Bạch Tình Đình ngồi sau bàn làm việc, tay phải không ngừng xoay xoay một cây bút máy. Nàng mặc một áo sơ mi trắng, cổ khoét sâu hình chữ V làm hiện ra một mảng da thịt trắng trẻo nõn nà. Trên cổ có đeo một đồ trang sức hình mặt cười nhưng sắc mặt của nàng thì lại không có gì là cười cả, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng Phi.
- Trưởng phòng Vương, anh có thể đi.
Bạch Tình Đình lạnh lùng nói.
Trưởng phòng Vương đóng cửa phòng lại, Diệp Lăng Phi cười cười đi đến trước mặt Bạch Tình Đình, hắn tự mình kéo ghế ngồi đối diện với nàng.
- Trưởng phòng Diệp, có biết vì sao tôi gọi anh tới đây không?
Bạch Tình Đình ngồi ngả về phía sau ghế, dùng ánh mắt trịch thượng nhìn Diệp Lăng Phi. Nàng muốn biểu hiện ra sự uy nghiêm của mình nhưng dưới con mắt đưa tình của Diệp Lăng Phi thì hắn lại cảm thấy buồn cười trước thái độ của nàng. Cố nén cười, Diệp Lăng Phi gật đầu nói:
- Tôi nghĩ là tôi biết. Nếu như tôi đoán không sai thì phó giám đốc Bạch muôn nhân cơ hội này trả thù. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, hôm đó là cô tông vào xe tôi. Về chuyện tôi xưng hô cô thế nào thì chỉ là vì tôi muốn biểu đạt sự hâm mộ của mình với khuôn mặt đẹp của cô.
Nói đến đây, Diệp Lăng Phi ngả người về trước, nhỏ giọng nói:
- Phó giám đốc Bạch, không biết cô có bạn trai hay không? Nếu như chưa có thì có thể tìm tôi, tôi cũng được lắm.
Rầm.
Bạch Tình Đình đập mạnh tay phải xuống bàn, gương mặt đỏ bừng tức giận nhìn cái vẻ cười cười đáng ghét của Diệp Lăng Phi. Bộ ngực cao vút đang phập phồng lộ ra ở cổ áo sơ mi khoét sâu.
- Trưởng phòng Diệp, cần thận lời nói một chút. Đây là tập đoàn quốc tế Thế Kỷ chứ không phải tập đoàn Tân Á của anh. Tôi là phó giám đốc của Thế Kỳ, có quyền từ chối mua sản phẩm của công ty anh. Nếu như anh tiếp tục không tôn trọng tôi, tôi sẽ mời anh ra ngoài, từ nay về sau, tập đoàn Thế Kỷ của chúng tôi sẽ không mua bất cứ sản phẩm nào của bên Tân Á các anh nữa. Lãnh tĩnh
Nghe Bạch Tình Đình nói vậy, Diệp Lăng Phi không những không sợ mà ngược lại còn nở nụ cười:
- Phó giám đốc Bạch, cô nghĩ tôi là trẻ lên ba hay sao? Bị cô dọa một chút đã sợ.
Vừa nói, Diệp Lăng Phi vừa lấy bao thuốc lá trong áo ra, hắn cũng không thèm hỏi qua Bạch Tình Đình mà tự mình châm một điếu thuốc. Nhìn thấy Bạch Tình Đình cau mày, Diệp Lăng Phi cười lạnh nói:
- Tôi cho rằng việc mua bán trước hết là chú trọng lợi ích, không phải hành động theo cảm tình. Không thể phủ nhận là giữa hai chúng ta có một chút hiểu lầm nhưng điều này không thể ảnh hưởng đến sự hợp tác của hai công ty. Thử hỏi có tập đoàn nào lại ưu đãi với công ty của cô như vậy không? Từ xưa đến nay, công ty chúng ta luôn hợp tác mật thiết, chủ yếu là vì quan hệ và giá thành. Nếu như công ty cô không chọn công ty chúng tôi để hợp tác thì tổn thất lớn như vậy, ban giám đốc công ty cô cũng không thể thông qua đâu. Lãnh tĩnh Lãnh tĩnh
Bạch Tình Đình hừ lạnh nói:
- Tôi không tin không tìm được nơi cung cấp hàng tốt hơn. Huống hồ, đâu phải chỉ có một mình công ty của anh sản xuất động cơ.
- Đương nhiên, có cầu thì tất có cung. Điều này ngay cả đứa ngu cũng hiểu, làm phó giám đốc công ty như cô sao không hiểu được. Động cơ chủ yếu chú ý đến công suất và bền. Không thể phủ nhận rằng có những công ty lớn trong nước chế tạo ra động cơ so với bên chúng tôi công suất cao hơn. Nhưng về độ bền thì không thể bằng công ty chúng tôi. Ví dụ như hệ số hiệu suất bên công ty chúng tôi là 5.9, công ty khác cũng chỉ xấp xỉ 3.5. Thứ hai, hệ số ổn định của chúng tôi là 9.8 mà các công ty khác chỉ có khoảng 6.5. Thứ ba …
Diệp Lăng Phi nói một mạch các tham số chuyên môn làm Bạch Tình Đình đau cả đầu.
