương lượng qua, chuẩn bị giết chét một đám hỗn đản này, về phần kẻ khác trong Hắc Phong bang, thì xem ý tứ lão đại, nếu như lão đại muốn cho tất cả bọn Hắc Phong bang chết hết, chúng ta đây liền dùng súng giải quyết, một đêm đem toàn bộ những tên này giải quyết đi.
- Không càn, anh tới tìm bọn mày chính là vì chuyện nãy.
Diệp Lăng Phi nhìn phần danh sách trước mặt mình khoát tay chặn lại nói,
- Anh đáp ứng người khác không muốn ở chỗ này gây ra đại loạn, những người này không cần phái để cho bọn chúng chết, nhưng là, anh cũng sẽ không cần như vậy tha cho bọn chúng, đem toàn bộ bọn chúng chặt tay phải đi, chuyện này coi như xong.
Dã Thú vừa nghe lời này, há mồm nói:
- Nhưng lão dại, những kẻ này đều là nhất định phải chết, anh
Dã Thủ những lời này còn chưa nói hết, đã bị Dã Lang cắt đứt. Dã Lang vỗ vai Dã Thủ một cái, ra hiệu Dã Thú không nên nói. Hắn nhàn nhạt nói:
- Satan, ngươi thay đổi rồi, đây không phải Satan trước kia. Mặc du ta không thích Satan hiện tại, nhưng ta sẽ dựa theo yêu của ngươi mà làm.
- Trước kia Satan tâm ngoan thủ lạt, cho nên, hắn mới gọi Satan. Nhưng hiện tại tên của ta gọi là Diệp Lăng Phi, là một người bình thường sinh hoại trong đô thị.
Diệp Lăng Phi cười cười,
- So với cuộc sống trước kia, hiện tại ta càng thích loại cuộc sống người bình thường này. Dã Lang, ngươi sẽ không hiểu được, đến khi ngươi gặp được nữ nhân ngươi yêu, lòng của ngươi cùng sẽ thay đổi.
Dà Lang hờ hững gật đầu, nói:
- Có lẽ ngươi nói là đúng, nhưng ta còn chưa gặp được nữ nhân có thể làm cho ta thay đổi, cho nên, ta còn là Dà Lang.
- Ngươi sẽ gặp được, tin tưởng ta, sớm muộn có một ngày ngưoi cũng sẽ giống ta, gặp được người ngươi yêu, đên lúc đó, ngươi sẽ được ngườì ta gọi lã Bối Hầu, mà không còn là Dã Lang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...