Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống


- Uy , Dâm tặc ngươi có để ý hay không bàn bên kia mấy cái mỹ nữ hướng về phía ta cười ?
- Bàn tử ngươi mơ mộng.

Chỉ bằng ngươi một thân thịt mỡ này còn có người xem ? Người ta là hướng về phía ta cười được hay không ?
- Xùy ....!Dâm tặc ngươi không xem lại chính bản thân mình mặt mũi.


Hạo Thiên cùng ba người Dâm tặc , Hầu tử , bàn tử sau khi ăn tối xong thì tới một cái quen thuộc quán nước ngồi.


Ở bốn người vừa ngồi được một chút thì lại bắt đầu tranh luận lên.


Nam nhân , ở cùng nhau nếu như có thảo luận thì chỉ có thể là có hai vấn đề.

Một là game , hai là nữ nhân.


Hạo Thiên liếc mắt nhìn đám bạn , bất đắc dĩ , nói :
- Các ngươi nhỏ giọng một chút.

Người ta đều nghe thấy , không xấu hổ ?
Các ngươi có thể hay không nhỏ giọng a , xung quanh người đều đang cười đâu.

Đối với đám này cực phẩm , Hạo Thiên biểu lộ mười phần im lặng.


- Đúng nha.


- Ta xấu hổ a.

Đều tại Dâm Tặc tên này to tiếng.


- Mẹ , Bàn tử ngươi không phải là nói lớn nhất ? Còn Hầu tử nữa ?
- Dâm tặc , ngươi tốt lành gì ? Ngươi thanh âm bé hơn ai.


- .....!
Sau khi Hạo Thiên nhắc nhở đám cực phẩm này không những không im ắng xuống , ngược lại là càng thêm nhao nhao lên.

Tốt , hắn đầu hàng.


Đi cùng đám bạn này mặc dù vui vẻ , thoải mái , nhưng có lẽ yêu cầu duy nhất là da mặt.

Da mặt phải dày hơn tường thành loại kia mới có thể tuỳ thời đón nhận ánh nhìn kỳ quái của người khác.


Hạo Thiên da mặt cũng không phải rất dày , cho lên hắn nhanh chóng can thiệp , nói :
- Dừng.

Các ngươi mặc dù không muốn mặt nhưng ta còn muốn đâu.


Không phải là nói bên kia có mấy mỹ nữ nhìn các ngươi sao ? Các ngươi cứ như vậy không sợ người ta chạy mất ?
Quả nhiên , nhắc đến nữ nhân sau khi đám này cực phẩm bạn học liền an tĩnh lại.


Hạo Thiên liếc nhìn ngồi phía xa một bàn bốn tên nữ sinh , khoé miệng hơi nhếch lên , cười nói :
- Các ngươi thấy bên kia mấy nữ sinh không ?
- Thấy được a.


- Đúng vậy , các nàng còn đang nhìn ta cười đây.


- Hầu tử ngươi im miệng.


Ba người Hầu tử gật đầu nói.

Bọn họ vốn dĩ từ đầu tới giờ náo loạn không phải là do mấy nữ sinh kia.


- Cái kia chúng ta chơi một cái trò chơi thế nào ?
Hạo Thiên nhiều hứng thú nhìn đám bạn nói.


- Cái gì trò chơi ?
- Ba người các ngươi người nào xin được webchat của một trong số bốn nữ sinh kia.

Các ngươi một tháng ăn uống ta lo liệu.


- Thật !
Dâm tặc nở nụ cười dâm đãng hỏi.

Hầu tử cùng Bàn tử cũng đưa ánh mắt nhìn Hạo Thiên.


Một tháng ăn uống lời nói chi phí cũng không phải là thấp , nhất là đối với sinh viên loại người.


Hạo Thiên gật đầu xác nhận , nói :
- So vàng còn thật.

Các ngươi người nào xin được webchat , người đó được một tháng ăn uống miễn phí.

Chi phí thì do người không xin được cấp.

Tất nhiên nếu các ngươi toàn bộ xin được , như vậy ta sẽ lo liệu chi phí.


Hạo Thiên bình tĩnh giảng giải quy tắc.


Hắn chẳng qua là thấy đám cực phẩm này ngày ngày chơi game , độc thân cẩu một nhóm , muốn cho bọn họ tìm cơ hội một chút.



- Nói như ngươi không phải là nếu như ba người chúng ta một người thất bại lời nói , phải chịu trách nhiệm ăn uống cho hai người còn lại.

Như vậy nếu như ta thất bại , không phải là thảm ?
Dâm tặc có chút nhụt chí nói.


- Chơi hay không tùy các ngươi.

Mỹ nữ cùng một tháng ăn uống miễn phí ở bên kia.

Có bắt được hay không là do các ngươi.


Hạo Thiên cười nói.


- Uy , Hạo Thiên ngươi có phải hay không có ý đồ xấu xa gì ? Chúng ta xin được webchat hay không giống như ngươi cũng không có lợi ích gì.


Hầu tử tay chống cằm , giống như có điều suy nghĩ nói.


- Nhìn ta giống loại có lợi mới làm người sao ?
- Giống.


- Quá giống.


- Chính xác.


Hạo Thiên trợn tròn mắt nhìn ba tên bạn cực phẩm , nói :
- Đã ta đều như vậy thua thiệt , dứt khoát không chơi nữa.