Để làm mất mặt Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình đã cố ý dùng cơ hội này định làm nhục hắn, thỏa mãn nỗi tức giận trong lòng. Để thực hiện điều này, nàng đã bỏ rất nhiều công sức để nghiên cứu ưu điểm và khuyết điểm của động cơ bên Tân Á và những công ty lớn khác, vốn định lấy cái xấu ra để làm nhục Diệp Lăng Phi. Đâu nghĩ rằng, Diệp Lăng Phi sẽ nói ra một đống thuật ngữ mà nàng chưa nghe bao giờ. Trong lòng nàng nghi hoặc thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là trưởng phòng Vương bên phòng vật tư cho ta tài liệu sai? tại sao chưa nghe những tham số chuyên môn như tên Diệp Lăng Phi đang nói.
Nàng đâu biết rằng những lời Diệp Lăng Phi nói toàn là giả. Trên thực tế, động cơ căn bản không có những hệ số như vậy. Diệp Lăng Phi vừa từ cửa bước vào thì thấy trên bàn của Bạch Tình Đình có một vài tài liệu về kiến thức cơ bản của động cơ. Diệp Lăng Phi liền hiểu rằng Bạch Tình Đình không có kiến thức về động cơ nên phải đọc những tài liệu này để bổ sung kiến thức. Mục đích của nàng chỉ có một: Làm phiền mình.
Diệp Lăng Phi cố ý đưa ra những tham số này của động cơ để đập tan cơ hội của Bạch Tình Đình. Hiện tại đã có kết quả đúng như vậy, nói một hồi đã làm cho Bạch Tình Đình choáng vang, nghe lúc hiểu lúc không. Ngay cả muốn chen vào một câu cũng không biết làm sao để nói. Mãi đến khi Diệp Lăng Phi nói xong, Bạch Tình Đình mới có cơ hội xem mồm vào:
- Dù nó có tốt, tôi cũng không mua. Tôi nói cho anh biết, nếu anh không nhận sai thì tôi nhất định không mua.
Bạch Tình Đình dùng chiêu cùn để chống lại Diệp Lăng Phi, trực tiếp dùng tính tình đanh đá của nữ hài tử hay nói đúng hơn là một cô bé đang chịu sự ủy khuất. Diệp Lăng Phi cũng không nhịn được cười, liền ha hả cười to nói:
- Phó giám đốc Bạch, không nên giận. Coi như tôi sai rồi. Con người tôi rất hiểu lý lẽ, coi như tôi xin lỗi cô nhé.
Nghe được Diệp Lăng Phi xin lỗi mình, Bạch Tình Đình trên mặt rốt cuộc lộ ra dáng tươi cười hài lòng. Nàng hừ một câu rồi nói:
- Nếu sớm làm như vậy thì bản tiểu thư đã đỡ mất thời gian. Thôi được rồi, tôi gọi điện qua cho trưởng phòng Vương bảo hắn ký kết hợp đồng với bên anh.
Nói xong liền cầm điện thoại gọi qua cho trưởng phòng Vương bên phòng vật tư.
Gác điện thoại, Bạch Tình Đình lấy tư thái của người chiến thắng mà nói rằng:
- Diệp tiên sinh, chuyện của chúng ta đã nói xong. Tôi còn nhiều việc bận, nếu anh có chuyện gì thì cứ liên hệ với phòng vật tư.
Diệp Lăng Phi phun ra một hơi khói thật dài, đưa tàn thuốc rơi xuống bàn làm việc của Bạch Tình Đình rồi tùy ý vứt điếu thuốc cháy dở xuống sàn nhà.
- Phó giám đốc Bạch, tôi đi đây.
Nói xong đứng lên, muốn định rời đi. Bỗng nhiên hắn dừng lại nói thêm:
- Phó giám đốc Bạch, nếu chuyện công đã xong thì tôi xin nói sang việc tư. Thật lòng mà nói thì tôi rất thích cô mặc váy, nhất là rất thích cặp chân thon dài của cô, chúng làm cho tôi nhớ nhung không nguôi. Tôi rất muốn được hẹn hò với cô
- Diệp Lăng Phi, anh đứng lại đó cho tôi.
Bạch Tình Đinh tâm tình đang tốt, đột nhiên nghe những lời khiêu khích này của Diệp Lăng Phi thì tím tái mặt mày. Vỗ bàn gọi Diệp Lăng Phi lúc này đang mở cửa. Nhưng Diệp Lăng Phi đâu có thể nghe lời của nàng, cười cười đá lông nheo đưa tình rồi phun ra một câu:
- Tiểu thư xinh đẹp, nếu cô muốn hẹn hò với tôi thì nhớ hẹn sớm, tôi rất bận việc.
Nói xong, Diệp Lăng Phi cười cười quay người, đang chuẩn bị rời đi thì thấy một khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện trước mặt. Tiếp theo bụng dưới bị cánh cửa đập vào, Diệp Lăng Phi ngã vào lại trong phòng làm việc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...