- Không thể tưởng tượng được Satan lại là một người tình cảm như vậy, tôi một mực luôn cho rằng những người từng trải qua tử vong sẽ để lại nỗi ám ảnh ở sâu trong lòng, nhưng bây giờ tôi phải lại thay đổi lại cái nhìn của mình, không thể ngờ được anh có thể không chế tình cảm của mình như vậy! Satan, anh có nghĩ tới nếu một ngày nào đó anh không khống chế được bữa, sẽ làm bị thương đến người bên cạnh anh thì sao?
Diệp Lăng Phi nghe thấy sau lưng mình vang lên giọng nói đó, đột nhiên quay người lại, chỉ thấy Đường Yên đang đứng ở phía sau lưng Diệp Lăng Phi, những lời vừa rồi là do Đường Yên nói ra, Diệp Lăng Phi nhướng mày, hỏi:
- Cô vừa nói cái gì?
- Chẳng lẽ anh nghe không hiểu sao?
Đường Yên nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, cười cười, đáp:
- Tôi nói là những người như anh nếu như không khống chế được bệnh tình của mình thì sẽ có hậu quả như thế nào, tôi không cho rằng anh có dựa vào chính mình là khống chế được bệnh tình, trừ phi anh có những thứ khác hỗ trợ, à, thuốc cũng là sự lựa chọn không tệ!
Diệp Lăng Phi nghe vậy lại càng cau có, mới rồi lúc Diệp Lăng Phi gặp Đường Yên cũng không để cô vào trong lòng, chỉ bởi vì Đường Yên là bạn của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi mới nhìn Đường Yên thêm mấy lần, nếu không thì Diệp Lăng Phi thậm chí sẽ không để Đường Yên vào trong mắt, nhưng chỉ từ mấy câu mà Đường Yên nói vừa rồi, đủ khiến cho Diệp Lăng Phi không thể không dụi mắt đánh giá Đường Yên lại một lần nữa, Diệp Lăng Phi không sao ngờ được Đường Yên lại nói ra những lời đó, phải biết rằng bệnh tình Diệp Lăng Phi không phải người bình thường có thể biết được, Diệp Lăng Phi trong cảm thấy căng thẳng, không biết Đường Yên rốt cuộc là ai.
- Rốt cuộc cô là ai, vì sao lại biết được những chuyện này?
Ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn Đường Yên không giống như trước nữa, lúc nữa Diệp Lăng Phi nhìn Đường Yên, trong ánh mắt toát lên sự hữu hảo giữa hai người bạn, nhưng hiện giờ ánh mắt Diệp Lăng Phi nhìn Đường Yên tràn đầy vẻ cảnh giác. Đường Yên đã sớm nhìn ra được những phản ứng đó của Diệp Lăng Phi, nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, Đường Yên cười nói:
- Diệp Lăng Phi, chẳng lẽ vừa rồi anh không Hiểu Lộ giới thiệu về tôi sao, tôi là bạn thân của Hiểu Lộ, tât nhiên, tôi cũng là một nhà tâm lý học, đối với anh tuy cách xa nghìn dặm nhưng tôi cũng từng nghe nói đến anh!
- Sao cô lại biết bệnh tình của tôi?
Diệp Lăng Phi nhìn khắp người Đường Yên, trong mắt tràn đầy vẻ cảnh giác với Đường Yên, giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ với Đường Yên vậy, lúc này Diệp Lăng Phi tâm nhất định đang rất căng thẳng, Đường Yên vẫn điềm nhiên cười nói:
- Bởi vì có người nào đó đã nói cho tôi biết đấy!
- Người nào đó? Là ai?
Diệp Lăng Phi khẩn trương hỏi.
- Angel!