Lão tử là có ý các ngươi nhanh chóng có bạn gái , lại bị nói giống như tâm thuật bất lương.


- Thiên ca bớt giận , chúng ta không biết là ngươi dụng tâm lương khổ.


- Đúng vậy , tại tên này ngu ngốc Hầu tử.


Dâm tặc đám người thấy hắn nói vậy lập tức xum xoe.


- Tốt , như vậy ba người các ngươi ai lên trước.



Hạo Thiên uống một ngụm nước , nhìn đám bạn hỏi.

Hắn cũng thật tò mò không biết mấy tên này là như thế nào xin người ta webchat.


- Ta tới.


Dâm tặc đứng dậy , cầm lấy trên bàn cốc nước ngọt , thật lớn uống một ngụm , giống như để tăng thêm can đảm vậy.

Sau đó hướng về phía cách bọn họ chỗ ngồi mười mét khoảng chừng , một bàn bốn nữ sinh đi tới.


Hạo Thiên , Hầu tử , bàn tử ba người lập tức hướng ánh mắt dõi theo hắn.


Dâm tặc nhanh chóng đi tới chỗ một nữ sinh gần nhất.

Vài giây sau đó lảo đảo đi trở về.


Bởi vì khoảng cách khá xa , Hạo Thiên cũng không biết Dâm tặc cùng nữ sinh kia nói cái gì.

Nhưng thấy Dâm tặc ủ rũ đi về , mọi người ai cũng nghĩ tới hắn thất bại.


Dâm tặc sau khi trở về chỗ , lắc lắc đầu nói :
- Mẹ nó , quá kiêu ngạo.


- Nói nghe một chút.


Hạo Thiên ba người nhiều hứng thú hỏi.


- Mẹ , ta mới tới gần nàng , chưa kịp mở miệng thì nàng đã nói " Ở đâu tới lưu manh , mau cút về chỗ cũ "
Haha aa
Hạo Thiên đám người cười ầm lên.

Nhìn Dâm tặc dáng vẻ mặc dù có chút giống lưu manh , nhưng ....!HahaaAa
- Cười ? Có gì đáng buồn cười.

Có bản lĩnh các ngươi đi a.


Dâm tặc thẹn quá hoá giận , lớn tiếng nói.


- Tốt tốt , không cười.


Hạo Thiên cố gắng khôi phục bình thường trạng thái , sau đó liếc Dâm tặc , hỏi :
- Dâm tặc ngươi mới nghe thấy nàng nói như vậy đã cụp đuôi trở về ?
- Ta cũng không phải lưu manh.

Không trở về chẳng lẽ quấn lấy người ta ?
- Được , Dâm tặc ngươi nhưng là phòng chúng ta tấm gương.

Mặc dù hình dáng giống lưu manh , nhưng tâm lại là người đàng hoàng.


Hạo Thiên cười cười , rồi lại nhìn về phía Bàn tử cùng Hầu tử , nói :

- Dâm tặc thất bại.

Tới hai người các ngươi nha.

Một tháng ăn uống miễn phí , ngay tại trước mắt a.

Cố lên.


- Ta đi.


Bàn tử giống như cưỡng ép không nổi một tháng ăn uống miễn phí mê hoặc.

Nhanh chóng đứng dậy , một thân thịt mỡ lắc lư một cái , sau đó hướng về phía bàn kia bốn nữ sinh đi tới.


Kết quả cũng không khác biệt với Dâm tặc là mấy , vẻ mặt đau khổ đi trở về.


Lúc này chỉ còn lại một mình Hầu tử chưa đi lên.

Vốn dĩ hắn có thoái lui ý nghĩ , nhưng sau một phen bị Hạo Thiên ba người kích tướng , đứng dậy chỉnh lý trang phục cùng đầu tóc , đi sang bên kia.


Sau đó vài phút hắn cũng mang theo vẻ mặt buồn bực đi trở về.

Trên người còn dính một chút nước.


Hạo Thiên lấy từ trên bàn vài tờ giấy ném cho hắn , hỏi :
- Hầu tử , ngươi thế nào còn bị tạt một thân nước , thành công hay không ?
- Thất bại.


Hầu tử vẻ mặt buồn bực nói.

Bàn tay cầm lấy vài tờ giấy chà lau trên người mình nước đọng.


- Ta cùng Bàn tử cũng thất bại nhưng cũng không có bị tạt một thân nước.

Hầu tử ngươi rốt cuộc nói gì ?
- Hiện tại nữ sinh không phải là đều yêu thích tiền sao.

Vừa rồi ta đi tới , hướng về phía cái kia xấu nhất nữ sinh , nói " Mỹ nữ ngươi muốn hay không tới một pháo , giá cả tùy tiện mở ".

Kết quả nàng cho ta nguyên một cốc nước cam vào mặt.


Lời vừa nói ra khiến Hạo Thiên ba người mộng bức.

Không khỏi đối với Hầu tử đưa lên ngón tay cái.


Ngươi đây là đi sang làm quen với người ta hay là muốn rủ người ta đi làm một pháo ?
Mặc dù ngươi muốn rủ người ta cùng mình làm một chút kích thích sự việc , nhưng cũng không thể cứ như vậy nói thẳng ra miệng a.


Người ta cũng không phải là gái đứng đường loại kia !



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận