Bạch Tình Đình nói như vậy khiến cho Diệp Lăng Phi ở vào thế khó xử, lựa chọn làm hay là không làm đối với hắn mà nói đều là một quyết định rất gian nan, nhất là lúc này Bạch Tình Đình còn cho thêm chữ “yêu” vào! Hắn nhìn nhìn Bạch Tình Đình, cắn cắn môi, dường như là hạ quyết tâm cực lớn, cuối cùng cũng đồng ý:
- Anh đi với em là được chứ gì!
Diệp Lăng Phi vừa nói như vậy xong, Bạch Tình Đình lập tức nở nụ cười, cô khoác tay Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Ông xã, anh yên tâm đi, việc này rất thoải mái đấy, đảm bảo da của anh sẽ mịn màng như lụa....!
Diệp Lăng Phi không nghe vào tai những gì Bạch Tình Đình nói đằng sau nữa, trong lòng hắn không dám tiếp tục nghĩ đến chuyện này, nếu chuyện này bị đám người Dã Lang Dã Thú biết được thì còn gì mặt mũi nữa?
Dã Lang và Lương Ngọc trang hoàng lại nhà cửa một phen, cố ý để chiêu đãi Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi, sau khi Dã Lang nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi nói muốn tới nhà hắn làm khác, Dã Lang vội vội vàng vàng mà cùng bà xã của mình Lương Ngọc bàn luận chuyện này, theo Lương Ngọc thấy, đó bản thân là một chuyện tốt, cho dù không có điện thoại của Diệp Lăng Phi, cô cũng muốn đến gặp Bạch Tình Đình, dù sao hai người đều đang mang thai, đối với những người phụ nữ đang mang thai như hai cô, điều cần nhất chính là quan tâm lẫn nhau! Dã Lang nhìn đồng hồ, đã sắp sáu giờ rồi, Dã Lang tính toán chắc giờ cũng đã đến lúc, hắn lấy điện thoại gọi cho Diệp Lăng Phi, sau khi đầu dây bên kia nhấc máy, Dã Lang nói:
- Lúc nào thì anh đến vậy, em đã bảo Lương Ngọc chuẩn bị cơm nước xong xuôi rồi!
- Sắp đến, sắp đến rồi!
Giọng điệu của Diệp Lăng Phi nghe có vẻ không được tốt lắm, Dã Lang để điện thoại xuống, Lương Ngọc đứng bên cạnh Dã Lang, hỏi:
- Bọn họ bảo thế nào?
- Nói là sắp đến rồi, chỉ là anh cứ cảm thấy ngữ khí của anh ấy là lạ thế nào ấy, hình như là gặp chuyện gì đó!
Dã Lang cũng không dám chắc, chỉ là hắn cảm thấy giọng điệu của Diệp Lăng Phi có cái gì đó không đúng. Xe của Diệp Lăng Phi cuối cùng cũng tới, Dã Lang đi ra ngoài đón, cửa xe vừa mời ra, Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình từ trên xe bước xuống, chỉ có điều Diệp Lăng Phi lại cúi đầu, dường như không muốn ngẩng mặt lên, trái lại Bạch Tình Đình thì tươi cười niềm nở, tay còn cầm theo túi quà, Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi, thấy Dã Lang ra ngoài đón, Bạch Tình Đình đưa túi quà trong tay cho Dã Lang, nói:
- Đây là quà của Lương Ngọc!
- Cảm ơn!
Dã Lang đáp, chỉ có điều, khi Dã Lang nhìn thấy mặt của Diệp Lăng Phi, anh ta hơi ngẩn người, Diệp Lăng Phi xấu hổ nói:
- Thật ra anh cũng không muốn làm như vậy đâu, còn không phải vì cô ấy đi dưỡng da gì gì đó, cũng không biết bọn họ bôi gì lên mặt anh nữa, tóm lại là rất trắng...!
Diệp Lăng Phi không thể nói tiếp được nữa, trái Bạch Tình Đình đứng bên cạnh Diệp Lăng Phi lại có vẻ không ngại ngần gì, nói:
- Em thì không thấy có cái gì không ổn cả, em cho rằng như thế rất tốt, Dã Lang, cậu nói có đúng không?
- Dạ đúng ạ!
Dã Lang trong lòng thầm cười trộm, nếu không phải trước đó Dã Lang đã biết Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình phát sinh mâu thuẫn, chuyện Diệp Lăng Phi có những người phụ nữ khác ở bên ngoài đều bị Bạch Tình Đình biết được, lần này Diệp Lăng Phi dẫn Bạch Tình Đình đến nhà Dã Lang là vì hi vọng Lương Ngọc có thể giúp đỡ. Dã Lang vừa nghĩ tới nhân vật Satan uy phong bát diện trước kia bị Bạch Tinh Đình quản thành ra nghe lời như thế này, trong lòng không nhịn được muốn bật cười, nhưng mà vẫn phải có nén lại, không muốn để cho Diệp Lăng Phi nhìn thấy. Thật ra thì cho dù Dã Lang cố nén tiếu ý, nhưng vẻ mặt của hắn đã bán đứng hắn hắn, tất cả sớm đã bị Diệp Lăng Phi nhìn thấy hết cả rồi, Diệp Lăng Phi hung hăng trợn mắt nhìn Dã. Lương Ngọc ra đón, cô và Bạch Tinh Đình hai người đi vào trước, Diệp Lăng Phi và Dã Lang đi ở phía sau, lúc này Diệp Lăng Phi mới nói:
- Không cho phép cười nữa biết chưa, nhớ kỹ, từ nay về sau không được nhắc lại chuyện này, lại càng không cho phép cậu nói với Dã Thú!
- Biết rồi biết rồi!
Dã Lang tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt hắn lại đầy vui thích, chỉ là không muốn biểu hiện ra ngoài mà thôi, Diệp Lăng Phi rõ ràng nhìn thấy, nhưng cũng không có biện pháp, ai bảo chuyện này do hắn gây ra chứ, hiện giờ Diệp Lăng Phi không dám làm gì, chỉ lo Bạch Tinh Đình tức giận ảnh hưởng đến sức khỏe, phụ nữ đang mang thai bị tổn thương không chịu nổi a! Diệp Lăng Phi và Dã Lang đi vào trong phòng, Bạch Tinh Đình cùng Lương Ngọc cũng đã ngồi ở chỗ bàn, Lương Ngọc nói với Dã Lang:
- Thức ăn đã nấu xong rồi, anh bê ra đi, chúng ta ăn cơm thôi!
- Được!
Dã Lang đáp một tiếng. Bạch Tinh Đình cũng nhìn về phía Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh cũng đi giúp một tay đi!
- A.... được, được!
Diệp Lăng Phi sửng sốt, lập tức gật đầu đồng ý, Dã Lang lại đứng một bên cười trộm, Diệp Lăng Phi cũng không để ý tới Dã Lang đang cười trộm, ở trong phòng bếp, Diệp Lăng Phi mới hạ giọng oán trách:
- Cậu cười trộm cái gì, cậu cho rằng anh muốn thế à, phụ nữ có thai nếu mà tức giận thì sẽ ảnh hưởng đến đứa bé đấy!
Chuyện này cho dù Diệp Lăng Phi không nói, Dã Lang cũng biết, dù sao hắn cũng sắp làm cha rồi, Dã Lang và Diệp Lăng Phi hai người đàn ông bận rộn ở trong nhà bếp, bưng đồ ăn lên, trái lại Bạch Tình Đình và Lương Ngọc hai người phụ nữ thì ngồi nói chuyện phiếm ở chỗ bàn ăn, chờ Dã Lang và Diệp Lăng Phi hai người đàn ông bê thức ăn lên. Suy nghĩ của Diệp Lăng Phi là muốn nhờ Lương Ngọc khiến Bạch Tình Đình hồi tâm chuyển ý, tốt nhất là có thể khiến cho Bạch Tình Đình về nhà ở, cô ở biệt thự Nam Sơn luôn khiến cho cho Diệp Lăng Phi lo lắng, nhưng mọi chuyện lại không tiến triển theo chiều hướng mà Diệp Lăng Phi dự liệu, Bạch Tình Đình và Lương Ngọc hai người phụ nữ có thai toàn nói về chuyện đứa bé trong bụng, cả hai người vừa mới có thai không lâu, vậy mà đã lên kế hoạch cho chuyện của một năm sau rồi. Lúc quay về, Bạch Tình Đình ngồi ở vị trí phụ lại, tay phải đặt lên trán, trên mặt cô vẫn hiện lên nụ cười đầy hạnh phúc, vừa rồi cô và Lương Ngọc trò chuyện rất vui vẻ, Bạch Tình Đình bỗng nhiên nói:
- Ông xã, anh nói nếu đứa bé sinh ra sẽ đặt tên là gì?
