- Hổ ca là một đầu mục của Bắc Xuyên bang, anh thực sự là anh trai của Diệp Linh Nhi à, tôi khuyên anh tốt nhất đừng đi tìm cô ấy.
Nhắc tới Hổ ca, tóc xanh hiện ra vẻ mặt sợ hãi.
Nghe được tóc xanh nhắc nhở, Diệp Hiên yên lặng nhìn người này, bản chất tóc xanh không xấu, bằng không cũng sẽ không nhắc nhở hắn, cũng chẳng biết tại sao đối phương sẽ biến thành bộ dáng này.
Diệp Hiên lần nữa từ trong miệng tóc xanh biết được địa chỉ quá bar Dạ Sắc, trực tiếp đi về phía đó.
- Này, anh thật muốn đi tìm Diệp Linh Nhi? Anh sẽ bị đánh chết đấy!Nhìn Diệp Hiên đi xa, vẻ mặt tóc xanh do dự, nhưng vẫn hô to cho Diệp Hiên.
- Cố gắng học cách đối nhân xử thế, nhớ kỹ nhuộm lại đầu tóc.
Ở xa truyền đến tiếng nói của Diệp Hiên cũng để cho tóc xanh ngẩn ra, hắn cũng không biết, nếu không phải vừa rồi hắn thiện ý nhắc nhở, chỉ bằng vài câu ô ngôn uế ngữ lúc trước, lúc này hắn sớm đã biến thành một người tàn phế.
Quá bar Dạ Sắc.
Nhạc điện tử nặng tràn ngập mỗi một tấc không gian, đếm không hết thanh niên nam nữ điên cuồng nhảy trên sàn nhảy, DJ trên đài càng mãnh liệt gào thét, còn có hai cô gái xinh đẹp chỉ mặt đồ lót đang múa may thân thể.
Vừa tiến vào quá bar Dạ Sắc, chân mày Diệp Hiên nhíu lại, hắn không quá yêu thích những nơi quá náo nhiệt kiểu này, nếu không phải vì tìm kiếm em gái, chỉ sợ hắn tuyệt sẽ không xuất hiện tại đây.
- Tiên sinh, ngài đi một người phải không?Một nhân viên tạp vụ bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Hiên, hỏi thăm.
- Tôi là bạn của Hổ ca, cô biết anh mời khác ở đâu không?Diệp Hiên vừa dứt lời, vẻ mặt nhân viên tạp vụ ngẩn ra, cẩn thận đánh giá Diệp Hiên một phen, trong mắt có vẻ nghi hoặc, phải biết rằng nay là sinh nhật Hổ ca, bạn bè Hổ ca ai không phải hung thần ác sát, nào có người trẻ tuổi hào hoa phong nhã trước mắt.
Tuy trong lòng ngờ vực vô căn cứ, nhân viên tạp vụ vẫn chỉ rõ phương hướng cho Diệp Hiên, điều này cũng làm cho Diệp Hiên dễ dàng tìm kiếm không cần tốn sức.
Trong một căn phòng VIP.
Trên ghế xô-pha màu vàng xa hoa, mười mấy thanh niên đầu trọc với khuôn mặt dữ tợn ngồi đấy, trên thân mỗi người đều xăm rồng vẽ hổ, âm thanh chén rượu va chạm bất cứ lúc nào đều vang lên, một người cầm đầu vẻ mặt hung ác, trên đầu trọc bóng lưỡng còn có mấy vết sẹo, nhìn một cái, không ai ở đối diện dám nhìn thẳng vào hắn.
Hơn mười thiếu nữ trẻ tuổi bồi ngồi ở bên, chai bia rượu trống không chất đầy bàn, thỉnh thoảng có thiếu nữ phát ra tiếng rên rỉ để mọi người trong phòng cười vang.
Diệp Linh Nhi, một đầu tóc màu vàng, vẫn là gương mặt trang điểm quá mức, cô ngồi ở bên cạnh Hổ ca, trong mắt lại có vẻ ưu sầu, cô cũng không muốn đến đây, chỉ là Hổ ca muốn phải cô tiếp hắn.
Mấu chốt là, bởi vì khi Diệp Hiên về nhà đánh đàn em Hổ ca thành tàn phế, nếu như cô không đến, chỉ sợ sẽ liên lụy trong nhà.
Diệp Linh Nhi tự nhiên biết, cô tới chỗ này sẽ có kết cục gì, Hổ ca đã sớm mơ ước cô thật lâu, chỉ là cô không ngừng cùng đối phương lá mặt lá trái, nhờ vậy mới không có bị đối phương làm hư.
Bất kể là vì mẹ hay là Diệp Hiên ghê tởm kia, Diệp Linh Nhi biết mình nhất định có mặt, mà trong trường hợp hiện tại, đối phương nói rõ sẽ không bỏ qua cho cô, điều này cũng làm cho tâm thần Diệp Linh Nhi căng thẳng, không ngừng nghĩ biện pháp ứng phó.
Uống rượu, không ngừng uống rượu cùng Hổ ca, cách nghĩ Diệp Linh Nhi rất đơn giản, muốn tránh thoát một kiếp này, chỉ có thể làm cho Hổ ca quá chén, cô mới có thể thoát khỏi tình cảnh trước mắt.
Đáng tiếc, mấy chai rượu mạnh vào bụng, Diệp Linh Nhi đã đầu váng mắt hoa, mà vẻ mặt Hổ ca không thay đổi, điều này cũng làm cho Diệp Linh Nhi cắn chặt hai môi, vẻ mặt có chút trắng bệch, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ mình hôm nay thật tránh không khỏi một kiếp?- Tôi nói này Diệp Linh Nhi, Hổ ca tụi anh quý em đã lâu, nếu không phải không muốn ép buộc em, sớm đã cùng em làm thành chuyện tốt, tối nay nói cái gì em cũng không thể đi.
Một thanh niên trên người có xăm hình sói xanh, người đầy mùi rượu lên tiếng cười đùa nói với Diệp Linh Nhi.
- Đúng vậy Linh nhi, với những người như chúng tôi, Hổ ca đều xem không vừa mắt, nếu như đổi thành tôi, sớm yêu thương nhung nhớ Hổ ca không rời.
Một thiếu nữ ngồi dựa lên chân một người thanh niên không ngừng cười đùa nói đối Diệp Linh Nhi.
Lúc này, Hổ ca mặt mày hồng hào, nhìn Diệp Linh Nhi xinh đẹp bên cạnh, trong mắt có dâm tà vẻ lóe lên.
- Linh nhi, anh trai em làm gãy tay hạ thủ của anh, đây cũng chính là xem mặt của em nên anh không có truy cứu, nếu như đổi thành người khác, hắn hiện tại đã là một người chết.
Hổ ca vừa nói chuyện, muốn đưa tay khoát lên bả vai Diệp Linh Nhi, nhưng lại bị Diệp Linh Nhi bất động thanh sắc tránh thoát, điều này cũng làm cho sắc mặt Hổ ca hơi thay đổi, không ngờ Diệp Linh Nhi còn không chịu đi vào khuôn khổ.
- Tình cảm của Hổ ca, Linh nhi nhớ kỹ, em mời anh một ly.
Diệp Linh Nhi cười gượng nói, bưng lên chén rượu trên bàn, ngửa đầu uống sạch rượu mạnh trong chén.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...