Đường Yên trả lời một cách rất dứt khoát,
- Tôi và Angel là bạn, từ Angel tôi cũng biết được chuyện của anh, à, tất nhiên tôi nói chuyện chính là bệnh tình của anh, tôi cũng biết bệnh tình của anh trước mắt chỉ dùng thuốc để khống chế thôi! Diệp Lăng Phi, anh phải cẩn thận hơn đó, bệnh tâm lý nếu đơn thuần chỉ dựa vào thuốc thì không thể nào triệt để khống chế được đâu, lựa chọn cuối cùng chỉ có thể là điều trị tâm lý, tôi cho rằng sở dĩ Angel không để anh tìm đến tôi nguyên nhân quan trọng nhất là do cô ấy không biết lai lịch của tôi, lo lắng nếu tìm đến tôi thì có thể gây hại cho anh!
Đường Yên nói những lời đó khiến cho Diệp Lăng Phi càng cảm thấy khó hiểu, Diệp Lăng Phi cau mày một lát, sau đó nhìn Đường Yên, nói:
- Theo như những gì cô nói thì hình như cô không phải là một nhân vật đơn giản nhỉ!
- Cái đó thì không phải, tôi là một người rất đơn giản thôi!
Đường Yên nhẹ nhàng cười nói,
- Chỉ là mấy người bạn của tôi không đơn giản, Diệp Lăng Phi, nếu anh có thời gian tôi không ngại chậm rãi trò chuyện với anh, à, đúng rồi, vừa nãy anh có nói là trưa nay sẽ mời tôi ăn cơm đúng không, tôi sẽ chờ đến lúc ăn cơm sẽ nói tiếp!
Đường Yên sau khi nói xong câu đó liền quay người bỏ đi, để Diệp Lăng Phi một mình ở chỗ này, Diệp Lăng Phi không rõ thân phận của Đường Yên là gì, theo Diệp Lăng Phi thấy cô nàng Đường Yên này cũng thật khiến cho người ta cảm giác thấy bất ngờ a, tự nhiên chạy đến trước mặt mình nói những chuyện bí mật của người ta rồi cứ thế mà bỏ đi, dường như tất cả đều là do Đường Yên đã sắp đặt trước, bây giờ Diệp Lăng Phi đã tin tưởng lời Đường Yên nói cô ta là nhà tâm lý học, nếu không phải nhà tâm lý học thì sẽ không thể làm chuyện biến thái như vậy được, Diệp Lăng Phi thủy chung luôn cho rằng chỉ có đám nhà tâm lý học biến thái mới có thể làm được những chuyện cổ quái như vậy.
Diệp Lăng Phi gọi điện thoại đặt chỗ ở nhà hàng, hiện giờ Bạch Tình Đình đang mang thai, Diệp Lăng Phi càng phải cẩn thận, sợ Bạch Tình Đình đột nhiên tức giận, hoặc là ăn phải thứ gì đó không vệ sinh. Diệp Lăng Phi cẩn thận như vậy không phải là không có đạo lý, phụ nữ khi mang thai cần tránh những thứ này để không làm tổn thương đến cả mẹ và con. Bạch Tình Đình dường như không để ý đến việc Diệp Lăng Phi tỏ ra cẩn thận như vậy, cô cứ để mặc cho Diệp Lăng Phi muốn làm gì thì làm, đến lúc trưa, trước khi định đi ra ngoài ăn cơm, Bạch Tình Đình nói thêm một câu:
- Ông xã, gọi cả Lộ Tuyết nữa, chúng ta cùng đi ăn cơm!
- Được!
Diệp Lăng Phi đáp.
Nhà hàng mà Diệp Lăng Phi chọn cách tòa nhà của tập đoàn không quá xa, phòng trong nhà hàng đã sớm được chuẩn bị, sau khi mấy người Bạch Tình Đình đi vào, Diệp Lăng Phi lập tức gọi nhân viên phục vụ đến, bảo bọn họ lập tức chuẩn bị để đưa đồ ăn lên. Trương Lộ Tuyết ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi thì ngồi bên tay còn lại của Bạch Tình Đình, Bành Hiểu Lộ và Đường Yên thì ngồi đối diện với bọn họ, Đường Yên luôn nở nụ cười rất tươi, trong lúc nhân viên nhà hàng còn chưa đưa đồ ăn lên, Đường Yên cầm lấy cốc nước, sau khi uống một hớp, bỗng nhiên cô ta nói:
- Tôi muốn nhắc nhở là Johann Vương đã rời khỏi thành phố Vọng Hải rồi, ít nhất phải một tuần lễ nữa hắn mới có thể trở về, chỉ có điều khi hắn trở về, tôi tin rằng người lo lắng nhất chắc chắn là Diệp Lăng Phi anh rồi!