- Hình như bây giờ nghĩ chuyện đó thì còn quá sớm, bây giờ có lẽ em nên nghĩ xem làm thế nào để chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình thì hơn, tên của con thật ra anh đã sớm nghĩ rồi, chỉ là vẫn chưa tới lúc nói cho em biết thôi! Bà xã, về nhà với anh đi, một mình em sống ở đó anh lo lắm!
- Vì sao anh phải lo lắng chứ, chị của em cũng đã nhận lời đến chỗ em ở rồi, à, còn có cô nàng Đường Yên vừa mới quen đó nữa, cô ấy cũng muốn đến chỗ em ở! Ông xã, anh yên tâm đi, em không sao đâu!
Bạch Tình Đình nói đến đây, dừng lại một chút, tiếp tục nói:
- Em một mực luôn cho rằng em và anh có lẽ nên bình tĩnh lại một chút, giữa chúng ta vẫn có một vài vấn đề cần giải quyết đấy, ông xã, anh cho em thời gian để em tỉnh táo được không? Ông xã, anh còn nhớ rõ những gì em nói với anh trước kia không, em vĩnh viễn không sẽ rời xa anh đâu, bây giờ anh có thể yên tâm rồi chứ, ta em chỉ muốn mình được yên tĩnh một chút, thật mà, em muốn mình được yên tĩnh, chỉ một thời gian thôi!
- Anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra đặt lên má Bạch Tình Đình, nói:
- Được rồi, bà xã, em cứ bình tĩnh mà suy nghĩ đi, chờ bao giờ em tỉnh táo cân nhắc xong, lúc đó hãy nói cho anh biết nhé!
- Vâng, em biết rồi!
Bạch Tình Đình khẽ gật đầu, đáp.
- Tối nay anh qua chỗ em được không?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Không được!
Bạch Tình Đình nói,
- Em nghĩ em ở đó một mình thì tốt hơn, ông xã, anh đã hứa là sẽ cho em thời gian để cân nhắc mà, bây giờ em muốn yên tĩnh suy nghĩ chuyện của chúng ta, anh đừng ép em nữa!
- Anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi đưa Bạch Tình Đình về biệt thự Nam Sơn rồi lái xe về nhà, sau khi kể lại đầu đuôi câu chuyện với Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính bàn bạc với nhau, cho rằng trước mắt có thể Bạch Tình Đình thật sự cần được yên tĩnh một chút. Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính vừa mới nằm ngủ không lâu, Diệp Lăng Phi đã bị tiếng điện thoại đánh thức, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra xem, là điện thoại từ nước ngoài gọi tới, Diệp Lăng Phi rời giường, không muốn nghe điện thoại trong phòng ngủ, hắn đi ra bên ngoài, trong điện thoại vang lên giọng nói của Phi Hổ:
- Satan, tìm được phản đồ rồi....!
Trong lòng Diệp Lăng Phi luôn cho rằng tổ chức buôn bán vũ khí Lang Nha sẽ có thay đổi, cho dù xuất hiện phản đồ cũng là bình thường thôi, mọi người ai cũng thay đổi, bất kỳ người nào cũng có thể thay đổi, Diệp Lăng Phi không muốn tin tưởng cái gọi là đã hình thành thì không thay đổi, khi hắn nghe Phi Hổ nói đến việc tổ chức Lang Nha đã tìm được phản đồ, Diệp Lăng Phi chỉ lạnh nhạt nói:
- Chuyện này nằm trong dự liệu rồi, anh nhớ anh đã sớm nới với cậu, không nên tin tất cả mọi việc trên cái thế giới này!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...