Cái tên Johann Vương đó Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đều rất quen thuộc, Bạch Tình Đình cũng không có phản ứng gì, nhưng mà Diệp Lăng Phi thì lại cau mày, Diệp Lăng Phi không ngờ cô gái tên là Đường Yên này vậy mà cũng có quan hệ với Johann Vương, rốt cuộc cô nàng Đường Yên này có lai lịch như thế nào, Diệp Lăng Phi nhìn về phía Bành Hiểu Lộ, phát hiện ra Bành Hiểu Lộ lúc này cũng có vẻ khó hiểu, dường như Bành Hiểu Lộ cũng không ngờ Đường Yên sẽ nói ra những lời này.
- Đường tiểu thư, bây giờ cô càng lúc càng khiến tôi phải lau mắt mà nhìn rồi, không ngờ cô lại biết nhiều chuyện như vậy!"
Diệp Lăng Phi nhìn vào mắt Đường Yên, nói,
- Không biết ngoài những chuyện này ra Đường tiểu thư còn biết những chuyện gì nữa?
- Phải nói là những chuyện tôi biết rất nhiều, nhưng mà tôi cũng không biết anh muốn biết chuyện nào, Diệp Lăng Phi, tôi có thể khẳng định với anh một điều, tôi không phải là địch nhân của anh, mà là bằng hữu của anh!
Đường Yên chậm rãi nói,
- Thật ra giữa anh và Johann Vương cũng không có cừu hận gì cả, chỉ là anh khiến cho Johann Vương cảm thấy rất đặc biệt mà thôi, vì thế nên hắn mới có hứng thú đánh cuộc với anh, rất không may, anh lại đồng ý đánh cuộc với hắn! Nhưng mà tôi tin rằng tên Johann Vương người đó không thể nào ngờ được rằng Bạch Tình Đình lại có thai vào lúc này, cho dù hắn có lợi hại đến mấy, lần này cũng sẽ thua một cách rất thê thảm!
- Chuyện đó thì có liên quan gì đến mình?
Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói như vậy xong, cô nhìn Đường Yên với vẻ khó hiểu, trước đó Bạch Tình Đình chẳng qua chỉ là người nghe thôi, nghe Đường Yên và Diệp Lăng Phi nói chuyện với nhau, cô không ngờ Đường Yên lại nhắc đến mình, lúc này Bạch Tình Đình không thể nhịn được nữa, cất tiếng hỏi. Đường Yên nghe thấy vậy, cười cười, nói:
- Tình Đình, chẳng lẽ cậu thật sự không biết ông xã của cậu và Johann Vương đã đánh cược gì với nhau sao?
Bạch Tình Đình quay sang nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Ông xã, cô ấy nói vậy là có ý gì?
- Chuyện này......!
Diệp Lăng Phi liếc nhìn Đường Yên, nói:
- Nếu cô muốn nói cái gì thì có thể nói riêng với tôi, không cần phải đem chuyện đó ra nói công khai ở đây!
Đường Yên lắc đầu, nói:
- Diệp Lăng Phi, tôi làm như vậy chính là vì muốn tốt cho anh, chẳng lẽ anh thật sự không biết anh đang phải đối mặt với kẻ như thế nào sao? Nếu anh không nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, chỉ bằng anh cũng muốn đối phó Johann Vương, đó quả thực là nằm mơ, muốn để Johann Vương biết khó mà rút lui, nhân vật mấu chốt không phải là anh, mà là vợ của anh, Bạch Tình Đình!
Đường Yên nói đến đây, dừng lại một chút, sau đó nói tiếp:
- Cô ấy mới là nhân vật quan trọng nhất!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...